CHUYỆN DÀI TÀO LAO
Thơ hài
Ba ông cùng chết trên đồi,
Mỗi ông mỗi kiểu, "tàn đời như nhau".
- Ông giữa chết bởi "tào lao",
Bỏ nhà đi giảng, đi rao chuyện đời.
Chuyện dưới đất, chuyện trên trời,
Chữa bệnh miễn phí, cho người đói ăn.
Học hành chưa một mảnh bằng,
Hành nghề giấy phép rõ ràng cũng không.
Chữa bệnh chẳng ký hợp đồng,
Ngày lễ cấm chữa, riêng ông chữa lỳ.
Đám đông tụ tập .. hiếu kỳ,
Đánh cho một trận khỏi đi vòng vòng,
Đánh xong chưa hẳn đã xong,
Lột hết quần áo, treo ông trên đồi.
Bà con qua lại coi chơi,
Bảo đảm thế giới hết người "tào lao".
- Hai ông kia chết, vì sao?
Một ông lỡ dại cầm dao chém người.
Ông kia quen thói ăn chơi,
Hết tiền nên phải tìm nơi có tiền.
Công an đến, anh chối liền,
Điều tra mấy lượt tội thêm chất chồng.
Hỏi oan không, đáp rằng không!
Theo điều 88 cam lòng chịu treo.
Ba ông mặc kiểu "gái nghèo",
Cái ông ở giữa người theo coi hoài.
Nhà thờ đứng chật trong ngoài,
Đám đông lại hóng chuyện dài "tào lao".
Nguyễn Tường, NY Nov 05, 2011
|
No comments:
Post a Comment