Sunday, May 22, 2011

19/05 Sex Scandal Is Another Travesty at IMF Door: William Pesek

William PesekMay 19, 2011 12:34 am ET
(Updates with Strauss-Kahn’s resignation in second paragraph.)

May 19 (Bloomberg) -- In the annals of career suicide, Dominique Strauss-Kahn may warrant his own chapter.

The sex charges against him in New York are a matter for the courts. Yet we do know this: The International Monetary lost a capable leader after Strauss-Kahn bowed to the inevitable and resigned today. French voters may say au revoir to a man who might have become president and Europeans are questioning how the scandal might affect the debt-crisis rescue.

Asians should be asking a different question: Isn’t now the time to install one of their own as IMF managing director?

Tradition holds that a European runs the IMF, while an American heads the World Bank. It’s as anachronistic as the idea that the West still comprises the core of a financial system that is tilting toward Asia. Europe wants a local to help it oversee the bailouts of Greece, Ireland and Portugal. It makes more sense to tap someone from a region that rebounded from its own crisis in stunning fashion.

Here are four of many worthy Asian nominees who should be considered to run the IMF.

-- Haruhiko Kuroda. Since 2004, the Japanese economist has headed the Asian Development Bank with remarkable success. The former Ministry of Finance bigwig brought a sense of purpose and accountability to an unwieldy, Manila-based lender with more than 2,800 staffers around the globe. He focused his institution on upgrading infrastructure and education, a move that will broaden the benefits of rapid growth and boost competitiveness.

Among the tragedies of Strauss-Kahn being charged with sexually assaulting a hotel housekeeper is that he was good at his day job. My most memorable interview with him was in 1998, when he was French finance minister. In his Paris office, we discussed the IMF’s huge missteps a year earlier in Asia. A decade later, Strauss-Kahn would be in a position to correct those errors as Europe went the way of Asia.

Course Correction

Kuroda might be able to engineer an even bigger IMF course correction: a more forward-looking take on where the global economy is heading. He also may have the clout in Tokyo to keep officials from balking at the mounting reconstruction costs following a March 11 earthquake and tsunami.

-- Sri Mulyani Indrawati. Few developing nations have made bigger advances over the last dozen years than Indonesia. During her stint as finance minister from 2005 to 2010, Sri Mulyani did a stellar job reducing growth-squandering regulations, modernizing the banking system and increasing accountability in ways the nation hadn’t seen in generations. Her anti-corruption campaign cheered investors and Transparency International alike.

Street Credibility

She was so effective that Indonesian opposition parties engineered her departure to a senior gig at the World Bank --to get her out of the way. Why not invite her to walk down 19th Street in Washington to run its sister institution? The IMF would get some serious street credibility among developing nations and the Muslim world. And judging from my own conversations with Sri Mulyani, she would know better than to stay in a $3,000 hotel suite.

-- Zeti Akhtar Aziz. She is as internationally respected a central banker as any these days. The Bank Negara Malaysia governor played a key role in turning Kuala Lumpur into the global hub of the $1 trillion Islamic finance industry.

Zeti also was part of the team that bet against the IMF and won. In the late 1990s, it seemed inevitable that Malaysia would join Thailand, Indonesia and South Korea in accepting multibillion-dollar IMF bailouts and stringent conditions like raising interest rates, cutting spending and letting irresponsible companies fail.

Malaysia said no and Zeti helped it weather the turbulence. And then she watched the U.S., in the height of hypocrisy, do all the things it told Asian officials not to do. Zeti would bring a different perspective to the IMF, one much-needed.

Different Angle

-- Montek Singh Ahluwalia. As the former head of the IMF’s independent evaluation office, Ahluwalia, also has seen the institution at its worst. The deputy chairman of India’s planning commission would come at the job from a grass-roots angle. He was a top Finance Ministry official in 1991, when India began opening its economy. While it’s a work in progress, his handiwork helped set the stage for today’s 8 percent growth.

India is an example of a financial system that did a better job than the West at navigating the 2008 crisis that killed Lehman Brothers Holdings Inc. Say what you want about India’s inefficiencies and corruption -- its regulatory environment has served the nation well in recent years. One possible demerit: At 67, Ahluwalia may be deemed too old for the job.

There are many other Asian possibilities. Min Zhu, a special adviser to the IMF and a former deputy governor at China’s central bank, may get a look. So might Singapore Finance Minister Tharman Shanmugaratnam, former Hong Kong Monetary Authority Chief Executive Officer Joseph Yam and, a bit farther west, Kemal Dervis, Turkey’s former minister of economic affairs.

New Chapter

Europe has some solid candidates. Christine Lagarde, France’s finance minister, is a case in point. Gordon Brown is not, given his unsteady leadership while serving as U.K. prime minister. Brown’s successor, David Cameron, would be right to oppose his bid for Strauss-Kahn’s job.

Cameron is even more correct about something else --that it might be time for a candidate from another part of the world. With $6 trillion of currency reserves and the kind of dynamism and demographics so many investors are counting on, that part is Asia. The world is ready for a new chapter in Washington.

--Editors: James Greiff, David Henry.

Click on “Send Comment” in the sidebar display to send a letter to the editor.

15/05 Police: Mothers strangle their 2 newly married daughters in honor killing in northern India

By Associated Press, Published: May 15

NEW DELHI — Two Muslim mothers in a northern Indian town have been arrested on accusations they killed their daughters for dishonoring the family by eloping with Hindu men, police said Sunday.

Newlyweds Zahida, 19, and Husna, 26, were strangled when they returned home after getting married to men of their choice, said Anil Kumar Kusan, a police officer.

Marriages between Hindus and Muslims are not common in India and are frowned upon by both communities, although there are more instances of inter-religious marriages among the educated urban population.

Across India, many marriages are still arranged by families. But with the booming economy and more women entering the work force, such traditions are slowly giving way to love marriages.

However, centuries-old caste and community barriers still come into play, and there has been a spurt in “honor killings” in recent years across northern India.

Zahida and Husna were neighbors in Baghpat, a town in India’s Uttar Pradesh state, when they fell in love with two construction workers. They eloped and got married last week before returning home to make peace with their families, Kusan said.

The women belonged to Muslim families and their mothers, both widows, were furious, Kusan said.

Initial investigations showed that the mothers helped each other to strangle their daughters.

“We killed them because they brought shame to our community. How could they elope with Hindus? They deserved to die. We have no remorse,” Khatun, one of the mothers, was quoted as saying by the Indian Express newspaper after her arrest Friday. Khatun uses only one name.

Earlier this week, India’s Supreme Court recommended the death penalty for honor killings, calling the practice barbaric and feudal.

Most victims of such killings are young adults who fall in love or marry against their families’ wishes. In some cases, village councils order couples killed who marry outside their caste or religion.

While there are no official figures, an independent study found around 900 people are killed each year in India for defying their elders.

Copyright 2011 The Associated Press. All rights reserved. This material may not be published, broadcast, rewritten or redistributed.


22/05 Saudi woman who defied driving ban and posted a video of herself driving is detained

By Associated Press, Sunday, May 22, 3:01 AM

RIYADH, Saudi Arabia — Authorities detained a Saudi woman on Saturday after she launched a campaign against the driving ban for women in the ultraconservative kingdom and posted a video of herself behind the wheel on Facebook and YouTube to encourage others to copy her.

Manal al-Sherif and a group of other women started a Facebook page called “Teach me how to drive so I can protect myself,” which urges authorities to lift the driving ban. She went on a test drive in the eastern city of Khobar and later posted a video of the experience.

“This is a volunteer campaign to help the girls of this country” learn to drive, al-Sherif says in the video. “At least for times of emergency, God forbid. What if whoever is driving them gets a heart attack?”

Human rights activist Walid Abou el-Kheir said al-Sherif was detained by the country’s religious police, who are charged with ensuring the kingdom’s rigid interpretation of Islamic teachings are observed.

Al-Sherif was released hours later, according to the campaign’s Twitter account. The terms of her release were not immediately clear.

Saudi Arabia is the only country in the world to ban women — both Saudi and foreign — from driving. The prohibition forces families to hire live-in drivers, and those who cannot afford the $300 to $400 a month for a driver must rely on male relatives to drive them to work, school, shopping or the doctor.

Women are also barred from voting, except for chamber of commerce elections in two cities in recent years, and no woman can sit on the kingdom’s Cabinet. Women also cannot travel without permission from a male guardian and shouldn’t mingle with males who are not their husbands or brothers.

The campaigners have focused on the importance of women driving in times of emergencies and in the case of low-income families. Al-Sherif said unlike the traditional argument in Saudi Arabia that driving exposes women to sinful temptations by allowing them to mingle with policemen and mechanics, women who drive can avoid sexual harassment from their drivers and protect their “dignity.”

Through Facebook, the campaigners are calling for a mass drive on June 17 and more than 12,000 people viewing the page have indicated they support the call. To encourage women to get behind the wheel, al-Sherif went for a drive on Friday as another activist filmed her.

Dressed in a headscarf and the all-encompassing black abaya all women must wear in public, al-Sharif said not all Saudi women are “queens” who can afford to hire a driver. She extolled the virtues of driving for women, saying it can save lives, and time, as well as a woman’s dignity. Al-Sharif said she learned how to drive at the age of 30 in New Hampshire.

“We are humiliated sometimes because we can’t find a taxi to take us to work,” she said.

On their Facebook page, the group says women joining the campaign should not challenge authorities if they were stopped and questioned, and should abide by the country’s strict dress code.

“We want to live as complete citizens, without the humiliation that we are subjected to every day because we are tied to a driver,” the Facebook message reads. “We are not here to break the law or demonstrate or challenge the authorities, we are here to claim one of our simplest rights.”

Copyright 2011 The Associated Press. All rights reserved. This material may not be published, broadcast, rewritten or redistributed.


22/05 In wake of Strauss-Kahn arrest, hotel housekeepers say jobs often make them wary


By Chris Hawley, Sunday, May 22, 10:45 AM

NEW YORK — Hotel housekeepers say they often feel a twinge of fear when they slide the key card, turn the door handle and step into a room to clean it. What will they find?

For Argelia Rico, it was a naked man who touched himself as he ogled her. For Kimberly Phillips, it was a pair of dogs that tore into her leg.

Gallery

Last week the former head of theInternational Monetary Fund, Dominique Strauss-Kahn, was charged with chasing a housekeeper around his $3,000-a-night penthouse suite and forcing her to perform oral sex on him at the Sofitel hotel in New York.

Labor groups and hotel housekeepers have reported at least 10 other such incidents in the United States in recent years, from Gaithersburg to remote Grand Island, Neb.

Many more are hushed up, labor groups say, because the victims are illegal immigrants or because hotels are wary of scaring off guests. Many hotels laid off security staff during the recession, leaving workers even more vulnerable, they said.

“It’s dangerous work,” said Yazmin Vazquez, who works at a hotel in downtown Chicago. “These customers think they can use us for anything they want, because we don’t have the power that they have or the money that they have.”

Workers’ accounts

Anthony Roman, a consultant based on New York’s Long Island who spent 30 years working security for hotels, said he knows of dozens of incidents involving female room attendants, from drunken propositions to rape.

“They’re not an infrequent occurrence,” he said.

Hotels try to make sure housekeepers are not alone for their whole shift, Roman said, but “if you have a sexual predator by nature, all bets are off.”

At the luxury hotel in Toronto where Andria Babbington worked for 17 years, housekeepers especially hated doing “turndown” service, which involves preparing beds for the night.

Some men would put money on the pillow, ask for sexual favors and tell the women they could take the money when they left, Babbington said.

Others took a more circuitous route to the same end. They would inquire about a housekeeper’s home country and how many family members they were supporting. Then came some sympathetic-sounding questions about how much the hotel paid them, followed by an offer of money for sex.

One guest bugged Babbington for days about having a threesome with his wife. She hid her name tag whenever she cleaned his room. If a housekeeper reacted angrily, the guest would find some reason to raise a stink, she said.

“When they complained, the management would send a fruit basket up to their room and offer them a discount on their next stay,” Babbington said. “It became the norm, and we couldn’t do anything about it.”

Now a union organizer, the 45-year-old Babbington said she hears similar stories from workers at other hotels.

Rico, a 38-year-old housekeeper at a hotel in Irvine, Calif., said she was cleaning a bathroom in 2009 when a guest entered and asked her to change his sheets. She did, then went to get her cleaning supplies out of the bathroom.

When she came out he was lying naked on the bed, watching her and touching himself, she said.

21/05 Cựu giám đốc IMF ra tù


Thứ bảy, 21/5/2011, 08:06 GMT+7


Dominique Strauss-Kahn được ra tù đêm qua, nhưng kế hoạch giam lỏng ông tại một căn hộ xa hoa ở Manhattan đã bị hủy bỏ do những hàng xóm xung quanh phản đối.

Dominique Strauss-Kahn trong phiên xét xử ngày 19/5. Ảnh: AP.

Cựu giám đốc IMF được thả tự do từ nhà tù Rikers Island ở New York, sau khi vợ ông Anne Sinclair trả 1 triệu USD tiền bảo lãnh và 5 triệu USD tiền bảo đảm để ông được tại ngoại.

Nhưng các nhà quản lý tòa nhà Bristol Plaza nơi bà Sinclair, 62 tuổi, đã thuê hai căn hộ để chồng tá túc trong lúc bị tạm giam, đã hủy hợp đồng sau khi phát hiện ra danh tính của ông.

Những người chủ khu nhà cao cấp, nơi một căn hộ hai phòng ngủ được thuê vói giá 14.000 USD/tháng, khoe rằng tòa nhà sang trọng hơn cả một khách sạn và cung cấp dịch vụ dọn phòng hằng ngày.

Strauss-Kahn, 62 tuổi, đối mặt với 7 tội danh sau khi tấn công tình dục một nữ hầu phòng 32 tuổi tại khách sạn Sofitel, cách Bristol Plaza 3,5 km.

Michele Smith, một hướng dẫn viên thể dục tại Bristol Plaza, nói: "Tôi không muốn một nhân vật đình đám như thế trong khu nhà của tôi". Một người dân khác cũng cho rằng kế hoạch này là không thể chấp nhận nổi.

Thay vào đó Strauss-Kahn sẽ chuyển sang một khu nhà tạm thời ở ngoại ô Manhattan, do hãng Stroz Friedberg quản lý. Sau đó ông sẽ được chuyển lần nữa.

Ít nhất một nhân viên an ninh sẽ theo dõi Strauss-Kahn liên tục. Ông cũng phải đeo một thiết bị điện tử ở cổ chân. Camera an ninh sẽ giám sát tòa nhà 24/24 giờ và Strauss-Kahn sẽ chỉ được rời chỗ ở cho những lần thẩm tra, đi cầu nguyện hoặc vì lý do sức khỏe.

Bà Sinclair và ông Strauss-Kahn cũng phải trả 200.000 USD chi phí mỗi tháng. Cựu giám đốc IMF sẽ ra tòa vào ngày 6/6.

Song Minh

Theo dòng sự kiện:
Nghi án xâm hại tình dục của Tổng giám đốc IMF (20/05)
Vợ cựu giám đốc IMF sát cánh bên chồng (20/05)
Cuộc sống đẹp như mơ của Giám đốc IMF trước bê bối sex (19/05)
Ai sẽ trở thành giám đốc IMF? (19/05)
Strauss-Kahn từ chức tổng giám đốc IMF (19/05)
Nỗi niềm người vợ của Strauss-Kahn (18/05)

21/05 Tin đồn tận thế lan truyền


Động đất kinh hoàng sẽ xảy ra hôm nay, sau đó là hàng tháng trời hỗn loạn, rồi một biển lửa trào lên, ngày diệt vong sẽ đến vào 21/10. Tin đồn về Ngày Phán xét đang thổi vào tai mọi người dù họ tin hay không tin.

Một nhân vật có ảnh hưởng lớn trong cộng đồng Cơ đốc giáo tại Mỹ tuyên bố những tai ương nói trên chỉ xảy đến với người không ngoan đạo, còn Chúa sẽ giáng thế và đưa 200 triệu tín đồ thực sự tốt lên thiên đường.

Ở Mỹ, một số tín đồ tin điều này. Bất chấp những cơn mưa ở New York, họ đứng trên phố tay cầm các tấm biển nói về ngày phán xét. Nhưng rất nhiều người khác không tin, cười nhạo hoặc tìm cách kiếm tiền từ sự kiện.

Một người tin vào tiên đoán về ngày tận thế
Một người tin vào tiên đoán về ngày tận thế nói chuyện với người qua đường tại Washington, DC, Mỹ vào ngày 7/5. Ảnh: NPR.

Harold Camping, sinh năm 1921, là người sáng lập Family Radio, một đài phát thanh về Thiên Chúa giáo có trụ sở tại bang California, Mỹ, vào năm 1958. Ngày nay khoảng 150 đài phát thanh tại Mỹ tiếp sóng của Family Radio. Chương trình của Family Radio được phát tại 48 quốc gia.

Mới đây Camping tuyên bố 21/5/2011 là ngày ngày Phán xét. Trong ngày này Chúa sẽ trở lại trần gian để đưa những tín đồ ngoan đạo lên thiên đường. Camping dự đoán khoảng 200 triệu người - tương đương hai phần ba dân số Mỹ - sẽ có đủ tiêu chuẩn để được lên thiên đường trước khi vũ trụ biến mất, Livescience cho biết.

"Toàn bộ vũ trụ sẽ bị hủy diệt bởi lửa", Camping khẳng định. Ông này nói thêm rằng vào lúc 6h chiều nay, tính theo giờ của các địa phương, Chúa sẽ giáng thế và đón những người ngoan đạo đi theo.

Tất nhiên, giới học giả chẳng có cơ sở nào để tin lời tiên đoán của Camping bởi trước đây người ta từng đưa ra hàng trăm cảnh báo về ngày tận thế, song chẳng cảnh báo nào trở thành hiện thực. Camping từng nói ngày tận thế sẽ đến vào năm 1994, song tiên đoán của ông không xảy ra vào năm đó.

Mặc dù vậy, nhiều người vẫn tin tiên đoán của Camping. Kevin Brown, chủ một công ty kinh doanh thực phẩm dinh dưỡng tại Washington DC, nói với đài phát thanh NPR rằng ông tin là một trận động đất mạnh nhất trong lịch sử sẽ xảy ra ở vành đai Thái Bình Dương hôm nay.

"Chúa Jesus từng hứa rằng Ngài sẽ trở lại, song Ngài không nói thời gian", Susan O’Donnell, giám đốc chương trình phát thanh của KSBJ, phát biểu.

Nhiều người ở Mỹ, tự xét thấy mình không đủ tiêu chuẩn được đưa đi, đang tổ chức tiệc để tiễn đưa "những người tốt" trước khi họ được nhấc lên thiên đường. Trong số những người không tin có thị trưởng New York Michael Bloomberg. Ông nói nếu tận thế xảy ra, ông sẽ cho ngừng một lệnh về cách đỗ xe đang khiến nhiều tài xế ở thành phố này bực bội.

Một nhóm tín đồ Công giáo không tin tiên đoán của Camping cho biết họ sẽ theo dõi xem dấu hiệu tận thế có xảy ra không, và sẽ tung tin lên mạng mỗi lần tiên đoán bị chứng tỏ là sai. Địa điểm đầu tiên cần theo dõi sẽ là New Zealand kể từ sau 6 giờ chiều.

Một ý kiến được nhóm này đưa ra là nếu tiên đoán không thành hiện thực, mọi người nên cởi bỏ quần áo và giày, để trên vỉa hè hoặc bãi cỏ, để giả vờ là đã được đưa lên thiên đường.

Minh Long

22/05 Làm thêm ở "lầu xanh" kiếm tiền học phí


Chủ nhật, 22/05/2011 10:13

Bang Victoria (Úc) có 95 nhà chứa hợp pháp với gần một ngàn “công nhân tình dục”. Nhiều người trong số này đến từ các nước Châu Á trong đó không ít người là sinh viên làm thêm để có tiền đóng học phí.

Chung Ae, sinh viên Hàn Quốc học ngành Thương mại tại Đại học RMIT, có công việc làm thêm tại một ‘lầu xanh’ tại Melbourne. Lý do cô phải bán thân là để có tiền đóng học phí mỗi năm khoảng 14.000 đô-la Úc, chưa kể tiền phòng, chi phí ăn uống tốn thêm khoảng 10.000 đô Úc.

Với mức phí sinh hoạt đắt đỏ, những công việc làm thêm như phục vụ nhà hàng không đủ cho cô chi trả. Tuyệt vọng, cô chấp nhận làm gái mại dâm: “Ban đầu, tôi cũng hơi ngần ngại, tôi sợ công việc phải cởi bỏ quần áo trước mặt khách. Nhắm mắt lại và tôi làm đơn. Quyết định quá lớn, quá đột ngột”.



Ban ngày cô đi học, ban đêm cô làm đến 1 giờ sáng. Mỗi tối cô tiếp khoảng 3 người khách. Tính ra mỗi tuần cô kiếm được 800 đô Úc.

Chung Ae cho biết cô cảm thấy may mắn khi làm việc tại nơi kinh doanh thân xác có giấy phép. “Nơi tôi làm việc sạch sẽ và an toàn. Khách hàng khá lịch sự. Ông chủ đàng hoàng, trả lương đều”. Tại nhà chứa, cũng có một số sinh viên quốc tế sang Úc du học cần tiền để đóng học phí.

Chung Ae cho hay cô không có ý định làm việc lâu dài với công việc này mà sẽ tìm việc trong ngành thời trang ở Melbourne sau khi tốt nghiệp.

Theo điều tra năm 2009 của Cơ quan Bảo vệ Người tiêu dùng tiểu bang Victoria, có tới 25% nhân viên làm việc tại nhà chứa là sinh viên quốc tế. Chủ nhà chứa tại Melbourne chủ yếu là người châu Á, đặc biệt là người Hoa.

Bên cạnh hàng ngàn gái mại dâm đón khách trong hệ thống nhà chứa ở Victoria, ước tính có khoảng 1700 “công nhân tình dục” có đăng ký với chính quyền tiểu bang và hoạt động một cách riêng rẽ.

Một số người làm nghề mại dâm ở Victoria có thu nhập lên đến hơn 3.000 đô Úc một tuần và đa số nhận tiền mặt.

Theo Người Đưa Tin

21/05 Vụ DSK: Tình dục, Quyền lực và người Pháp


Hugh Schofield

Dominique Strauss-Kahn
Ông Dominique Strauss-Kahn hầu tòa tại New York.
Vụ việc Dominique Strauss-Kahn gợi lại một thiên kiến bấy lâu rằng người Anh hay gặp bê bối về tình dục, trong khi người Pháp hay có vấn đề về tiền bạc.
Nhưng điều đã xảy ra tại New York với giám đốc IMF được cho là một ngoại lệ với quy tắc này: một vụ bê bối tình dục liên quan đến một chính khách Pháp - tất nhiên ngoại trừ việc ở đây không chỉ có sex - mà còn có cả yếu tố tội phạm.
Tôi vốn luôn nghĩ rằng sự thiên kiến kép so sánh Anh-Pháp này luôn có một trật tự thứ bậc rất cao nào đó và cơ sở của ý tưởng này là trong khi người Anh rất nghiêm ngặt về chuyện tình dục, thì người Pháp lại khá cởi mở về nó.
Vì vậy khó có thể tạo ra một vụ bê bối về tình dục với người Pháp, bởi vì ở nước này không ai cảm thấy nó bị sốc khi những nhân vật nổi tiếng dính líu vào các vụ ngoại tình.
Nó chỉ có thể là hoàn toàn là một hành vi bình thường mà thôi. Nhưng tôi nghĩ quan điểm này về người Pháp là sai lầm.
'Dối trá'
Theo thiên kiến mang màu sắc dân tộc này, người Pháp được cho là những tình nhân phi thường. Do không thể cắt nghĩa thông thường, người ta quy nó về những đam mê bốc lửa từ nguồn gốc Gallic của họ.
Nhưng sự khác biệt giữa hai nền văn hóa không phải là tình dục, mà chính là chính trị và quyền lực.
Chúng ta hãy tưởng tượng rằng trong con đường sự nghiệp, ông ta được biết đến như một người biết sử dụng cả vị thế chính trị và sức mạnh thể chất của mình để có thể đưa được phụ nữ lên giường
Hugh Schofield
Báo chí Anh và nước ngoài nói chung khai thác mạnh các thiên kiến này về người Pháp.
Họ cảm thấy thích thú với các chuyện như các cuộc điều tra về bao cao su cho thấy nam giới Pháp sử dụng thứ bao này nhiều hơn đàn ông bất kỳ quốc gia nào khác, hoặc chuyện các khách sạn ở Paris được đặt kín chỗ ra sao vào hai tiếng đồng hồ trong buổi trưa bởi các khách trọ là các viên chức trung niên vốn lừa dối các bà vợ của họ.
Và nếu bạn là người Pháp, nếu thế giới vẫn tiếp tục suy nghĩ rằng bạn là người tình tuyệt vời, thì liệu bạn có thể trách cứ rằng họ đã nói dối không?
Nhưng tất cả là chỉ là một sự dối trá, một sự dối trá nguy hại, theo tôi, như qua sự kiện mới nhất đã cho thấy.
Sự khác biệt giữa các nền văn hóa không phải là quan hệ tình dục, nó là chính trị và quyền lực.
Chúng ta hãy tưởng tượng về một cựu bộ trưởng có sức lôi cuốn mạnh mẽ, một ngôi sao của đảng của ông ta, một trí thức, một người thông minh - nhưng đó cũng là một người đàn ông quan tâm nồng nhiệt về tình dục.
Chúng ta hãy tưởng tượng rằng trong con đường sự nghiệp, ông ta được biết đến như một người biết sử dụng cả vị thế chính trị và sức mạnh thể chất của mình để có thể đưa được phụ nữ lên giường.
Bạn bè của ông ta đã từng cảnh báo ông ta về các hành vi có thể lên mức quấy rối, nếu không muốn nói là lạm dụng, thế nhưng ông ta vẫn tiếp tục.
'Báo chí bỏ qua'
Vợ và con gái ông Dominique Strauss-Kahn
Vợ và con gái ông Dominique Strauss-Kahn xuất hiện tại Tòa án ở New York.
Điều xảy ra trong xã hội là hành vi của con người có thể được báo chí phơi bày. Báo chí có thể là xâm phạm, lá cải, là khai thác đấy - nhưng báo chí cũng tìm ra những bí mật, đưa tin về chúng, và con người bị buộc phải thay đổi hoặc từ bỏ hành vi.
Nhưng điều gì xảy ra ở Pháp? Tại Pháp, những trò xâm phạm tình dục cũ mèm của các chính trị gia được báo chí bỏ qua.
Luật bảo vệ đời tư ở đó ngăn cấm báo chí xuất bản, các nhà báo và chính trị gia đều sống trong đám đông thị dân, và khi sự việc xảy ra, có vẻ như mọi người đều đã biết 'trò cũ đó', rằng "ông ta là một 'người quyến rũ tuyệt vời" và "ha-ha-ha". Rồi chẳng bao giờ có ai phàn nàn gì cả.
Những người bên trong biết câu chuyện. Nhưng họ không nói ra. Và vì thế cái trò cũ lặp đi lặp lại, làm cho người đàn ông này nghĩ rằng ông ta lại có thể 'thoát hiểm' được mọi chuyện, ở bất cứ đâu.
Ở Pháp - khu vườn địa đàng cách mạng - tất cả cuộc sống, chính trị và văn hóa, đều xoay quanh giới tinh hoa.
Những người này thoát khỏi những soi mói nghiêm trọng vào đời tư của họ - vì vậy một số trong họ ứng xử như một vài nhân vật trong truyện ngắn của văn hào Guy de Maupassant, họ sưu tập các tình nhân và duy trì các truyền thuyết về những người tình nồng nhiệt có dòng máu Gallic.
Nhưng tôi có thể đảm bảo với bạn rằng hầu hết mọi người không có lối sống như thế.
Và nếu ở Pháp có vẻ tồn tại một cơ chế tha thứ siêu tinh vi và hiện đại về những thói quen tình dục ở những người có quyền lực - thì điều đó chủ yếu là vì chúng ta chỉ đơn giản là không biết điều gì đang xảy ra mà thôi.

22/05 Những dòng sông dài nhất thế giới

Cập nhật lúc 22/05/2011 07:00:00 AM (GMT+7)
Sông Nile, Mekong, Amur... là những dòng sông dài như vô tận và mang vẻ đẹp vừa kỳ vĩ vừa thơ mộng.


Sông Nile

Cách biển Địa Trung Hải khoảng 200km, sông Nile chia thành 2 nhánh và mở ra giữa vùng sa mạc nóng bỏng một châu thổ hình tam giác rộng lớn. Sông Nile là con sông dài nhất thế giới với tổng chiều dài 6.690km.
Từ xa xưa, dòng sông này đã đem lại phù sa màu mỡ cho Ai Cập. Nó êm đềm chảy qua thành phố Cairo với dọc hai bên bờ sông là con đường rợp bóng mát cây xanh.

Những khách sạn mọc lên rất nhiều ở hai ven đường này. Đứng trên khách sạn lúc bóng chiều đổ xuống, du khách có thể tận hường những giây phút tuyệt vời của dòng sông Nile, những làn sóng tỏa trên mặt nước, êm đềm và bình yên đến lạ.


Sông Amur

Sông Amur hay còn gọi là Hắc Long giang dài khoảng 2.744km, là một trong những con sông dài nhất thế giới, tạo thành biên giới tự nhiên giữa miền Viễn Đông của đất nước Nga và vùng Mãn Châu của Trung Quốc.


Sông Amur được tạo thành bởi sự trộn lẫn giữa hai dòng Argun và Shilka, sau đó đổ vào vịnh Tartar của Thái Bình Dương. Dòng sông này có vẻ uốn lượn rất đẹp. Bên sông có loài cò trắng nguồn gốc từ phương Đông và còn có rất nhiều loại chim và sếu khác khiến du khách vô cùng thích thú.


Sông Trường Giang

Trường Giang là con sông lớn nhất của Trung Quốc, bắt nguồn từ vùng cao nguyên tỉnh Thanh Hải chảy về hướng Nam theo cao nguyên Tây Tạng vào Vân Nam, qua Tứ Xuyên, Hồ Bắc, Giang Tô... rồi đổ ra biển giữa Hoàng Hải và Đông Hải.


Với chiều dài khoảng 6.385km, Trường Giang được xem như điểm phân chia giữa hai miền Hoa bắc và Hoa nam Trung Quốc. Dòng sông xinh đẹp mang nhiều tên gọi khác nhau, tùy theo khu vực mà nó chảy qua, chẳng hạn như Đương Khúc hà, Kim Sa giang, Xuyên giang, Dương Tử giang...

Nếu có dịp đến các địa phương nơi Trường giang chảy qua, du khách sẽ cảm nhận được vẻ đẹp đa dạng biến hóa muôn hình của dòng sông nổi tiếng đã đi vào thi ca từ bao thế kỷ.


Sông Congo

Congo là một con sông ở miền Tây Trung Phi, được hai quốc gia lấy theo tên của nó là Cộng hòa dân chủ Congo và Cộng hòa Congo. Toàn bộ chiều dài của con sông nằm bên trong CHDC Congo hoặc tạo thành một phần biên giới của nó.


Chiều dài 4.700 km, con sông này chỉ đứng thứ 2 sau sông Nile và là một trong những con sông có lưu vực và lưu lượng nước lớn nhất trên thế giới. Đây là con sông có vẻ đẹp hoành tráng và vô cùng đặc biệt. Ở đoạn hạ lưu của con sông này, du khách sẽ thấy Kinshasa (thủ đô CHDC Congo) và Brazzaville (thủ đô Cộng hòa Congo) nằm đối diện với nhau.


Sông Mackenzie

Con sông được lấy từ tên Alexander Mackenzie - người đã khám phá ra nó. Với chiều dài 4.240km, con sông của đất nước Canada xinh đẹp được xếp vào top những dòng sông dài nhất trên thế giới.


Điều thú vị là nếu muốn tham quan bằng tàu thuyền trên con sông này, du khách chỉ có thể lưu thông từ tháng 5 - 9, vì bắt đầu từ tháng 10 đến tháng 4 hằng năm, con sông này sẽ bị đóng băng hoàn toàn.


Sông Mekong

Mekong là con sông rộng nhất Đông Nam Á. Với chiều dài 2.600km, sông bắt đầu từ dòng Lan Thương (Trung Quốc), từ đây tiếp tục chảy qua lãnh thổ của nhiều nước trong khu vực Đông Nam Á như Myanmar, Thái Lan, Lào, Campuchia và cuối cùng đổ ra 9 cửa sông của Việt Nam (hay còn gọi là Cửu Long giang).
Sông Mekong sở hữu nhiều sinh vật quý hiếm như cá chiên, cá lăng, cá hô, cá chép khổng lồ... Vì vậy, dịch vụ câu cá phục vụ khách du lịch ở đây rất phát triển.
Theo Afamily