Tuesday, November 21, 2006

21/11 "Chân dài" Ngọc Thuý lên xe hoa

Dưới đây là phiên bản cache tại địa chỉ: http://dantri.com.vn/giaitri/Chan-dai-goc-Thuy-len-xe-hoa/2006/11/153669.vip

Chân dài Ngọc Thuý lên xe hoa
Ảnh cưới của vợ chồng Ngọc Thúy.
Sao cưới chồng mà chị im hơi lặng tiếng thế?
Nhiều khi sợ nói trước bước không qua, nên có “kết quả” rồi tôi mới thông báo cho mọi người.
Anh ấy là người thế nào mà có thể chinh phục được một Ngọc Thúy xinh đẹp và bản lĩnh?
Tôi và ông xã biết nhau cũng được khoảng 1 năm từ sự giới thiệu của một người bạn. Anh ấy có qua VN thăm tôi vài lần. Anh ấy rất chín chắn, biết cách chia sẻ và đặc biệt là thông cảm với nghề nghiệp của tôi. Trong thời gian quen biết nhau, chúng tôi cũng không hứa hẹn gì nhiều vì tôi và anh cách trở xa xôi quá. Khi tôi có dịp qua Mỹ làm việc và thăm anh thì cũng là lúc tôi nhận được lời cầu hôn của anh. Mọi chuyện thật bất ngờ nhưng đến quá đúng lúc và tôi không còn biết làm gì hơn và gật đầu về sống bên anh trong niềm hạnh phúc.

21/11 Ngọc Thúy theo chồng về Mỹ


Người mẫu biệt danh "Marilyn Monroe Việt Nam" vừa lên xe hoa vào ngày 18/11 cùng chú rể Nguyễn Đức An - một doanh nhân Việt kiều Mỹ. Đám cưới của hai người được tổ chức tại khách sạn Park Hyatt (TP HCM) ấm cúng và đơn giản. Chị chia sẻ về niềm hạnh phúc của mình.
- Sao cưới chồng mà chị im hơi lặng tiếng thế?
- Nhiều khi sợ nói trước bước không qua, nên có kết quả rồi tôi mới thông báo cho mọi người.
- Anh ấy là người thế nào mà có thể chinh phục được một Ngọc Thúy xinh đẹp và bản lĩnh?

Friday, September 29, 2006

29/09 [BBC] Earthquake - one year on



Jonathan Aspinwall | 12:07 UK time, Friday, 29 September 2006
One of our biggest stories in recent times was the earthquake in South Asia last year.
BBC Asian Network logoMore than 73,000 people died and around 3 million were made homeless when the quake happened last October. The majority of victims were in Pakistan-administered Kashmir, where I'm leading a small team to investigate the damage and catch up with the survivors who spoke to our breakfast show one year ago.
Just after the quake, we opened up the phonelines to hear from British Asians who had relatives in the region. We were inundated with calls from people unable to contact their sisters, brothers, parents and children. Over the last year we've kept in touch with some of those listeners to find out what happened to their relatives.
And while it's slipped off the national news agenda, it's still a massive topic of conversation amongst Muslims in cities like Bradford. Our listeners tell us that it's one of those defining stories for a whole generation with big repercussions for Asians back here in the UK.
The Asian Network recently revamped its output so that it reflects the lives of 20 to 35 year-old, second and third generation British Asians. It's been a period of heavy reflection. What kind of news are young British Asians interested in? How does the anniversary of the earthquake story fit in with that remit? Our Breakfast Show is a mix of music, news and chat - a tricky balance to get right on a heavy news day.
When we first mooted covering the aftermath of the Quake we discussed whether disaster fatigue would mean that this story is a big turn off. I'm heartened to say that already it seems the audience disagree with that depressing theory. Loads of listeners have been contacting Sonia Deol's breakfast show via e-mail and our website with their ideas on what we should cover.
They've got real concerns about where the money they donated went so we're investigating reports of corruption. They also wanted us to catch up with the thousands of children who were orphaned by the quake and they requested to hear some "good news" stories about extraordinary acts of generosity.
One of my favourites is the tale of the Yorkshire school children who were so shocked by what they saw that they raised £35,000 to build a new school in the quake-damaged region. We'll be linking up the two schools in Pakistan and Halifax live on-air. Hopefully we'll be able to answer some of our listeners' questions and shed some light on the reality of life in quake zone one year on. I'll keep you posted.

Comments


  • 1.
  • At 09:09 PM on 30 Sep 2006,
  • Mark wrote:
How lucky for news reporters that there is no shortage of disasters to report on and to follow up on for months and years aferwards. In a few months, it will be Tsunami anniversary time again. We've just had hurricane Katrina, 9-11, and 7-7 anniversaries before that. I don't know if there is disaster fatigue but I'm getting disaster story fatigue, especially disaster anniversary story fatigue. I think I liked it better when you heard about a disaster somewhere in a remote part of the world, saw a few pictures and that was the end of it. Maybe the stories about the new born Pandas and gold royal rocking horse weren't so bad after all.

Friday, September 22, 2006

22/09 [BBC] Asian Network: Talking about sex



Husain Husaini | 12:06 UK time, Wednesday, 22 November 2006
At the Asian Network we often hear of the dilemmas that come from growing up in a country where sex outside marriage is widely accepted while living in a culture where it isn't. Young British Asians are often in sexual relationships but their parents disapprove.
BBC Asian Network logoAt its worst we see it in what are often called 'honour killings' - young women murdered because of disapproval of their sex lives. These of course are very very rare. But this week in the Asian Network Report (which you can listen to by clicking here) we had an insight into some more common problems faced by our audience. We were told by the Brook Advisory Clinic in Birmingham that proportionately more young Asians than non Asians are coming to them after having unprotected sex, and that proportionately more young Asian women are referred for abortions.
Why? Well at least in some cases it seems that young British Asians want the sex but don't want to have contraceptives at home in case their parents find them. We looked at this problem through the eyes of people in Birmingham and Glasgow. Some of it sounds almost romantic. A young woman told us about leaving pillows under her duvet to fool her parents as she shinned down a drainpipe to go out with her mates. Some of it was tragic. We heard the painful tale of a woman who had contracted genital herpes after unprotected sex. She now feels she can never have the arranged marriage she wanted. How would she explain her illness to any potential husband?
But what are we to learn from this. Does it show that conservative parents are right? No sex is the only safe sex? Or does it show that Asian mums and dads need to teach their children about condoms and STIs? Well, we asked in our phone in programme with Anita Rani if we needed to talk more with our parents about sex. NO came the resounding response. The last thing either side of this generational divide wanted to do was to discuss the issue...

Comments

  • 1.
  • At 12:57 PM on 22 Nov 2006,
  • Jayesh wrote:
As a Hindu parent I have discouraged my teenage children from going out to places where they might encounter drink/sex etc. Parents educated to Universtiy level(more integrated) have less control over their children as do those from a poorer background. If drinking, premaritial sex, single parent families not caring for the elderly etc is integration then it is not the type of intergration I envisige for my children.
  • 2.
  • At 12:59 PM on 22 Nov 2006,
  • Aaron McKenna wrote:
So the conclusion is "Ohh well"?
  • 3.
  • At 02:18 PM on 22 Nov 2006,
  • Candadai Tirumalai wrote:
I think the young people discussed in the article are in the front line of this difficult question: they have obviously been influenced by the attitudes of the dominant socity around them, whose mores in sexual questions their parents largely resist. Another generation may have to pass before a resolution which satisfies both the older and the younger generations is achieved.
  • 4.
  • At 02:56 PM on 22 Nov 2006,
  • John wrote:
Jayesh, then go and integrate somewhere else.
  • 5.
  • At 03:42 PM on 22 Nov 2006,
  • Pippop wrote:
Albeit for me to intervene here as a white atheist, but it does have some relevance across the seeming cultural divide, so please bear with me. (I am by the way the mothr of teenagers). I use the word 'seeming' because the problems you say you are facing are not so far from the very ones the indigenous white population has been recently dealing with.
I would like to see Asian men and boys addressing their double standards. In the West our mothers and grandmothers have exposed the white British male's double standard and now we are on an equal footing over what we will or will not accept in terms of sexual morality.
What's good for the gander is also going to be just as good for the goose.
However, it is clear and very evident that some Asian males are using non-Asian women in a way that is unacceptable to both Asian women and non-Asian women and it's not at all clear that their own especially those confined to very closed communities are fully aware of this. This needs to be challenged from within the community.
Patriarchy thrives on this kind of divide, in fact it needs it in order to maintain the bizarre position it takes with its self interest. It usually does this dividing within its own community but were possible it uses women from other cultures when the conditions are available. This is true of white men abroad too. This is not a racial issue, it's an issue of male hegemony.
Patriarchy maintains two diametrically opposite things:
a) that men have sexual urges that are far stronger and less able to control than women have. This is of course nonsense and is maintained out of overt self interest.
b) men can have no certainty as to their progeny. This is true and worries them a lot. Unless they control and own women's reproductive abilities they can never be sure, so what to do? Read on.
Lets take b) first. This they do by restricting female sexuality by imposing on them various draconian conditions, these vary in different cultures from simply ostracising women who do not comply as morally wanting, through mutilation,(FGM) to killings, (so called "honour"). These severe restrictions on women will of course limit the possibility of satisfying the sexual needs men claim they have in point a).
Problem.
The Patriarch's Solution.
Divide women up into, "the good woman" she is kept pure until marriage to ensure that he knows who his progeny are. And she who satisfies his urgent "needs" he will not be marrying. This woman too is labelled so as not to be confused with the other kind of woman. This one is the "slapper." Now he is comfortable with all his needs dealt with, and never mind what it does to women.
This patriarchal behaviour was the 'norm' in British culture right up to the late 1950s, so it's not so alien to our culture as you might suppose. We have only just exposed our home grown patriarchs for the hypocrites they were, and it is quite depressing to see women in another culture struggling with the same thing all over again. It is therefore important to get these issues ironed out, the sooner the better.
Men in this the 21st century have to come to terms with the fact that there is not going to be one moral code for them and another for women. It's scary for them, but this society is not going to go backwards.
I wish you well. 
  • 6.
  • At 08:22 PM on 22 Nov 2006,
  • Hazel wrote:
I just think one of the saddest parts of this story is that the Asian young people don't want to talk to their parents about this. I wonder if their parents would regret this, I hope so!
Anita Rani was right in doing this documentary. We have also have the same problem in the US Latin Community.
Youngsters’ to talk to parents on sex before or after marriage sounds over frankness equivalent to shamelessness especially in the eastern societies.
Authenticated NGOs on sex welfare organizations having experts on sex matters may help a lot in this regard.
Notwithstanding, their advice needs to remain confined to married people only, not the unmarried ones to rescue the society from any sort of probable vulgarity including many other negativity that can infect the society.
  • 9.
  • At 01:37 PM on 23 Nov 2006,
  • Douglas wrote:
Shame on you John.I see the point from Jayesh is more than relevent when I see comments like that.
  • 10.
  • At 03:18 PM on 23 Nov 2006,
  • Jo wrote:
Hang on a sec there, Jayesh!
Why do you link pre-marital sex with not caring for the elderly?
Anyhow, Pippop is quite right about her analysis of the patriarchal approach and the double standards of SOME asian young men.
A couple of years ago I had a relationship with an Asian man in his 30's.
He and his friends, all born and bred in London, went out with white girls and had sexual relationships with them outside of marriage. They did not do the same with Asian girls, as they were the sort of girls thaey would choose to marry and have meet their parents and families.
They chose to have their sexual relationships with white girls but would never have dreamed of having a serious relationship with her, or introducing her to their family. They went out with them only to satisfy these 'needs'.
All the time going back to their families as if butter woudn't melt in their mouth!
Needless to say, on finding out that I was perceived by the guy I was seeing to be of the 'slapper' type of woman that Pippop describes, I didn't stick around.
I have to say, that was just one experience with Asian men. I have had more positive, less hypocrtical ones - so I am not suggesting it is the the norm - just one experience, but it resonates well with Pippops post.
If you are a young women, knowing that your culture requires good girls to be abstemious, how on earth are you going to be able to talk about sex or even better safe sex with your parents?
I come from a liberal and secular background, but I like most people want very much for my parents to be proud of me. When I do, do something I don't think they would approve of (which is fortunatley rare, but probably not unheard of), I tend not to bring it up for the sake of family harmony.

  • 11.
  • At 05:37 PM on 23 Nov 2006,
  • gillsahib wrote:
It is always a problem when you try to hide something or ignore a problem until your child has got STD/HIV.
You think by ignoring the problem you can get rid of problem. I know of asian parents, who were worried sick that their 17 year old son is sexually active and might be doing it with under 16 girls. They couldn't gather the courage to talk to him about under age sex forget about the safe sex talk.
During my university days I remember one of the asian guy idea of safe sex was washing it with bacardi. He will never use condom in case it get discovered. He thought that he can get away if his mum find small bottle of bacardi on him rather than packet of contraceptives.
I think the NGOs/gov agencies should educate both parents and young people about refraining from sex or if they want to do it they should do it safely.
They should spread this messages at big gatherings, It will take lot of courage for someone to go to a gurudwara/temple/mosque gathering and give a talk on this subject or atleast distribute leaflets.
  • 13.
  • At 10:28 PM on 23 Nov 2006,
  • reena wrote:
i'm a young person, and i find that that young people do understand sex and what it entails. most of us know what we are getting ourselves into - and trust me not being able to tlak to parents about things is definately not the issue. Young people know its risky business for themselves - they most certainly dont have to talk to their parents about it to know this or to be 'helped'. i think asian youngsters need to get back to their roots - no sex before marriage - may sound backwards but its a fact.
it all starts with hiding a boyfriend/girlfriend. once you manage that successfully you want to get to the next stage.
the question to ask here is that if young asians were able to talk to parents about sex etc does it really mean that young people will be more sensible?? lets take alcohol etc as an example- most parents know their kids drink, go out to clubs etc and youngsters know that binge drinking, addiction and lewd behaviour is created from excessive alcohol- it doesnt reduce the problem - this country has the highest rate of young drinkers in the EU. we seem to think that if the problem is out in the open then we can find a cure- the cure just ends up meaning that the act is ok to do. we can taalk about it and continue - there is no fear or limitation factor left once things are out in the open. Most youngsters, including myself are today still likely to think twice beofre getting into a sexual relationship simply because they know their family situation - surely if this prevents the problems then it can't be a bad thing.
it may sound backwards etc - but think how many problems would solve be solved if people did just wait till marriage- for starters there would be no need for such debate- it would reduce government spending tax money on free contraception, clinics, underage sex advice etc etc and protect youngsters from disease, emotional turmoil and unwanted pregnancies. it may even create more respect amongst youngsters towards one another and the opposite sex.
  • 14.
  • At 03:34 AM on 24 Nov 2006,
  • shelli wrote:
i agree 100% with Pippop
  • 15.
  • At 02:37 PM on 24 Nov 2006,
  • Mia wrote:
Pipopp you've hit the nail on the head....
  • 16.
  • At 05:57 PM on 24 Nov 2006,
  • pippop wrote:
Its a comfort to know that what one is sensing is not a unique thought and it is good to read here that others too have felt the same sense of what is now happening to British Asians.
Sadly we do not appear to have a single Asian male so far responding to what is surely a crucial aspect of their sex lives. What do they think about their double standards and are they going to own up to them and address the issue? Not even Husain Husaini has made a comment.
  • 17.
  • At 03:11 AM on 27 Nov 2006,
  • Dr Charulatha Banerjee wrote:
I am a mother of a 11 year old in India and the issue is really not asian vs non asian -it is about what we term progressive what is it that our cultures permit us to practise.
Struggling to promote condom usage even amongst the educated, the young disadvantaged females in our villages and towns are left with little options- pregnancy after marriage and unsafe abortions before marraige.
can we teach the young the fruits of being patient- of learning to love and live safely and slow down- life is no roller coaster ride- it only gets better with time.
  • 18.
  • At 09:34 PM on 27 Nov 2006,
  • Jenny wrote:
A.R.Shams wrote: "Youngsters’ to talk to parents on sex before or after marriage sounds over frankness equivalent to shamelessness especially in the eastern societies."
People of marriageable age should have shame in talking about sex with their parents? Shame? And so what about sex education lessons at schools, long before marriageable age, which parents have a right to deny to their children? Should parents and children be filled with shame and not attend? Such obviously judgemental attitudes have the capability of causing much resentment.
This highlights a problem raised in a Channel Four programme recently, that funding special facilities for particular "communities" tends to be divisive.
It has taken many years to create ways to overcome the terrible shame and ignorance about health and sex and sexuality that blighted and destroyed so many lives. No one agreed that any community would, as a whole, be permitted to continue to exact that toll on their children and those others they encounter, to create an apartheid. Is the BBC Asian Network not intended as essentially integrational?
  • 19.
  • At 10:12 PM on 27 Nov 2006,
  • Jenny wrote:
reena wrote: "...we seem to think that if the problem is out in the open then we can find a cure- the cure just ends up meaning that the act is ok to do. we can taalk about it and continue - there is no fear or limitation factor left once things are out in the open. Most youngsters, including myself are today still likely to think twice beofre getting into a sexual relationship simply because they know their family situation - surely if this prevents the problems then it can't be a bad thing."
You think having young people living in fear is a good solution?
"it may sound backwards etc - but think how many problems would solve be solved if people did just wait till marriage- for starters there would be no need for such debate- it would reduce government spending tax money on free contraception, clinics, underage sex advice etc etc and protect youngsters from disease, emotional turmoil and unwanted pregnancies. it may even create more respect amongst youngsters towards one another and the opposite sex."
It works for those it suits, and is a disaster for others. Trying to impose it on all was tried, very extensively, in the UK, and we learned better. With marriage not happening until the mid-twenties on average, whilst most young people are thinking about sex by 15, and decent marriage partners very difficult to find, whatever culture one belongs to, or none, and whether one is straight or same-sex attracted, everyone waiting until marriage is quite unrealistic. Yes, outdated.
If that is what you want to do, and can do, then good luck. Just understand that others, without being any lesser people, cannot. And they need, and deserve the information and advice to be around, for both themselves and those they encounter, to be as safe as possible.
  • 20.
  • At 12:10 PM on 28 Nov 2006,
  • pippop wrote:
Contrary to popular belief girls who have ALL the facts about sex, contraception, pregnancy and childbirth tend not to enter into that part of their sex lives until they are older. They understand that for them it is quite a journey with consequences far more gruelling than anything the male has to face in terms of its toll on ones body.
Consider Holland, there the age of consent is 12yrs, in my opinion dangerously young, BUT these girls are armed with the facts and the teenage pregnancy rate there is very low.
Compare this to the teenage pregnancies, and even more sad, the child pregnancies outside the Western world. The greatest number of pregnant teenagers and pregnant children are in the so called third world where poverty, patriarchy and religion leave these children ignorant, used and abused.
These teenagers and children are of course mostly wives and so the religious ignore their plight regarding them as in a morally acceptable condition not in the least like those few hundred pregnant teenagers in the Uk who are held up as the fruits of a morally depraved country.
Note how teenage pregnancies and child pregnancies are only criticised if the females have no husband. It insults patriarchy to have the cheek to go ahead and do this alone.
It's not young girls and their physical and mental well being these religious patriarchs, and moralists are concerned about, if they were, they would be critical of those countries that permit young girls and children to be used as wives so very young.
The more girls have the facts, the less likely they are to enter this part of their lives too early. The cost to females, be it in the form of long term use of the pill; (we do not yet know what that will do to girls who start this before they have finished developing. The only long term research is on women now in their 60's who for social reasons didn't tend to embark on their sex lives until they were fully grown, early to middle 20s), or a failed contraception resulting in a pregnancy or abortion. All these factors will tend to make the female far more cautious about her sex life.
What we need are young boys socialised to respect that perspective and not, as we have now boys, who are self absorbed with their so called "need" for instant gratification.
We STILL haven't heard from young men about their double standards?
  • 21.
  • At 10:11 AM on 30 Nov 2006,
  • cherub wrote:
Well,im a 21 year old hindu indian girl.I have been brought up in a cultured educated family in india and i have been in uk for my studies now.My parents may not be very liberal,but they are moderate.I have been given all the values of an indian girl and i also have been given proper education and the liberty to live on my own in the uk.back home i did everything what normal teenagers in a big city do,ive always been allowed to go out late..have boyfriends..provided its a serious relationship.They would never approve of me being with a lot of boys before marriage cause like they say it spoils your name.But then they never asked me what i did..how far i should go sexually with a guy.They always told me I was big enough to make my decisions and they had given me all the moral values they could and i knew what was right or wrong and if i ever decided to ahead sexually with a guy they wanted me to take precautions because they could never be there at every single minute knowing what i do so it was best i knew what i was doing.
I do all things most english people here do..its not a culutural change for me now,i made my decisions early on in life and nothing has changed.I have been smoking and drinking since i was about 16 and ive had a few boyfriends,asian and english..It doesnt make me a bad indian girls..i just think im a lot more aware...I still respect my elders,i would still never raise my voice in front of my parents or disobey them and i would still do the things my grandparents expect a good indian girl to do like help out at home and fast and pray on big religious days..but at the same time i have the choice to go out to clubs at night,have boyfriends,live on my own and see the world myself.
I guess its all about everything in moderation.Most friends i have back home have strict parents and they go to extreme measures to break out of the wall they are restricted to and these girls are a lot crazier than me.The harder you try to
control,the more they break free.These are the kinda girls who really fool around and want to try whats being told is wrong.
Everyone has sexual desires if ur gonna try and restrict them,they are gonna do it,so its best you teach them what u can and leave the choice to the kids if they wanna follow what you have to say because eventually everyone does everything and its always on the sly.Times are changing,its a liberal world..you have to figure a way out to be liberal and cultured at the same time.
Precaution is definately always better than cure.
  • 22.
  • At 07:46 PM on 30 Mar 2007,
  • Anup wrote:
Dear Pippop,
I would like to answer your comments about double standards. I am a "young Asian male" (nearly 20, Indian and male - hope that counts). I have a little sister who is 15 and I would not ask her to do what I don't do and consequently I keep to strictest standards (I'm sure you all know what I mean by that...). I obviously have desires etc but I live like I do for the single reason of being able to say to my sister "this is what I think you should do..." and being able to say it with authority.
I just realised now how old this forum is but thought I should post anyway.
  • 23.
  • At 09:11 PM on 06 Aug 2007,
  • Kabeer wrote:
Dear anup,
wat i think tht, the more u will preserise not to do somthing, a person will definatly do tht, caz its a human nature watever u will hide then it will be more Curious to know. its a mordern age dear, and everyone is mature enough to knw tht wat is right n wat is wrong.
so i will only say : Precaution Is better than care

Sunday, September 10, 2006

10/09 Ngọc Thúy từng ganh tỵ với Ngô Thanh Vân


Chủ nhật, 10 Tháng chín 2006, 07:01 GMT+7

"Ngô Thanh Vân về nước là đã nổi liền, mà tôi hoạt động từ năm 1997, đến 1999 vẫn lẹt đẹt. Tôi đặt câu hỏi: Mình thua Vân cái gì, và tự trả lời: Mình thua cô ấy về giao tiếp. Từ đó tôi thay đổi dần, gắng nói chuyện với nhiều người hơn, tập cười nhiều hơn", Marilyn Monroe VN tâm sự về một giai đoạn trong sự nghiệp.
- Với chị, thời điểm này sàn diễn thời trang có vai trò như thế nào?
- Nó là nơi để tôi quay về sau những lúc làm việc căng thẳng, để hóa giải sự khô cứng của cuộc sống văn phòng. Bước lên sàn diễn và đi chụp hình là những giây phút tôi tự tặng cho mình chứ không còn là nơi đầu tư toàn bộ thời gian và tâm huyết.
Tôi vẫn chụp hình thời trang, nhưng chắc chắn sẽ chấm dứt biểu diễn. Thời gian này là giai đoạn giao thời, chứ tôi không bỏ hẳn trong ngày một ngày hai được.
- Cuộc chia tay xuất phát từ sự cô đơn giữa thế hệ người mẫu trẻ hay tình yêu nghề đang tỷ lệ nghịch với tuổi tác của chị?
- Chính vì yêu nghề nên tôi phải nghĩ cho nó, chứ không phải chứng tỏ bằng cách xuất hiện ào ào. Vì thời trang là mới, nó cần sức bật, sự sáng tạo mà với tôi, những cái đó mỗi năm lại giảm đi. Sự máu lửa trên sân khấu của tôi cũng không còn, vì đồng nghiệp không đồng lứa với mình, mà một đàn chị thì có nên máu lửa với đàn em không? Rồi tôi không có người nói chuyện, chia sẻ, cảm giác như không thể tìm được sự đồng điệu. Bản thân tôi lại không muốn làm xấu hình ảnh, thương hiệu của mình, và quan trọng là không muốn làm tụt hậu nghề thời trang nên tại sao không nhường cơ hội đó cho những gương mặt trẻ? Hơn nữa, nghề thời trang ở Việt Nam mà có 9 năm gắn bó như tôi là quá đủ. Đồng nghiệp cùng thời đã có công việc riêng của họ. Xuân Lan làm giám đốc một công ty thời trang. Ngô Thanh Vân, Hồ Ngọc Hà thì theo nghề ca sĩ, không lẽ mình cứ giậm chân tại chỗ.
Con người ta mỗi ngày một tiến lên, chứ không phải chinh phục một cái đỉnh rồi đi vòng vòng. Muốn chinh phục cái đỉnh khác thì phải chấp nhận một khoảng thời gian đi xuống.
- Nhưng nhiều người không nghĩ chị muốn dừng mà nghĩ chị hết thời. Chị nói sao?
- Tôi không sợ ý nghĩ đó, vì bản thân tôi biết mình có gì, những người làm việc với tôi biết tôi như thế nào là đủ. Không lẽ vì dư luận mà phải làm những việc không phù hợp với mình? Tôi chọn phương án chia tay với thời trang một cách nhẹ nhàng, đó là sự xuất hiện thưa dần chứ không xốc nổi, tuyên bố ầm ĩ để rồi một ngày nào đó quay lại.
Ngoc Thuy tung ganh ty voi Ngo Thanh Van
Người mẫu Ngọc Thúy. Ảnh: Mỹ Thuật.
- Vậy chị nghĩ sao về dư luận: Ngọc Thúy ảo tưởng về hào quang của mình, luôn nghĩ mình ở đỉnh cao và đòi cát-xê cao nhất, trong khi đã có nhiều đối thủ trẻ hơn, chân dài hơn, dáng đẹp hơn, và hậu quả là bị... rớt đài?
- Tôi đã nghe nhiều lời bàn tán kiểu này, nên bây giờ có nghe thêm thì cũng không còn xúc động nữa mà chỉ có thể mỉm cười. Thế hệ người mẫu bây giờ trẻ hơn, đẹp hơn, cao hơn, giỏi hơn mình thì càng làm tôi thích thú, vì ít ra tôi nhìn thấy sự phát triển lâu dài của nghề thời trang. Chứ đàn em xấu hơn, lùn hơn, dở hơn mình, có thể lúc đầu mình hơi thích vì chưa có đối thủ, nhưng sau đó sẽ buồn khi không có sự tiếp nối.
Cũng chính điều đó mà tôi càng phải chứng tỏ đẳng cấp của một đàn chị đối với những người em. Mình phải làm sao để truyền được kinh nghiệm và lửa nghề cho đàn em, và tôi đã làm được điều đó. Bằng chứng là rất nhiều người mẫu như Ngọc Uyên, Vũ Thu Phương, Thanh Hoài... nói về tôi với tư cách người từng giúp đỡ và truyền kinh nghiệm cho họ. Chỉ là những lời ngắn ngủi trên báo, nhưng điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Còn bản thân tôi, không thể đối phó được sự suy luận của mọi người, và càng không thể chống chọi với sự gièm pha.
- Nhưng việc chị đòi cát-xê cao thì không phải là sự suy luận. Chị giải thích thế nào?
- Cát-xê cao là một trong những thủ thuật của sự từ chối khi phải đối diện với những lời mời mà tôi không thể nói được lý do cụ thể. Chứ bây giờ, nhiều khi tôi làm việc không vì cát-xê mà vì tình nghĩa hay ý nghĩa của chương trình. Có đi làm văn phòng mới biết quý ngày thứ bảy, chủ nhật như thế nào. Những ngày đó tôi chỉ muốn được nghỉ ngơi. Nhưng nếu là một sô chụp ảnh thời trang của những người có quan hệ tốt đẹp lâu dài với mình thì tôi không thể từ chối. Hay vừa rồi tôi phải nghỉ một tuần để đi diễn ở Trung Quốc cho Sở Văn hóa thông tin TP HCM. Cát-xê chỉ đủ tiền ăn, nhưng tôi đã góp phần đưa hình ảnh về nước Việt Nam đến với khán giả Trung Quốc. Hay cuối tháng vừa rồi tôi lại nghỉ làm qua Mỹ chụp ảnh thời trang nhân dịp mở đường bay từ Việt Nam sang Mỹ.
Tôi ấm ức và ganh tỵ với Ngô Thanh Vân
- Chị nghĩ sao khi những suy luận đó bắt nguồn từ sự ganh tỵ về nhan sắc và vị trí của chị trong giới thời trang?
- Đó là điều không tránh khỏi. Con người ai cũng có mặt tốt, mặt xấu. Thấy cô này mặc áo đẹp, thế nào mình cũng đặt câu hỏi tại sao tôi không được mặc áo đẹp. Còn nhớ khi Ngô Thanh Vân về Việt Nam, mới về nước mà cô ấy đã nổi liền, mà tôi hoạt động từ năm 1997, đến năm 1999 vẫn lẹt đẹt. Khi Ngô Thanh Vân nổi lên, tôi rất buồn, nói thẳng ra là ganh tỵ. Tôi đặt câu hỏi: Cô ấy hơn mình những gì, tại sao 3 năm mình không được gì, còn cô ấy mới về đã được như vậy? Tôi cảm thấy ấm ức. Nhưng ganh tỵ đó chỉ đặt ở mức suy nghĩ, và tôi tìm cách ngang bằng với Ngô Thanh Vân chứ không nói xấu, hay làm việc gì đó sai trái.
- Chị ganh tỵ Ngô Thanh Vân ở mặt nào?
- Tôi ngồi suy nghĩ và đặt câu hỏi: Mình thua Ngô Thanh Vân cái gì, và tự trả lời: Mình thua cô ấy về giao tiếp. Tôi đi diễn xong là về, không nói chuyện với ai, và tôi đã thua một cô ở Tây về, nói chuyện rất dễ thương, gặp ai cũng cười, luôn làm cho người đối diện có cảm tình. Từ đó tôi thay đổi dần, gắng nói chuyện với nhiều người hơn, tập cười nhiều hơn. Tôi đã học ở Ngô Thanh Vân sự tươi tắn, nói chuyện có duyên, tạo cảm tình, tạo những mối quan hệ thân thiết.
Trong công việc, tôi không biến mình thành Ngô Thanh Vân. Giai đoạn đó, Ngô Thanh Vân nổi lên với phong cách tươi trẻ, còn tôi vẫn giữ nguyên phong cách lạnh, ấn tượng. Tôi chỉ thay đổi cách giao tiếp để mình tốt hơn, có cơ hội giao tiếp nhiều hơn để phát triển nghề nghiệp. Đến giờ tôi vẫn thấy sự thay đổi đó là đúng và rất tốt cho mình.
Đã đến lúc chăm lo cho cái đầu
- Đồng nghiệp chia tay với thời trang nhưng vẫn hoạt động và nổi tiếng trong môi trường nghệ thuật. Còn chị, sao lại lựa chọn cuộc sống văn phòng?
- 9 năm chăm lo cho ngoại hình, sự giao tiếp, đến bây giờ thì tôi nghĩ mình cần phải quan tâm và đào tạo cho cái đầu. Lúc này tôi làm PR - một nghề cần sự sáng tạo, mối quan hệ rộng và sự nhạy cảm về thông tin.
- Nhưng chị lạnh lùng, ít nói thì sao làm được PR?
- Tôi đã thay đổi từ khi nhận ra đối thủ là Ngô Thanh Vân. Giờ đây tôi biết cách tiếp cận, nói chuyện, tạo tình cảm với người khác. Tất nhiên gương mặt thì tôi không thể thay đổi được.
PR chuyên nghiệp không có chuyện nói quá sự thật. Khi đi học, tôi biết được một vấn đề hết sức quan trọng đối với nghề PR, đó là xử lý khủng hoảng. Nguyên tắc khi khủng hoảng xảy ra là bạn phải thừa nhận nó, không được nói sai sự thật, sau đó sẽ tìm cách khắc phục. PR có thể tạo sức mạnh từ ngôn từ để gây ảnh hưởng đến công chúng nhưng phải trong giới hạn cho phép. Hiện nay, tôi làm MC trong các sự kiện của công ty ở chi nhánh phía Nam, và tôi cho đó cũng là một cách tập nói.
- PR, MC đều là những công việc liên quan đến bề nổi, điều này dễ khiến người ta liên tưởng tới việc chị trở thành... bình hoa của FPT. Chị nói sao?
- Chắc chắn FPT không có khái niệm mời người mẫu vào làm bình hoa, vì áp lực công việc cực kỳ kinh khủng. Giai đoạn đầu tôi thường xuyên bị stress, khi cùng một lúc phải giải quyết 5 đầu việc. FPT tuyển người là phải làm được việc, vì tất cả công việc liên kết với nhau, một toa tàu đi xuống là cả đoàn tàu trật bánh. Mà thương hiệu của tập đoàn FPT lớn thế nào thì mọi người hiểu rõ. FPT đang chuẩn bị toàn cầu hóa, nên càng không thể đem thương hiệu ra đùa.
- Làm người mẫu nghĩa là được ăn ngon, mặc đẹp, tới lui những khách sạn sang trọng, giờ phải thay đổi bằng 8 tiếng ngồi trong công sở với sổ sách, máy tính, chị cảm thấy thế nào?
- Từ một người thức khuya dậy trễ, lúc đầu phải thức dậy vào 7h và có mặt ở công ty lúc 8h, tôi không quen. Từ phong cách ăn mặc quyến rũ, thoải mái, bây giờ tôi phải mặc những bộ đồ mình không thích chút nào, mặt cũng không được trang điểm nhiều nên tôi mất tự tin hoàn toàn. Rõ ràng nó không phải là thế giới của mình, giống như cá đang sống dưới nước bị quăng lên bờ vậy. Nhưng cố gắng rồi cũng quen và bây giờ tôi thấy thích. Đặc biệt tôi được chơi với những đồng nghiệp rất hay, rất dễ chịu. Họ thẳng tính chứ không có kiểu bằng mặt không bằng lòng. Tôi có thể ngồi lê ở quán với họ, nói những chuyện rất dễ thương, mà sao tôi không làm được điều đó với những đồng nghiệp cũ của mình? Có thể cái nghề phức tạp quá buộc con người phải phức tạp theo, và có những cái khiến người ta không thể thật lòng, trải lòng với nhau.
Ngoc Thuy tung ganh ty voi Ngo Thanh Van
Ảnh: Mỹ Thuật.
Hạnh phúc không còn là diễn một đêm thời trang xuất sắc
- Với tất cả sự mới mẻ và thú vị mà thế giới văn phòng mang lại, chị có dự định ở FPT lâu dài hay đó cũng chỉ là một trạm dừng chân?
- Vào FPT không dễ dàng và không phải ai muốn cũng vào được. Môi trường làm việc ở đây có cạnh tranh, có sự ưu đãi, có cơ hội bộc lộ năng lực, điều này khiến người ta phải cầu tiến và khát khao được cống hiến nên tôi rất yêu quý vị trí của mình và muốn được gắn bó lâu dài. Nếu là đàn ông, chắc chắn tôi trả lời sẽ gắn bó với FPT, nhưng là phụ nữ, nhất là ở Việt Nam, tôi không thể quyết định được. Sau này có gia đình, tôi sẽ phải theo chồng, lúc đó hoàn cảnh mới là sự quyết định.
- Tại sao chị thụ động như vậy trong khi phụ nữ hiện đại là những người độc lập cả trong suy nghĩ và cách sống?
- Tại sao có người thích ăn món này, nhưng lại có người thích món kia?
Tôi rất muốn yêu sự nghiệp, nhưng tôi cần hạnh phúc gia đình hơn. Tôi thấy tự hào khi nói "Tôi đang có một gia đình tuyệt vời" hơn là nói "Tôi là bà này bà kia ở công ty". Bởi với tôi, hạnh phúc gia đình rất quan trọng. Chưa bao giờ tôi muốn trở thành người phụ nữ không cần gia đình, không cần đàn ông. Một phụ nữ thành công rực rỡ trong công việc bắt buộc phải trả giá, phải nhìn ra vấn đề để buộc phải đặt nặng cái này và nhẹ cái kia. Phụ nữ thành công trên cả hai mặt phải là người cực kỳ may mắn. May mắn đã hiếm, cực kỳ may mắn còn hiếm hơn, và chắc tôi không nằm trong số đó.
- Vậy bây giờ, nhu cầu lấy chồng của chị ở mức độ nào?
- Trước đây xem đồ nội thất tôi không có cảm giác. Còn bây giờ tôi thích ngắm một ngôi nhà đẹp, thích cắm hoa. Chính tôi cũng giật mình hỏi sao mình lại có những sở thích mà trước đó không bao giờ quan tâm. Bởi tôi đang mong muốn về cuộc sống gia đình, muốn bình dị chứ không muốn nổi bật nữa. Đối với tôi, bây giờ đi làm về, ăn một món ăn thật ngon rồi leo lên giường ngủ là hạnh phúc, chứ hạnh phúc không còn là diễn một đêm thời trang xuất sắc.
(Theo Đẹp)
Theo dòng sự kiện:
Ngọc Thúy đang cảm nhận rõ hai chữ "hạnh phúc" (26/08)
Ngọc Thúy không thích cầu thủ đẹp trai (06/06)
Ngọc Thúy tự tin với công việc mới (01/03)
Ngọc Thúy sống tình cảm nên dễ tổn thương (18/01)
Ngọc Thúy: "Để đàn ông khinh mới dại" (29/12/2005)
Xem tiếp»