March 15, 2011
By MARK McDONALD and MARTIN FACKLER
TOKYO — Japanese authorities struggled to contain new nuclear emergencies on Tuesday — including a possible rupture in a reactor containment vessel — as the death toll continued to climb with search teams reaching towns that were flattened by last week’s earthquake and tsunami.
The National Police Agency said Tuesday afternoon that 2,722 people had died, and many thousands were still missing. Bodies continued to wash ashore at various spots along the coast after having been pulled out to sea by the tsunami’s retreat.
Some 400,000 people were living in makeshift shelters or evacuation centers, officials said. Bitterly cold and windy weather that was pushing into northern Japan was compounding the misery as the region struggled with shortages of food, fuel and water.
An explosion Tuesday morning at the Fukushima Daiichi Nuclear Station — the third reactor blast in four days — damaged the vessel containing the nuclear core at reactor No. 2 , government officials said, and there was a growing fear of a catastrophic meltdown.
The overwhelmed operator of the nuclear plants, Tokyo Electric Power Company, confirmed there had been radiation leaks and that water was being pumped into three overheated reactors in the Fukushima complex.
A fire that broke out Tuesday morning at a fourth reactor was extinguished by midafternoon, although the government’s chief spokesman, Yukio Edano, later said that temperatures were rising inside a fifth and sixth reactor in the complex.
People living within about 12 miles of the reactors at Fukushima were ordered to evacuate, and those within about 20 miles were told to stay indoors and close all windows, doors and vents. If people had laundry hanging outside, the government advised, they should not bring it inside or touch it.
Tokyo-area residents began to buy and stockpile food, water, candles and batteries as shelves at grocery stores became increasingly bare. Prime Minister Naoto Kan went on national television to implore people not to panic.
But there was plenty of panic in the stock market: Fevered selling drove down the Nikkei stock index by 10.6 percent at the close of trading.
There were scattered news reports of some foreigners fleeing Japan, and one Western diplomat said Tuesday night that “anecdotes and rumors” were swirling in the international community.
Still, there appeared to be no mass exodus. The United States Embassy, for example, was not urging resident Americans to leave.
The ambassador, John V. Roos, said that about 1,300 Americans were living in the five northern prefectures most affected by the earthquake and the tsunami. American consular officers were making their way to Sendai and other northern cities on Tuesday to conduct “welfare-and-whereabouts” checks on American citizens there.
“We are encouraging U.S. citizens to heed the instructions of the Japanese civil defense authorities,” Mr. Roos said.
The commander of American forces in Japan, Lt. Gen. Burton M. Field, confirmed that some American troops aboard three helicopters had been contaminated by radiation when they apparently flew through a radioactive plume released from the crippled nuclear complex.
“We found contamination on the clothes of several crew members, and one crew member had some on his skin,” said General Field. “The exposure rate was about the same as you would get over a monthlong period outside in the sun. We assess that as very, very low.”
He added that the crew members got a good scrubbing with soap and water and were back on duty.
Chinese health and environmental officials on Tuesday gathered for emergency meetings on how to respond in case radioactive fallout hit China. The government said it was stepping up monitoring for radiation and would swiftly report results.
China’s Meteorological Administration said prevailing winds would carry radioactive material away from China until Thursday, and possibly beyond. “China will not be affected,” the agency said on its Web site.
Air China canceled all flights to and from Tokyo and Sendai until Thursday.
Nations such as South Korea and Singapore have announced they would bolster inspections of Japanese food imports.
The United States Geological Survey revised the magnitude of the earthquake to 9.0, from 8.9, but it was the subsequent tsunami that did the most damage. The initial wave scoured away entire communities, and desperate survivors searched Tuesday for signs of friends and relatives who remained missing.
There was plenty that was missing in the fishing village of Minamisanriku: the city hall, the hospital, the shipyard, police stations — and 8,000 people.
The tsunami might have crashed most heavily into this town that once was home to more than 17,000. Situated at the back of a mountainous V-shaped cove, the town was swamped by the first surge of muck and seawater that was 30 feet high as it roared between the valley walls.
As the deluge pressed in on them, Sanae Sato, 71, said 400 townspeople rushed to the community center where she worked. They thought the five-story building would be high enough to protect them. But when the water reached the fourth floor, they all sought shelter in the attic.
From the attic window, Ms. Sato said, she saw the floodwaters hurling cars along, with drivers and passengers still inside. Houses broke from their foundations and were carried along, their owners perched on the ridges of the roofs.
“I saw people trying to balance on the rooftops like surfers,” she said. “It didn’t work. It was like hell.”
The Miyagi prefectural government said Tuesday that search teams had located 2,000 people in Minamisanriku who had been missing and presumed dead. They had fled to surrounding towns as the tsunami bashed the coastal areas of the town.
Troopers from Japan’s Self-Defense Forces cleared roadways into the village on Tuesday as a long line of fire trucks waited to enter. Closer to shore, teams of searchers rummaged through the crushed houses and collapsed shops. They peered into cars that had been swallowed by the mud, hoping to find survivors. Searched cars were marked with yellow tape.
One gruesome discovery was a mud-caked woman hanging by her head from the roof of a gas station. She was brought down, covered in a blue plastic tarp, and her body was laid by the station to await collection by another disaster team.
Rescue teams from 13 countries pressed on with the searches in other towns, some assisted by dogs. In the air, helicopters shuttled back and forth, part of a mobilization of some 100,000 troops, the largest since World War II.
Because the Fukushima plants have been lost to the national power grid, Tokyo Electric announced plans for rolling blackouts across the region to conserve electricity — the first controlled power cutbacks in Japan in 60 years.
The first set of blackouts Tuesday morning began in four prefectures outside Tokyo. The utility, which provides service to 45 million people in the region, said the cuts could continue for six weeks.
Public conservation of electricity was significant enough, the company said, that the more drastic blackout scenarios were being scaled back. Still, anticipating deep and lengthy power cuts, many people were stocking up on candles, water, instant noodles and batteries for radios.
Martin Fackler reported from Natori, Japan, and Mark McDonald from Tokyo. Reporting was contributed by Mac Bishop from Fukushima, Japan, Moshe Komata and Hiroko Tibuchi from Tokyo, and Bettina Wassener from Hong Kong.
More in Asia Pacific (3 of 52 articles)
In Fuel-Cooling Pools, a Danger for the Longer Term
Read More »
Close
Tuesday, March 15, 2011
15/03 Workers Strain to Retake Control After Blast and Fire at Japan Plant
Digital Globe, via Reuters
The No. 3 reactor building of the Fukushima Daiichi nuclear plant burned Monday after a blast following an earthquake and tsunami in this satellite image.
March 15, 2011
By HIROKO TABUCHI, DAVID E. SANGER and KEITH BRADSHER
TOKYO — Japanese officials and safety workers struggled to reassert control over badly damaged nuclear reactors and avert calamity on Tuesday after the situation at the stricken Fukushima Daiichi plant appeared to verge toward catastrophe with a huge spike in radiation levels after a new explosion and fire.
Though the situation remained dangerous there were signs that workers had, at least for the moment, contained some of the danger. The higher radiation levels of earlier in the day — possibly from a fire in the No. 4 reactor — stabilized and then declined toward evening, according to the Japanese authorities.
Engineers at the plant, working at tremendous personal risk, on Tuesday continued efforts to cool down the most heavily damaged unit, reactor No. 2, by pumping in seawater. According to government statements most of the 800 workers at the plant had been withdrawn, leaving 50 or so in a desperate effort to keep the cores of three stricken reactors cooled with seawater pumped by firefighting equipment. Crews battled to put out the fire at the No. 4 reactor, which they said they had done just after noon on Tuesday.
But late Tuesday Japan’s nuclear watchdog said a pool storing spent fuel rods at that fourth reactor had overheated and reached boiling point and had become unapproachable by workers. The fire earlier Tuesday morning was sparked by a hydrogen explosion caused by rising temperatures at the fuel pool, which released radioactivity directly into the atmosphere. The government said late Tuesday that radiation levels at the plant also appeared to be falling sharply from levels earlier in the day.
The fourth reactor had been turned off and was under refurbishment for months before the earthquake and tsunami hit the plant on Friday. But the plant contains spent fuel rods that were removed from the reactor. If these rods had become dry, they could overheat and catch fire. That is almost as dangerous as the fuel in working reactors melting down because the spent fuel can also spew radioactivity into the atmosphere.
In a brief morning address to the nation Prime Minister Naoto Kan pleaded for calm but warned that radiation that had leaked earlier had already spread from the crippled reactors and that there was “a very high risk” of further leakage.
The sudden turn of events, after an explosion Monday at one reactor and then an early-morning explosion Tuesday at yet another — the third in four days at the plant — already made the crisis at the Fukushima Daiichi Nuclear Power Station the worst nuclear accident since the Chernobyl reactor disaster a quarter century ago. It had already become impossible for workers to remain at many areas within the plant for extended periods, the nuclear watchdog said.
Shigekatsu Oomukai, a spokesman for the Nuclear and Industrial Safety Agency, said the substantial capacity of the pool at reactor No. 4 meant that the water in it was unlikely to evaporate soon. But he said workers were having difficulty reaching the pool to cool it because of the high temperature of the water.
Worryingly, temperatures appeared to be rising in the spent fuel pools at two other reactors at the plant, No. 5 and No. 6, said Yukio Edano, the chief cabinet secretary.
Earlier Tuesday the Japanese government told people living within about 20 miles of the Daiichi plant to stay indoors, keep their windows closed and stop using air conditioning. More than 100,000 people are believed to be in that area.
Mr. Kan, whose government was extraordinarily weak before the sequence of calamities struck the nation, told the Japanese people that “although this incident is of great concern, I ask you to react very calmly.” And in fact there seemed to be little panic but huge apprehension in a country where radioactivity brings up memories of Hiroshima and Nagasaki, the haunting images of post-war Japan.
Radiation measurements reported earlier Tuesday showed a spike around the plant that revealed that the leakage was significantly worse than it had been, with radiation levels measured at one point as high as 400 millisieverts an hour. Even seven minutes of exposure at that level will reach the maximum annual dose that a worker at an American nuclear plant is allowed. And exposure for 75 minutes would probably lead to acute radiation sickness.
By late Tuesday the measurements at the main gate of the plant were down to 0.6 millisieverts per hour, a drop from the 11.9 millisieverts per hour observed six hours earlier, Japanese officials told the International Atomic Energy Agency.The extent of the public health risk depends on how long people are exposed to such elevated levels — they may have declined because the fire at the No. 4 reactor was extinguished — as well as how far and fast the radioactive materials spread, and whether the limited evacuation plan announced by the government proves sufficient.
In Tokyo, 170 miles south of the plant, the metropolitan government said Tuesday it had detected radiation levels 20 times above normal over the city, though it stressed that such a level posed no immediate health threat and that readings had dropped since then.
Japan has requested assistance from the United States Nuclear Regulatory Commission, as well as the International Atomic Energy Agency. The succession of problems at Daiichi was initially difficult to interpret, with confusion compounded by incomplete and inconsistent information provided by government officials and executives of the plant’s operator, Tokyo Electric Power Company.
But industry executives in close contact with officials in Japan expressed extreme concern that the authorities were close to losing control over the fuel melting in three reactors at Daiichi, especially at the crippled No. 2 reactor where the containment vessel was damaged.
Tokyo Electric Power said Tuesday that after the explosion at the No. 2 reactor pressure had dropped in the “suppression pool” — a section at the bottom of the reactor that converts steam to water and is part of the critical function of keeping the nuclear fuel protected. After that occurred radiation levels outside No. 2 were reported to have risen sharply.
“We are on the brink,” said Hiroaki Koide, a senior reactor engineering specialist at the Research Reactor Institute of Kyoto University. “We are now facing the worst-case scenario. We can assume that the containment vessel at Reactor No. 2 is already breached. If there is heavy melting inside the reactor, large amounts of radiation will most definitely be released.”
Another executive said the chain of events at Daiichi suggested that it would be difficult to maintain emergency seawater cooling operations for an extended period if the containment vessel at one reactor had been compromised because radiation levels could threaten the health of workers nearby.
If all workers do in fact leave the plant, the nuclear fuel in all three reactors is likely to melt down, which would lead to wholesale releases of radioactive material — by far the largest accident of its kind since Chernobyl.
Even if a full meltdown is averted, Japanese officials have been facing unpalatable options. One was to continue flooding the reactors and venting the resulting steam, while hoping that the prevailing winds did not turn south toward Tokyo or west, across northern Japan to the Korean Peninsula. The other was to hope that the worst of the overheating was over, and that with the passage of a few more days the nuclear cores would cool enough to essentially entomb the radioactivity inside the plants, which clearly will never be used again. Both approaches carried huge risks.
While Japanese officials made no comparisons to past accidents, the release of an unknown quantity of radioactive gases and particles — all signs that the reactor cores were damaged from at least partial melting of fuel — added considerable tension to the effort to cool the reactors.
“It’s way past Three Mile Island already,” said Frank von Hippel, a physicist and professor at Princeton. “The biggest risk now is that the core really melts down and you have a steam explosion.”
The sharp deterioration came after a frantic day and night of rescue efforts focused largely on the No. 2 reactor. There, a malfunctioning valve prevented workers from manually venting the containment vessel to release pressure and allow fresh seawater to be injected into it. That meant that the extraordinary remedy emergency workers had jury-rigged to keep the nuclear fuel from overheating no longer worked.
As a result, the nuclear fuel in that reactor was exposed for many hours, increasing the risk of a breach of the container vessel and more dangerous emissions of radioactive particles.
By Tuesday morning, Tokyo Electric Power said that it had fixed the valve and resumed seawater injections, but that it had detected possible leaks in the containment vessel that prevented water from fully covering the fuel rods.
Then an explosion hit that reactor. After a series of conflicting reports about what level of damage was inflicted on the reactor after that blast, Mr. Edano, the chief cabinet secretary, said, “there is a very high probability that a portion of the containment vessel was damaged.”
Hiroko Tabuchi reported from Tokyo, Keith Bradsher from Hong Kong, and David E. Sanger from Washington. Matthew L. Wald contributed reporting from Washington.
The No. 3 reactor building of the Fukushima Daiichi nuclear plant burned Monday after a blast following an earthquake and tsunami in this satellite image.
March 15, 2011
By HIROKO TABUCHI, DAVID E. SANGER and KEITH BRADSHER
TOKYO — Japanese officials and safety workers struggled to reassert control over badly damaged nuclear reactors and avert calamity on Tuesday after the situation at the stricken Fukushima Daiichi plant appeared to verge toward catastrophe with a huge spike in radiation levels after a new explosion and fire.
Though the situation remained dangerous there were signs that workers had, at least for the moment, contained some of the danger. The higher radiation levels of earlier in the day — possibly from a fire in the No. 4 reactor — stabilized and then declined toward evening, according to the Japanese authorities.
Engineers at the plant, working at tremendous personal risk, on Tuesday continued efforts to cool down the most heavily damaged unit, reactor No. 2, by pumping in seawater. According to government statements most of the 800 workers at the plant had been withdrawn, leaving 50 or so in a desperate effort to keep the cores of three stricken reactors cooled with seawater pumped by firefighting equipment. Crews battled to put out the fire at the No. 4 reactor, which they said they had done just after noon on Tuesday.
But late Tuesday Japan’s nuclear watchdog said a pool storing spent fuel rods at that fourth reactor had overheated and reached boiling point and had become unapproachable by workers. The fire earlier Tuesday morning was sparked by a hydrogen explosion caused by rising temperatures at the fuel pool, which released radioactivity directly into the atmosphere. The government said late Tuesday that radiation levels at the plant also appeared to be falling sharply from levels earlier in the day.
The fourth reactor had been turned off and was under refurbishment for months before the earthquake and tsunami hit the plant on Friday. But the plant contains spent fuel rods that were removed from the reactor. If these rods had become dry, they could overheat and catch fire. That is almost as dangerous as the fuel in working reactors melting down because the spent fuel can also spew radioactivity into the atmosphere.
In a brief morning address to the nation Prime Minister Naoto Kan pleaded for calm but warned that radiation that had leaked earlier had already spread from the crippled reactors and that there was “a very high risk” of further leakage.
The sudden turn of events, after an explosion Monday at one reactor and then an early-morning explosion Tuesday at yet another — the third in four days at the plant — already made the crisis at the Fukushima Daiichi Nuclear Power Station the worst nuclear accident since the Chernobyl reactor disaster a quarter century ago. It had already become impossible for workers to remain at many areas within the plant for extended periods, the nuclear watchdog said.
Shigekatsu Oomukai, a spokesman for the Nuclear and Industrial Safety Agency, said the substantial capacity of the pool at reactor No. 4 meant that the water in it was unlikely to evaporate soon. But he said workers were having difficulty reaching the pool to cool it because of the high temperature of the water.
Worryingly, temperatures appeared to be rising in the spent fuel pools at two other reactors at the plant, No. 5 and No. 6, said Yukio Edano, the chief cabinet secretary.
Earlier Tuesday the Japanese government told people living within about 20 miles of the Daiichi plant to stay indoors, keep their windows closed and stop using air conditioning. More than 100,000 people are believed to be in that area.
Mr. Kan, whose government was extraordinarily weak before the sequence of calamities struck the nation, told the Japanese people that “although this incident is of great concern, I ask you to react very calmly.” And in fact there seemed to be little panic but huge apprehension in a country where radioactivity brings up memories of Hiroshima and Nagasaki, the haunting images of post-war Japan.
Radiation measurements reported earlier Tuesday showed a spike around the plant that revealed that the leakage was significantly worse than it had been, with radiation levels measured at one point as high as 400 millisieverts an hour. Even seven minutes of exposure at that level will reach the maximum annual dose that a worker at an American nuclear plant is allowed. And exposure for 75 minutes would probably lead to acute radiation sickness.
By late Tuesday the measurements at the main gate of the plant were down to 0.6 millisieverts per hour, a drop from the 11.9 millisieverts per hour observed six hours earlier, Japanese officials told the International Atomic Energy Agency.The extent of the public health risk depends on how long people are exposed to such elevated levels — they may have declined because the fire at the No. 4 reactor was extinguished — as well as how far and fast the radioactive materials spread, and whether the limited evacuation plan announced by the government proves sufficient.
In Tokyo, 170 miles south of the plant, the metropolitan government said Tuesday it had detected radiation levels 20 times above normal over the city, though it stressed that such a level posed no immediate health threat and that readings had dropped since then.
Japan has requested assistance from the United States Nuclear Regulatory Commission, as well as the International Atomic Energy Agency. The succession of problems at Daiichi was initially difficult to interpret, with confusion compounded by incomplete and inconsistent information provided by government officials and executives of the plant’s operator, Tokyo Electric Power Company.
But industry executives in close contact with officials in Japan expressed extreme concern that the authorities were close to losing control over the fuel melting in three reactors at Daiichi, especially at the crippled No. 2 reactor where the containment vessel was damaged.
Tokyo Electric Power said Tuesday that after the explosion at the No. 2 reactor pressure had dropped in the “suppression pool” — a section at the bottom of the reactor that converts steam to water and is part of the critical function of keeping the nuclear fuel protected. After that occurred radiation levels outside No. 2 were reported to have risen sharply.
“We are on the brink,” said Hiroaki Koide, a senior reactor engineering specialist at the Research Reactor Institute of Kyoto University. “We are now facing the worst-case scenario. We can assume that the containment vessel at Reactor No. 2 is already breached. If there is heavy melting inside the reactor, large amounts of radiation will most definitely be released.”
Another executive said the chain of events at Daiichi suggested that it would be difficult to maintain emergency seawater cooling operations for an extended period if the containment vessel at one reactor had been compromised because radiation levels could threaten the health of workers nearby.
If all workers do in fact leave the plant, the nuclear fuel in all three reactors is likely to melt down, which would lead to wholesale releases of radioactive material — by far the largest accident of its kind since Chernobyl.
Even if a full meltdown is averted, Japanese officials have been facing unpalatable options. One was to continue flooding the reactors and venting the resulting steam, while hoping that the prevailing winds did not turn south toward Tokyo or west, across northern Japan to the Korean Peninsula. The other was to hope that the worst of the overheating was over, and that with the passage of a few more days the nuclear cores would cool enough to essentially entomb the radioactivity inside the plants, which clearly will never be used again. Both approaches carried huge risks.
While Japanese officials made no comparisons to past accidents, the release of an unknown quantity of radioactive gases and particles — all signs that the reactor cores were damaged from at least partial melting of fuel — added considerable tension to the effort to cool the reactors.
“It’s way past Three Mile Island already,” said Frank von Hippel, a physicist and professor at Princeton. “The biggest risk now is that the core really melts down and you have a steam explosion.”
The sharp deterioration came after a frantic day and night of rescue efforts focused largely on the No. 2 reactor. There, a malfunctioning valve prevented workers from manually venting the containment vessel to release pressure and allow fresh seawater to be injected into it. That meant that the extraordinary remedy emergency workers had jury-rigged to keep the nuclear fuel from overheating no longer worked.
As a result, the nuclear fuel in that reactor was exposed for many hours, increasing the risk of a breach of the container vessel and more dangerous emissions of radioactive particles.
By Tuesday morning, Tokyo Electric Power said that it had fixed the valve and resumed seawater injections, but that it had detected possible leaks in the containment vessel that prevented water from fully covering the fuel rods.
Then an explosion hit that reactor. After a series of conflicting reports about what level of damage was inflicted on the reactor after that blast, Mr. Edano, the chief cabinet secretary, said, “there is a very high probability that a portion of the containment vessel was damaged.”
Hiroko Tabuchi reported from Tokyo, Keith Bradsher from Hong Kong, and David E. Sanger from Washington. Matthew L. Wald contributed reporting from Washington.
Labels:
Earthquake,
Fukushima,
Japan,
Nuclear Plant,
Tohoku Kanto Earthquake
Vì sao tôi gọi Cù Huy Hà Vũ là anh hùng?
Hà Sĩ Phu
Trong chùm Câu đối Tết Tân Mão vừa qua, tôi có một Câu đối tặng cặp Luật sư Dương Hà-Hà Vũ như sau:
河 宇 暴 直 無 憂, 可 以 英 雄 氣 節 !
陽 河 忠 貞 有 律, 欲 成 淑 女 心 肝 !
(Hà Vũ bộc trực vô ưu, khả dĩ Anh hùng khí tiết!
Dương Hà trung trinh hữu luật, dục thành Thục nữ tâm can!)
Sau khi Câu đối ấy xuất hiện trên trang Bauxite, nhiều bạn bè gặp tôi đặt những câu hỏi thân tình:
- Chuyện Cù Huy Hà Vũ liên quan gì đến Tết mà ông đưa vào Câu đối Tết?
- Trong Câu đối có 2 chữ cần xem lại nên viết thế nào cho đúng :
Hà Vũ thì viết 河 武 hay 河 宇 ?
thục nữ thì viết 熟 女 hay 淑 女 ?
- Dùng chữ “Anh hùng” cho Cù Huy Hà Vũ có sớm quá chăng, có phải vì Hà Vũ đã giúp ông khiếu nại vụ cắt điện thoại năm 2010 không?
Hoá ra bạn bè quan tâm đến việc này kỹ càng đến thế, những câu hỏi có tầm hiểu biết ấy khiến tôi biết ơn, pha chút giật mình vì cảm động. Hôm nay, còn 10 ngày nữa Cù Huy Hà Vũ sẽ ra Toà, xin nhờ trang Bauxite gửi mấy dòng tâm sự này đến gia đình và cá nhân người Luật sư sắp đến giờ “ra trận”.
1/ Về câu hỏi thứ nhất, câu đối tặng Hà Vũ liên quan gì đến Tết?
Bản thân đã trải một cái Tết trong tù, tôi biết. Một mình trong 4 bức tường yên tĩnh, người bị giam thèm từng tiếng động, từng hơi thở của cuộc sống đời thường. Bị tách khỏi cái nhân quần ồn ã, đa sự, bị cô đơn tuyệt đối mới thấy nhớ, thấy thèm cuộc sống nhân gian. Đặc biệt đến ngày giỗ, ngày Tết, nhớ nhà đến nôn nao, cứ cố hình dung giờ này vợ con mình đang làm gì, từng người thân của mình đang làm gì, xã hội đang vần chuyển ra sao? Một mẩu tin, một lời thăm hỏi từ ngoài vọng được vào tai sao mà quý thế, ồ thế là cuộc đời vẫn nhớ đến mình. Cái dây nối với cuộc đời như nguồn năng lượng đem lại sinh khí cho người bị giam giống như sợi “dây rốn” truyền từng giọt máu của mẹ cho cái thai nhi bị nằm kín trong bọc vậy. Tôi hình dung một trí thức như Hà Vũ nếu nhận được Câu đối về mình vào đúng ngày Tết chắc thấy ấm lòng lắm. Thế là tôi viết.
2/ Về mấy chữ trong Câu đối.
Hà Vũ là tên riêng, tôi viết chữ Vũ 武 theo thói quen thường thấy. Nhưng đọc lại một bài trả lời phỏng vấn của Hà Vũ, rằng cụ Huy Cận dùng chữ Vũ 宇 là Vũ trụ (như một cảm hứng thơ chủ đạo, trong bài Vũ trụ ca), tôi đã sửa chữ 武 thành chữ 宇.
Về luật sư Dương Hà, tôi cảm phục chị ở chỗ đã dùng lý trí để vượt qua “nhi nữ thường tình”, khi nghe tin người ta nói chồng mình có “quan hệ bất chính” với một phụ nữ khác chị đã không mắc mưu, chẳng những xử lý chững chạc trong quan hệ mà còn tiếp tục xử lý nỗi oan trái của chồng trên cơ sở luật pháp minh bạch, với tư cách một nữ luật sư. Vì thế trong từ Thục nữ tôi dùng chữ 熟 với nghĩa bóng là chín chắn, kỹ càng, sâu sắc, chứ không dùng chữ Thục 淑 vốn nghiêng về ý hiền lành, nhân hậu của phụ nữ. Song nghĩ lại thấy nên dùng chữ thông dụng, tôi đã sửa lại dùng chữ 淑, tạm bằng lòng như vậy
3/ Đáng bàn hơn cả là câu thứ ba, về hai chữ Anh hùng 英 雄 tôi tặng cho Hà Vũ, có phải để trả ơn người đã giúp mình trong khiếu kiện hay không?
Trước hết xin nhắc lại chút quan hệ riêng, vì đã có bạn đề cập và một số anh em khác cũng đã biết.
Ngoài quan hệ là người đồng cảnh (chỉ vì lên tiếng để trả món nợ đời của cái thân trí thức mà sa vòng tù tội), tôi và Hà Vũ còn có thêm vài duyên nợ. Bị cắt hết các cáp điện thoại và Internet, tôi được Luật sư Vũ cố vấn trong việc khiếu nại sao cho đúng luật. Việc nhỏ thế thôi mà Vũ tận tình chỉ bảo tôi từng động tác, sau khi khiếu nại mà không được trả lời thì chính Vũ giục tôi nên làm đơn khiếu kiện để đòi cho được “quyền hưởng dịch vụ thông tin” chính đáng của mình, nhưng tôi biết chẳng đi đến đâu nên không kiện cáo làm gì. Việc nhỏ của tôi đã vậy thì với những vụ oan sai lớn, chắc Vũ còn chu đáo hơn thế, với tư cách của người biết luật. Hà Vũ còn là cố vấn pháp luật cho trang mạng Bauxite để bảo vệ cho những trí thức nặng lòng vì nước có được một trang báo riêng để lên tiếng nói can gián, mong tránh cho Nhà nước khỏi những sai lầm, trong những người yêu quý trang mạng Bauxite ấy có tôi.
Còn một điều này có lẽ chính Hà Vũ cũng không biết. Khi bà Đặng Thị Kim Hoàn (vợ ông Ngô Xuân Huy mà Vũ gọi bằng chú) lên tiếng bênh vực Vũ trên trang Bauxite, bà vợ tôi, Đặng Thị Thanh Biên, lấy trong hộp nữ trang ra một tấm ảnh đã rất cũ (chụp ảnh vợ tôi đứng cùng ba bà nữa) hỏi tôi: Đố ông biết trong đây ai là mẹ bà Kim Hoàn?
Tôi còn đang lúng túng thì nhà tôi chỉ vào bà cụ đứng cuối cùng bên phải và hờn giận: “Con rể mà như ông thật đoảng, trong nhà mà ông không biết ai với ai. Đây, cụ sinh ra bà Hoàn, cùng với cụ sinh ra em là hai chị em ruột. Cụ sinh ra mẹ em là con thứ tư, cụ sinh ra bà Hoàn là con thứ năm, nên bà Hoàn tuy hơn tuổi nhưng lại là vai em. Thằng cháu Đặng Tuấn Nghĩa nhà mình hồi học đại học còn gửi mấy năm để nhờ cô Hoàn dạy dỗ đấy!”. Tóm lại, trong quan hệ họ hàng nội ngoại, với Vũ tôi là chú hoặc cậu. Nay Vũ bị nạn, tôi muốn gửi một Câu đối Tết cũng một phần để sửa cái lỗi “đoảng” ấy.
Ấy, mọi quan hệ lòng vòng thì có như vậy. Nhưng đâu có thể vì chút tình riêng mà dám tặng cho nhau hai chữ “ANH HÙNG”? (cho dẫu Anh hùng ở đây còn đứng khiêm nhường sau hai chữ “khả dĩ” 可 以).
Về khí chất Anh hùng của Cù Huy Hà Vũ tôi khỏi cần kể ra dài dòng, khi những nội dung ấy đã được rất nhiều người đề cập một cách rốt ráo, thuyết phục (xem bài tóm tắt Diễn biến vụ án CHHV- blog Vụ án Cù Huy Hà Vũ). Chưa một vụ án nào, chỉ trong 4 tháng đã khiến những người trong nước và khắp thế giới viết bài bênh vực nhiều đến thế, không ngày nào không xuất hiện bài trên các trang mạng, chỉ riêng điều ấy thôi đã cho thấy vị trí của vụ án này. Gần đây nhất thì hai bài phỏng vấn tứơng Nguyễn Trọng Vĩnh và luật sư Trần Đình Triển cũng đủ làm tiêu biểu.
Tôi chỉ dành những dòng viết này để bàn thêm về mấy điều cần nói.
- Người ta có thể kể ra nhiều nhược điểm, thậm chí khuyết điểm của Hà Vũ, một người nhiều cá tính và đầy xung lực, kể cả tham vọng. Nhưng chẳng có lý gì để quy những sự việc ấy thành tội. Và nếu đặt những việc ấy bên cạnh những vấn nạn lớn trong xã hội mà Hà Vũ đã dũng cảm phơi bày bằng giấy trắng mực đen dưới nhãn quan luật pháp thì tất cả những khuyết nhược điểm kia trở thành mờ nhạt, dễ dàng thể tất, không đáng nhắc đến nữa.
Cần người khiêm tốn ư, chín chắn ư, đạo mạo ư, gương mẫu ư? Tốt thôi, nhưng thôn xóm nào, khu phố nào chẳng có, ít ra cũng có dăm bảy người. Nhưng tìm được một người đáp ứng những nhu cầu xã hội như vừa nói trên để tấn công vào những oan trái tày đình, những lô cốt trì trệ sừng sững trong đời sống thực tiễn (chứ không phải trên lý thuyết) thì chỉ Hà Vũ mới là “phát đại bác” đầu tiên, và chính đó là lý do khiến anh chịu nạn. mặc dù cả cha đẻ lẫn cha nuôi của anh đều là những danh nhân thuộc “thế hệ vàng”, góp phần khai sinh ra chế độ.
Dù bằng cách chiết tự chữ ANH, chữ HÙNG với ngữ nghĩa trong từ điển, hay lấy câu
“Tự tri giả ANH, tự thắng giả HÙNG” mà xét, hay căn cứ vào hành động dũng cảm cứu nạn phò nguy, dám nói bật ra những ẩn ức dồn nén trong xã hội hàng mấy chục năm trong một khí quyển vô cảm, im lìm, lộng hành, khiếp nhược… thì chữ ANH HÙNG không dùng cho những người như Hà Vũ thì dùng cho ai khác? “Đẹp lắm chứ, anh hùng lắm chứ” câu hát này bây giờ nên hát cho những ai đây? Nếu bây giờ “ra ngõ” còn gặp được anh hùng thì nhà sử học Dương Trung Quốc cớ gì phải thồt lên câu “thế hệ bây giờ hoàn toàn mất gốc” đầy đau sót? Dù còn điều này điều khác cần phải phê phán hoặc cần rút kinh nghiệm về cách làm của Cù Huy Hà Vũ, tôi vẫn mong mọi người hãy giữ gìn người Luật sư không dễ thay thế này, cũng như giữ gìn những Luật sư, những nhà báo tiền phong khác đang dần dần xuất hiện.
Chủ tịch Hồ Chí Minh nói: “Nếu chính phủ làm điều hại dân thì dân có thể đuổi chính phủ”. Hồ Chí Minh còn cho dân cái quyền “đuổi” kia mà (và trước khi thành quyết định tập thể thì tất nhiên phải có một người nào đó đứng ra đề nghị đuổi), như thể đang diễn ra ở Tunisia, Ai Cập, Libya… mới đúng là đuổi, chứ mới chỉ “chống” bằng lời nói như trong cáo trạng của Hà Vũ thì còn nhẹ quá, nếu Toà án cứ kết tội thì khác gì kết tội lời dạy của Hồ Chí Minh? Mà Cù Huy Hà Vũ đâu đã dám chống cả Chính phủ, chỉ khởi tố (nghĩa là còn phải qua Toà án) một vài viên chức chính phủ thôi. Tóm lại Hà Vũ mới chỉ thực hiện một phần nhỏ lời dạy của Bác. Chỉ khác là Bác Hồ mới nói chủ trương chứ chưa có biện pháp, chưa có cơ chế để thực hiện, nay Hà Vũ thử dùng luật pháp để đưa lời dạy của Bác vào đời sống thôi. Nếu trong đợt học tập gương Bác mà trao giải thưởng cho Hà Vũ thì không phải là không có lý.
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nói: “Những băn khoăn, những ưu tư của Vũ cũng là những băn khoăn và ưu tư của mọi người. Mọi người đều nghĩ, còn Vũ thì đã nói ra được những điều đó. Vũ không nói, thì người khác cũng nói. Vì đó là những điều hiện thời mọi người lo lắng cho đất nước”. Cầm tù một người nói lên tiếng nói chung của đất nước thì khác nào cầm tù chính đất nước, một lô-gich thật đơn giản.
Luật sư Trần Đình Triển nói: “Tôi cho rằng lịch sử rồi sẽ xét để khẳng định rằng anh Vũ đúng, quan điểm của tôi đúng”. Trong tương lai chân lý sẽ thuộc về những người như Cù Huy Hà Vũ, thì giam giữ anh chính là giam giữ tương lai.
Phiên xử ngày 24 tháng 3 này sẽ ra sao đây? Luật sư Triển thì dự đoán: “với thực tại như xã hội hiện nay, tôi dự đoán người ta sẽ xử CHHV với mức án 4 – 6 năm tù” vì dù tranh biện ra sao mặc lòng, bản án đã có sẵn. Tôi hoàn toàn chia sẻ cái nhìn sắc lạnh đầy tính duy lý và am hiểu tận gốc luật pháp hiện nay của một luật sư. Có lẽ sự đau xót của người Luật sư gần với sự thật nhất chăng?
Cứ cho là thế, song cổ nhân lại có câu có “tận nhân lực” mới “tri thiên mệnh”. Mệnh trời còn đổi được huống chi lệnh vua, dù là 14 ông vua (chữ của cựu Chủ tịch Nguyễn Văn An). Rất nhiều blogger lại dự đoán Cù Huy Hà Vũ sẽ về nhà đúng chiều 24 tháng 3 (có thể với cái án treo 36 tháng, rất đúng luật, và nhà nước được tiếng đổi mới, khoan dung).
Tôi cũng duy lý như LS Triển, không bao giờ nhẹ dạ cả tin có thể lay động những con người chính trị bằng công lý hay lẽ phải, hay tình người. Nhưng yếu tố lay động được những con người ấy là sự cân nhắc LỢI-HẠI, là suy tính thiệt-hơn. Chống lại ý dân thì rồi lợi hại ra sao, tất người ta phải tính.
Bất kỳ tình huống nào xảy ra, tôi cũng mong và tin chắc Cù Huy Hà Vũ sẽ vượt qua thử thách một cách vững vàng, chiến thắng bệnh tật (bệnh tim), tự nghiêm khắc rút những bài học, tự nâng cao thêm phẩm chất trí thức chiến sĩ của mình, xứng với dòng dõi của một thế hệ vàng ngày trước và không phụ lòng những người yêu nước trung kiên, nhân hậu từ khắp nơi đang ủng hộ anh hết lòng.
Chúc cho cặp Luật sư Hà Vũ- Dương Hà trọn đời hạnh phúc.
Đà Lạt ngày 13-3-2011
H. S. P.
Trong chùm Câu đối Tết Tân Mão vừa qua, tôi có một Câu đối tặng cặp Luật sư Dương Hà-Hà Vũ như sau:
河 宇 暴 直 無 憂, 可 以 英 雄 氣 節 !
陽 河 忠 貞 有 律, 欲 成 淑 女 心 肝 !
(Hà Vũ bộc trực vô ưu, khả dĩ Anh hùng khí tiết!
Dương Hà trung trinh hữu luật, dục thành Thục nữ tâm can!)
Sau khi Câu đối ấy xuất hiện trên trang Bauxite, nhiều bạn bè gặp tôi đặt những câu hỏi thân tình:
- Chuyện Cù Huy Hà Vũ liên quan gì đến Tết mà ông đưa vào Câu đối Tết?
- Trong Câu đối có 2 chữ cần xem lại nên viết thế nào cho đúng :
Hà Vũ thì viết 河 武 hay 河 宇 ?
thục nữ thì viết 熟 女 hay 淑 女 ?
- Dùng chữ “Anh hùng” cho Cù Huy Hà Vũ có sớm quá chăng, có phải vì Hà Vũ đã giúp ông khiếu nại vụ cắt điện thoại năm 2010 không?
Hoá ra bạn bè quan tâm đến việc này kỹ càng đến thế, những câu hỏi có tầm hiểu biết ấy khiến tôi biết ơn, pha chút giật mình vì cảm động. Hôm nay, còn 10 ngày nữa Cù Huy Hà Vũ sẽ ra Toà, xin nhờ trang Bauxite gửi mấy dòng tâm sự này đến gia đình và cá nhân người Luật sư sắp đến giờ “ra trận”.
1/ Về câu hỏi thứ nhất, câu đối tặng Hà Vũ liên quan gì đến Tết?
Bản thân đã trải một cái Tết trong tù, tôi biết. Một mình trong 4 bức tường yên tĩnh, người bị giam thèm từng tiếng động, từng hơi thở của cuộc sống đời thường. Bị tách khỏi cái nhân quần ồn ã, đa sự, bị cô đơn tuyệt đối mới thấy nhớ, thấy thèm cuộc sống nhân gian. Đặc biệt đến ngày giỗ, ngày Tết, nhớ nhà đến nôn nao, cứ cố hình dung giờ này vợ con mình đang làm gì, từng người thân của mình đang làm gì, xã hội đang vần chuyển ra sao? Một mẩu tin, một lời thăm hỏi từ ngoài vọng được vào tai sao mà quý thế, ồ thế là cuộc đời vẫn nhớ đến mình. Cái dây nối với cuộc đời như nguồn năng lượng đem lại sinh khí cho người bị giam giống như sợi “dây rốn” truyền từng giọt máu của mẹ cho cái thai nhi bị nằm kín trong bọc vậy. Tôi hình dung một trí thức như Hà Vũ nếu nhận được Câu đối về mình vào đúng ngày Tết chắc thấy ấm lòng lắm. Thế là tôi viết.
2/ Về mấy chữ trong Câu đối.
Hà Vũ là tên riêng, tôi viết chữ Vũ 武 theo thói quen thường thấy. Nhưng đọc lại một bài trả lời phỏng vấn của Hà Vũ, rằng cụ Huy Cận dùng chữ Vũ 宇 là Vũ trụ (như một cảm hứng thơ chủ đạo, trong bài Vũ trụ ca), tôi đã sửa chữ 武 thành chữ 宇.
Về luật sư Dương Hà, tôi cảm phục chị ở chỗ đã dùng lý trí để vượt qua “nhi nữ thường tình”, khi nghe tin người ta nói chồng mình có “quan hệ bất chính” với một phụ nữ khác chị đã không mắc mưu, chẳng những xử lý chững chạc trong quan hệ mà còn tiếp tục xử lý nỗi oan trái của chồng trên cơ sở luật pháp minh bạch, với tư cách một nữ luật sư. Vì thế trong từ Thục nữ tôi dùng chữ 熟 với nghĩa bóng là chín chắn, kỹ càng, sâu sắc, chứ không dùng chữ Thục 淑 vốn nghiêng về ý hiền lành, nhân hậu của phụ nữ. Song nghĩ lại thấy nên dùng chữ thông dụng, tôi đã sửa lại dùng chữ 淑, tạm bằng lòng như vậy
3/ Đáng bàn hơn cả là câu thứ ba, về hai chữ Anh hùng 英 雄 tôi tặng cho Hà Vũ, có phải để trả ơn người đã giúp mình trong khiếu kiện hay không?
Trước hết xin nhắc lại chút quan hệ riêng, vì đã có bạn đề cập và một số anh em khác cũng đã biết.
Ngoài quan hệ là người đồng cảnh (chỉ vì lên tiếng để trả món nợ đời của cái thân trí thức mà sa vòng tù tội), tôi và Hà Vũ còn có thêm vài duyên nợ. Bị cắt hết các cáp điện thoại và Internet, tôi được Luật sư Vũ cố vấn trong việc khiếu nại sao cho đúng luật. Việc nhỏ thế thôi mà Vũ tận tình chỉ bảo tôi từng động tác, sau khi khiếu nại mà không được trả lời thì chính Vũ giục tôi nên làm đơn khiếu kiện để đòi cho được “quyền hưởng dịch vụ thông tin” chính đáng của mình, nhưng tôi biết chẳng đi đến đâu nên không kiện cáo làm gì. Việc nhỏ của tôi đã vậy thì với những vụ oan sai lớn, chắc Vũ còn chu đáo hơn thế, với tư cách của người biết luật. Hà Vũ còn là cố vấn pháp luật cho trang mạng Bauxite để bảo vệ cho những trí thức nặng lòng vì nước có được một trang báo riêng để lên tiếng nói can gián, mong tránh cho Nhà nước khỏi những sai lầm, trong những người yêu quý trang mạng Bauxite ấy có tôi.
Còn một điều này có lẽ chính Hà Vũ cũng không biết. Khi bà Đặng Thị Kim Hoàn (vợ ông Ngô Xuân Huy mà Vũ gọi bằng chú) lên tiếng bênh vực Vũ trên trang Bauxite, bà vợ tôi, Đặng Thị Thanh Biên, lấy trong hộp nữ trang ra một tấm ảnh đã rất cũ (chụp ảnh vợ tôi đứng cùng ba bà nữa) hỏi tôi: Đố ông biết trong đây ai là mẹ bà Kim Hoàn?
Tôi còn đang lúng túng thì nhà tôi chỉ vào bà cụ đứng cuối cùng bên phải và hờn giận: “Con rể mà như ông thật đoảng, trong nhà mà ông không biết ai với ai. Đây, cụ sinh ra bà Hoàn, cùng với cụ sinh ra em là hai chị em ruột. Cụ sinh ra mẹ em là con thứ tư, cụ sinh ra bà Hoàn là con thứ năm, nên bà Hoàn tuy hơn tuổi nhưng lại là vai em. Thằng cháu Đặng Tuấn Nghĩa nhà mình hồi học đại học còn gửi mấy năm để nhờ cô Hoàn dạy dỗ đấy!”. Tóm lại, trong quan hệ họ hàng nội ngoại, với Vũ tôi là chú hoặc cậu. Nay Vũ bị nạn, tôi muốn gửi một Câu đối Tết cũng một phần để sửa cái lỗi “đoảng” ấy.
Ấy, mọi quan hệ lòng vòng thì có như vậy. Nhưng đâu có thể vì chút tình riêng mà dám tặng cho nhau hai chữ “ANH HÙNG”? (cho dẫu Anh hùng ở đây còn đứng khiêm nhường sau hai chữ “khả dĩ” 可 以).
Về khí chất Anh hùng của Cù Huy Hà Vũ tôi khỏi cần kể ra dài dòng, khi những nội dung ấy đã được rất nhiều người đề cập một cách rốt ráo, thuyết phục (xem bài tóm tắt Diễn biến vụ án CHHV- blog Vụ án Cù Huy Hà Vũ). Chưa một vụ án nào, chỉ trong 4 tháng đã khiến những người trong nước và khắp thế giới viết bài bênh vực nhiều đến thế, không ngày nào không xuất hiện bài trên các trang mạng, chỉ riêng điều ấy thôi đã cho thấy vị trí của vụ án này. Gần đây nhất thì hai bài phỏng vấn tứơng Nguyễn Trọng Vĩnh và luật sư Trần Đình Triển cũng đủ làm tiêu biểu.
Tôi chỉ dành những dòng viết này để bàn thêm về mấy điều cần nói.
- Người ta có thể kể ra nhiều nhược điểm, thậm chí khuyết điểm của Hà Vũ, một người nhiều cá tính và đầy xung lực, kể cả tham vọng. Nhưng chẳng có lý gì để quy những sự việc ấy thành tội. Và nếu đặt những việc ấy bên cạnh những vấn nạn lớn trong xã hội mà Hà Vũ đã dũng cảm phơi bày bằng giấy trắng mực đen dưới nhãn quan luật pháp thì tất cả những khuyết nhược điểm kia trở thành mờ nhạt, dễ dàng thể tất, không đáng nhắc đến nữa.
Cần người khiêm tốn ư, chín chắn ư, đạo mạo ư, gương mẫu ư? Tốt thôi, nhưng thôn xóm nào, khu phố nào chẳng có, ít ra cũng có dăm bảy người. Nhưng tìm được một người đáp ứng những nhu cầu xã hội như vừa nói trên để tấn công vào những oan trái tày đình, những lô cốt trì trệ sừng sững trong đời sống thực tiễn (chứ không phải trên lý thuyết) thì chỉ Hà Vũ mới là “phát đại bác” đầu tiên, và chính đó là lý do khiến anh chịu nạn. mặc dù cả cha đẻ lẫn cha nuôi của anh đều là những danh nhân thuộc “thế hệ vàng”, góp phần khai sinh ra chế độ.
Dù bằng cách chiết tự chữ ANH, chữ HÙNG với ngữ nghĩa trong từ điển, hay lấy câu
“Tự tri giả ANH, tự thắng giả HÙNG” mà xét, hay căn cứ vào hành động dũng cảm cứu nạn phò nguy, dám nói bật ra những ẩn ức dồn nén trong xã hội hàng mấy chục năm trong một khí quyển vô cảm, im lìm, lộng hành, khiếp nhược… thì chữ ANH HÙNG không dùng cho những người như Hà Vũ thì dùng cho ai khác? “Đẹp lắm chứ, anh hùng lắm chứ” câu hát này bây giờ nên hát cho những ai đây? Nếu bây giờ “ra ngõ” còn gặp được anh hùng thì nhà sử học Dương Trung Quốc cớ gì phải thồt lên câu “thế hệ bây giờ hoàn toàn mất gốc” đầy đau sót? Dù còn điều này điều khác cần phải phê phán hoặc cần rút kinh nghiệm về cách làm của Cù Huy Hà Vũ, tôi vẫn mong mọi người hãy giữ gìn người Luật sư không dễ thay thế này, cũng như giữ gìn những Luật sư, những nhà báo tiền phong khác đang dần dần xuất hiện.
Chủ tịch Hồ Chí Minh nói: “Nếu chính phủ làm điều hại dân thì dân có thể đuổi chính phủ”. Hồ Chí Minh còn cho dân cái quyền “đuổi” kia mà (và trước khi thành quyết định tập thể thì tất nhiên phải có một người nào đó đứng ra đề nghị đuổi), như thể đang diễn ra ở Tunisia, Ai Cập, Libya… mới đúng là đuổi, chứ mới chỉ “chống” bằng lời nói như trong cáo trạng của Hà Vũ thì còn nhẹ quá, nếu Toà án cứ kết tội thì khác gì kết tội lời dạy của Hồ Chí Minh? Mà Cù Huy Hà Vũ đâu đã dám chống cả Chính phủ, chỉ khởi tố (nghĩa là còn phải qua Toà án) một vài viên chức chính phủ thôi. Tóm lại Hà Vũ mới chỉ thực hiện một phần nhỏ lời dạy của Bác. Chỉ khác là Bác Hồ mới nói chủ trương chứ chưa có biện pháp, chưa có cơ chế để thực hiện, nay Hà Vũ thử dùng luật pháp để đưa lời dạy của Bác vào đời sống thôi. Nếu trong đợt học tập gương Bác mà trao giải thưởng cho Hà Vũ thì không phải là không có lý.
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nói: “Những băn khoăn, những ưu tư của Vũ cũng là những băn khoăn và ưu tư của mọi người. Mọi người đều nghĩ, còn Vũ thì đã nói ra được những điều đó. Vũ không nói, thì người khác cũng nói. Vì đó là những điều hiện thời mọi người lo lắng cho đất nước”. Cầm tù một người nói lên tiếng nói chung của đất nước thì khác nào cầm tù chính đất nước, một lô-gich thật đơn giản.
Luật sư Trần Đình Triển nói: “Tôi cho rằng lịch sử rồi sẽ xét để khẳng định rằng anh Vũ đúng, quan điểm của tôi đúng”. Trong tương lai chân lý sẽ thuộc về những người như Cù Huy Hà Vũ, thì giam giữ anh chính là giam giữ tương lai.
Phiên xử ngày 24 tháng 3 này sẽ ra sao đây? Luật sư Triển thì dự đoán: “với thực tại như xã hội hiện nay, tôi dự đoán người ta sẽ xử CHHV với mức án 4 – 6 năm tù” vì dù tranh biện ra sao mặc lòng, bản án đã có sẵn. Tôi hoàn toàn chia sẻ cái nhìn sắc lạnh đầy tính duy lý và am hiểu tận gốc luật pháp hiện nay của một luật sư. Có lẽ sự đau xót của người Luật sư gần với sự thật nhất chăng?
Cứ cho là thế, song cổ nhân lại có câu có “tận nhân lực” mới “tri thiên mệnh”. Mệnh trời còn đổi được huống chi lệnh vua, dù là 14 ông vua (chữ của cựu Chủ tịch Nguyễn Văn An). Rất nhiều blogger lại dự đoán Cù Huy Hà Vũ sẽ về nhà đúng chiều 24 tháng 3 (có thể với cái án treo 36 tháng, rất đúng luật, và nhà nước được tiếng đổi mới, khoan dung).
Tôi cũng duy lý như LS Triển, không bao giờ nhẹ dạ cả tin có thể lay động những con người chính trị bằng công lý hay lẽ phải, hay tình người. Nhưng yếu tố lay động được những con người ấy là sự cân nhắc LỢI-HẠI, là suy tính thiệt-hơn. Chống lại ý dân thì rồi lợi hại ra sao, tất người ta phải tính.
Bất kỳ tình huống nào xảy ra, tôi cũng mong và tin chắc Cù Huy Hà Vũ sẽ vượt qua thử thách một cách vững vàng, chiến thắng bệnh tật (bệnh tim), tự nghiêm khắc rút những bài học, tự nâng cao thêm phẩm chất trí thức chiến sĩ của mình, xứng với dòng dõi của một thế hệ vàng ngày trước và không phụ lòng những người yêu nước trung kiên, nhân hậu từ khắp nơi đang ủng hộ anh hết lòng.
Chúc cho cặp Luật sư Hà Vũ- Dương Hà trọn đời hạnh phúc.
Đà Lạt ngày 13-3-2011
H. S. P.
15/03 4chan founder: Mark Zuckerberg is “totally wrong” about online identity
BEIJING, March 15 (Xinhuanet) -- Chris Poole, the 22-year-old founder of 4Chan.org, criticized Facebook's approach and spoke up for online anonymity at South by Southwest Interactive in Austin, Texas, according to media reports Tuesday. Poole called out early in his keynote speech at the huge Austin tech event, referencing this Zuckerberg quote from David Kirkpatrick’s book "The Facebook Effect": "Having two identities for yourself is an example of a lack of integrity." "Anonymity is authenticity; it allows you to share in a completely unfiltered way," Poole countered. "It allows you to play in ways, you might not if people knew who you are.” Losing the ability to be anonymous on the Internet is, "a kind of loss of the innocence of youth," Poole said, crediting 4chan’s culture-infiltrating creativity to anonymity. "You can’t make mistakes,“ and then leave them behind, like the olds did pre-Facebook. If your mistakes ever made it to the Internet, they’re with you wherever you go. Poole — known by the 4chan handle "moot" — was to promote his new meme-generating venture, Canvas, still in beta testing. Launched for anime enthusiasts in 2003, 4chan is one of the most popular image-sharing bulletin boards on the Internet, with most of that traffic hitting 4chan’s notorious "random" image board, the /b/ board. (Agencies)
|
|
15/03 福島第一原発4号機、超高濃度放射能が拡散
地震発生直後の福島第一原発(11日、福島県大熊町で、読売ヘリから)=菅野靖撮影
東京電力は15日、東日本巨大地震で被災した福島第一原子力発電所4号機(福島県)の原子炉建屋内にある使用済み核燃料を一時貯蔵するプール付近で、同日午前9時38分頃に火災が発生、同日午前10時22分には毎時400ミリ・シーベルト(40万マイクロ・シーベルト)の放射線量を観測したと発表した。
同日午前11時過ぎに記者会見した枝野官房長官は「身体に影響を及ぼす可能性があることは間違いない」と述べた。2号機では同日午前6時14分に大きな爆発があり、原子炉格納容器の下部にある圧力抑制室の圧力が低下した。原子炉付近の相次ぐ破損で核燃料が損傷し、大量の放射性物質が漏れだした可能性がある。茨城、栃木両県や都内などで、ごく微量の放射性物質が検出されている。政府と東電は15日、事故対策統合本部を設置。菅首相は同日午前11時に記者会見し、同原発周辺の半径20~30キロ・メートル圏内の住民約13万6000人に対し、屋内退避を求めた。
東電などによると、原発周辺で同日午前10時22分に、高い放射線を観測した。2号機と3号機の間で、毎時30ミリ・シーベルト(3万マイクロ・シーベルト)、3号機付近で同400ミリ・シーベルト(40万マイクロ・シーベルト)、4号機付近で、同100ミリ・シーベルト(10万マイクロ・シーベルト)で、枝野長官は「従来発表してきた『マイクロシーベルト』とは単位が違う。身体に影響を及ぼす可能性のある数値」と話した。
400ミリ・シーベルトは、がんになる確率が高まる100ミリ・シーベルトの4倍で、一般人が1年間に浴びていい放射線量(日常生活と医療目的を除く)の400倍にあたる。
4号機の火災で、東電は福島県と国に通報するとともに、自衛隊と米軍に消火活動への協力を要請したが、同日午前11時ごろ自然に鎮火したのが確認された。
東電によると、地震発生時に、4号機は定期検査で運転を停止していたが、使用済み核燃料一時貯蔵プールの冷却水を、循環させる電源を失っていた。燃料棒の余熱で、通常40度程度の水温が85度にまで上昇し、水位が低下していた。専門家は、「プールの水位低下でむき出しになった燃料の被覆管と蒸気が反応し、水素が発生して、爆発火災に至った」(京都大原子炉実験所の今中哲二助教)と分析する。
プールの中には、使用済み燃料棒783体が保管されていた。4号~6号機は定期検査中だったが、4号機の冷却機能が失われていた。使用済み核燃料は1~3号機にも約300~500体保管されている。
同原発の南約100キロ・メートルにある茨城県東海村の東京大学の研究施設敷地内では午前7時45分頃、原子力災害対策特別措置法の基準値に定められた毎時5マイクロ・シーベルトを超える放射線量を観測した。
東電によると、2号機で破損した圧力抑制室は、格納容器内の蒸気圧が高まった場合に、圧力を逃がして下げる機能を持つ。爆発によって、3気圧から1気圧に低下した。
2号機の原子炉内は14日に著しい水位変動を繰り返して、燃料棒が2度にわたって完全に露出しており、一時的に空だき状態になっていたとみられる。
原子炉の水位は改善傾向にあるが、燃料棒は午前6時30分現在、2・7メートル露出した状態になっている。格納容器本体の圧力は7・3気圧で変化していない。
圧力抑制室は放射性物質の混じった蒸気と水が入っており、原子炉建屋上部に生じたすき間から、放射能を帯びた蒸気が流れ出た懸念がある。
爆発直後には、同原発の敷地周辺の放射線量が毎時969・5マイクロ・シーベルトを記録したため、原子炉への注水作業に関係のない作業員らを退避させた。
同原発の正門前では同日午前10時15分、一般人が1年間に浴びてもいい放射線量の8倍を超える毎時8837マイクロ・シーベルトを観測した。
計6基の原子炉がある同原発は地震後、運転中の3基が自動停止し、1号機と3号機は水素爆発を起こして原子炉建屋が破損。1~3号機では原子炉内の核燃料棒が露出した。
(2011年3月15日13時50分 読売新聞)
シーベルトとは
放射線による生体への影響の度合いを表す単位。人体が受けた放射線の量が同じでも、放射線の種類が違えば影響度も違うため、生体が吸収した放射線エネルギーをもとに、生体影響の観点から計算する。一般人の許容限度は年間一ミリ・シーベルト(千分の一シーベルト)。一時に五百ミリ・シーベルトを被ばくすると白血球が一時的に減少し、一シーベルトでは、吐き気を催す急性の症状が出るとされる。原子力発電所周辺の目標値は年間〇・〇五ミリ・シーベルト以下と定められている。
東京電力は15日、東日本巨大地震で被災した福島第一原子力発電所4号機(福島県)の原子炉建屋内にある使用済み核燃料を一時貯蔵するプール付近で、同日午前9時38分頃に火災が発生、同日午前10時22分には毎時400ミリ・シーベルト(40万マイクロ・シーベルト)の放射線量を観測したと発表した。
同日午前11時過ぎに記者会見した枝野官房長官は「身体に影響を及ぼす可能性があることは間違いない」と述べた。2号機では同日午前6時14分に大きな爆発があり、原子炉格納容器の下部にある圧力抑制室の圧力が低下した。原子炉付近の相次ぐ破損で核燃料が損傷し、大量の放射性物質が漏れだした可能性がある。茨城、栃木両県や都内などで、ごく微量の放射性物質が検出されている。政府と東電は15日、事故対策統合本部を設置。菅首相は同日午前11時に記者会見し、同原発周辺の半径20~30キロ・メートル圏内の住民約13万6000人に対し、屋内退避を求めた。
東電などによると、原発周辺で同日午前10時22分に、高い放射線を観測した。2号機と3号機の間で、毎時30ミリ・シーベルト(3万マイクロ・シーベルト)、3号機付近で同400ミリ・シーベルト(40万マイクロ・シーベルト)、4号機付近で、同100ミリ・シーベルト(10万マイクロ・シーベルト)で、枝野長官は「従来発表してきた『マイクロシーベルト』とは単位が違う。身体に影響を及ぼす可能性のある数値」と話した。
400ミリ・シーベルトは、がんになる確率が高まる100ミリ・シーベルトの4倍で、一般人が1年間に浴びていい放射線量(日常生活と医療目的を除く)の400倍にあたる。
4号機の火災で、東電は福島県と国に通報するとともに、自衛隊と米軍に消火活動への協力を要請したが、同日午前11時ごろ自然に鎮火したのが確認された。
東電によると、地震発生時に、4号機は定期検査で運転を停止していたが、使用済み核燃料一時貯蔵プールの冷却水を、循環させる電源を失っていた。燃料棒の余熱で、通常40度程度の水温が85度にまで上昇し、水位が低下していた。専門家は、「プールの水位低下でむき出しになった燃料の被覆管と蒸気が反応し、水素が発生して、爆発火災に至った」(京都大原子炉実験所の今中哲二助教)と分析する。
プールの中には、使用済み燃料棒783体が保管されていた。4号~6号機は定期検査中だったが、4号機の冷却機能が失われていた。使用済み核燃料は1~3号機にも約300~500体保管されている。
同原発の南約100キロ・メートルにある茨城県東海村の東京大学の研究施設敷地内では午前7時45分頃、原子力災害対策特別措置法の基準値に定められた毎時5マイクロ・シーベルトを超える放射線量を観測した。
東電によると、2号機で破損した圧力抑制室は、格納容器内の蒸気圧が高まった場合に、圧力を逃がして下げる機能を持つ。爆発によって、3気圧から1気圧に低下した。
2号機の原子炉内は14日に著しい水位変動を繰り返して、燃料棒が2度にわたって完全に露出しており、一時的に空だき状態になっていたとみられる。
原子炉の水位は改善傾向にあるが、燃料棒は午前6時30分現在、2・7メートル露出した状態になっている。格納容器本体の圧力は7・3気圧で変化していない。
圧力抑制室は放射性物質の混じった蒸気と水が入っており、原子炉建屋上部に生じたすき間から、放射能を帯びた蒸気が流れ出た懸念がある。
爆発直後には、同原発の敷地周辺の放射線量が毎時969・5マイクロ・シーベルトを記録したため、原子炉への注水作業に関係のない作業員らを退避させた。
同原発の正門前では同日午前10時15分、一般人が1年間に浴びてもいい放射線量の8倍を超える毎時8837マイクロ・シーベルトを観測した。
計6基の原子炉がある同原発は地震後、運転中の3基が自動停止し、1号機と3号機は水素爆発を起こして原子炉建屋が破損。1~3号機では原子炉内の核燃料棒が露出した。
(2011年3月15日13時50分 読売新聞)
シーベルトとは
放射線による生体への影響の度合いを表す単位。人体が受けた放射線の量が同じでも、放射線の種類が違えば影響度も違うため、生体が吸収した放射線エネルギーをもとに、生体影響の観点から計算する。一般人の許容限度は年間一ミリ・シーベルト(千分の一シーベルト)。一時に五百ミリ・シーベルトを被ばくすると白血球が一時的に減少し、一シーベルトでは、吐き気を催す急性の症状が出るとされる。原子力発電所周辺の目標値は年間〇・〇五ミリ・シーベルト以下と定められている。
Labels:
Earthquake,
Fukushima,
Japan,
Nuclear Plant,
Tohoku Kanto Earthquake
15/03 安全のはずが命がけ…怒る自衛隊・防衛省
. 放射能汚染の懸念が一層高まる事態に、自衛隊側からは怒りや懸念の声が噴出した。関係機関の連携不足もあらわになった。
3号機の爆発で自衛官4人の負傷者を出した防衛省。「安全だと言われ、それを信じて作業をしたら事故が起きた。これからどうするかは、もはや自衛隊と東電側だけで判断できるレベルを超えている」。同省幹部は重苦しい表情で話す。
自衛隊はこれまで、中央特殊武器防護隊など約200人が、原発周辺で炉の冷却や住民の除染などの活動を続けてきた。東電や保安院側が「安全だ」として作業を要請したためだ。
炉への給水活動は、これまで訓練もしたことがない。爆発の恐れがある中で、作業は「まさに命がけ」(同省幹部)。「我々は放射能の防護はできるが、原子炉の構造に特段の知識があるわけではない。安全だと言われれば、危険だと思っていても信じてやるしかなかった」。別の幹部は唇をかんだ。
(2011年3月15日14時47分 読売新聞)
3号機の爆発で自衛官4人の負傷者を出した防衛省。「安全だと言われ、それを信じて作業をしたら事故が起きた。これからどうするかは、もはや自衛隊と東電側だけで判断できるレベルを超えている」。同省幹部は重苦しい表情で話す。
自衛隊はこれまで、中央特殊武器防護隊など約200人が、原発周辺で炉の冷却や住民の除染などの活動を続けてきた。東電や保安院側が「安全だ」として作業を要請したためだ。
炉への給水活動は、これまで訓練もしたことがない。爆発の恐れがある中で、作業は「まさに命がけ」(同省幹部)。「我々は放射能の防護はできるが、原子炉の構造に特段の知識があるわけではない。安全だと言われれば、危険だと思っていても信じてやるしかなかった」。別の幹部は唇をかんだ。
(2011年3月15日14時47分 読売新聞)
14/03 Internet Nhật vững vàng sau động đất
14/03/2011 08:00:49 AM
ICTnews - Trận động đất lịch sử để lại những thiệt hại nặng nề đối với hầu hết các lĩnh vực của đất nước Nhật Bản. Tuy nhiên, bất ngờ là mạng Internet của nước này đã gần như không bị ảnh hưởng gì.
>> Sony dùng trực thăng cứu nhân viên mắc kẹt
>> Thị trường điện tử "liêu xiêu" sau động đất
Theo báo cáo theo dõi của Renesys, hãng chuyên nghiên cứu trong lĩnh vực Internet, các chuyên gia đã cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra rằng hệ thống cáp quang biển kết nối Nhật Bản với thế giới đã gần như không bị ảnh hưởng gì sau trận động đất. Cùng với đó, lượng truy cập Internet trên hầu khắp nước Nhật cũng vẫn được duy trì ở mức bình thường, thậm chí còn cao hơn so với trước do người dân chuyển sang sử dụng Internet để liên lạc.
Báo cáo của các nhà mạng di động Nhật Bản cho biết, gần như toàn bộ hệ thống của 3 nhà mạng lớn nhất đều đã tê liệt, buộc họ phải chặn các cuộc gọi để giảm tải hệ thống và ưu tiên cho dịch vụ nhắn tin SMS.
Trong hoàn cảnh này, các mạng xã hội và dịch vụ Internet trở thành giải pháp liên lạc vô cùng hữu hiệu. “Facebook và Skype đang giúp chúng tôi liên lạc với người thân một cách rất hiệu quả”, một phóng viên nước ngoài đang có mặt tại Tokyo cho biết.
Lương Hương
Đọc toàn bộ bài viết trên báo Bưu điện Việt Nam số 31 ra ngày 14/3/2011
ICTnews - Trận động đất lịch sử để lại những thiệt hại nặng nề đối với hầu hết các lĩnh vực của đất nước Nhật Bản. Tuy nhiên, bất ngờ là mạng Internet của nước này đã gần như không bị ảnh hưởng gì.
>> Sony dùng trực thăng cứu nhân viên mắc kẹt
>> Thị trường điện tử "liêu xiêu" sau động đất
Theo báo cáo theo dõi của Renesys, hãng chuyên nghiên cứu trong lĩnh vực Internet, các chuyên gia đã cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra rằng hệ thống cáp quang biển kết nối Nhật Bản với thế giới đã gần như không bị ảnh hưởng gì sau trận động đất. Cùng với đó, lượng truy cập Internet trên hầu khắp nước Nhật cũng vẫn được duy trì ở mức bình thường, thậm chí còn cao hơn so với trước do người dân chuyển sang sử dụng Internet để liên lạc.
Báo cáo của các nhà mạng di động Nhật Bản cho biết, gần như toàn bộ hệ thống của 3 nhà mạng lớn nhất đều đã tê liệt, buộc họ phải chặn các cuộc gọi để giảm tải hệ thống và ưu tiên cho dịch vụ nhắn tin SMS.
Trong hoàn cảnh này, các mạng xã hội và dịch vụ Internet trở thành giải pháp liên lạc vô cùng hữu hiệu. “Facebook và Skype đang giúp chúng tôi liên lạc với người thân một cách rất hiệu quả”, một phóng viên nước ngoài đang có mặt tại Tokyo cho biết.
Lương Hương
Đọc toàn bộ bài viết trên báo Bưu điện Việt Nam số 31 ra ngày 14/3/2011
Labels:
Earthquake,
ICTnews,
Internet,
Tohoku Kanto Earthquake
Subscribe to:
Posts (Atom)