Hugh Schofield
Vụ việc Dominique Strauss-Kahn gợi lại một thiên kiến bấy lâu rằng người Anh hay gặp bê bối về tình dục, trong khi người Pháp hay có vấn đề về tiền bạc.
Nhưng điều đã xảy ra tại New York với giám đốc IMF được cho là một ngoại lệ với quy tắc này: một vụ bê bối tình dục liên quan đến một chính khách Pháp - tất nhiên ngoại trừ việc ở đây không chỉ có sex - mà còn có cả yếu tố tội phạm.
Tôi vốn luôn nghĩ rằng sự thiên kiến kép so sánh Anh-Pháp này luôn có một trật tự thứ bậc rất cao nào đó và cơ sở của ý tưởng này là trong khi người Anh rất nghiêm ngặt về chuyện tình dục, thì người Pháp lại khá cởi mở về nó.
Vì vậy khó có thể tạo ra một vụ bê bối về tình dục với người Pháp, bởi vì ở nước này không ai cảm thấy nó bị sốc khi những nhân vật nổi tiếng dính líu vào các vụ ngoại tình.
Nó chỉ có thể là hoàn toàn là một hành vi bình thường mà thôi. Nhưng tôi nghĩ quan điểm này về người Pháp là sai lầm.
'Dối trá'
Theo thiên kiến mang màu sắc dân tộc này, người Pháp được cho là những tình nhân phi thường. Do không thể cắt nghĩa thông thường, người ta quy nó về những đam mê bốc lửa từ nguồn gốc Gallic của họ.
Nhưng sự khác biệt giữa hai nền văn hóa không phải là tình dục, mà chính là chính trị và quyền lực.
Chúng ta hãy tưởng tượng rằng trong con đường sự nghiệp, ông ta được biết đến như một người biết sử dụng cả vị thế chính trị và sức mạnh thể chất của mình để có thể đưa được phụ nữ lên giường
Hugh Schofield
Báo chí Anh và nước ngoài nói chung khai thác mạnh các thiên kiến này về người Pháp.
Họ cảm thấy thích thú với các chuyện như các cuộc điều tra về bao cao su cho thấy nam giới Pháp sử dụng thứ bao này nhiều hơn đàn ông bất kỳ quốc gia nào khác, hoặc chuyện các khách sạn ở Paris được đặt kín chỗ ra sao vào hai tiếng đồng hồ trong buổi trưa bởi các khách trọ là các viên chức trung niên vốn lừa dối các bà vợ của họ.
Và nếu bạn là người Pháp, nếu thế giới vẫn tiếp tục suy nghĩ rằng bạn là người tình tuyệt vời, thì liệu bạn có thể trách cứ rằng họ đã nói dối không?
Nhưng tất cả là chỉ là một sự dối trá, một sự dối trá nguy hại, theo tôi, như qua sự kiện mới nhất đã cho thấy.
Sự khác biệt giữa các nền văn hóa không phải là quan hệ tình dục, nó là chính trị và quyền lực.
Chúng ta hãy tưởng tượng về một cựu bộ trưởng có sức lôi cuốn mạnh mẽ, một ngôi sao của đảng của ông ta, một trí thức, một người thông minh - nhưng đó cũng là một người đàn ông quan tâm nồng nhiệt về tình dục.
Chúng ta hãy tưởng tượng rằng trong con đường sự nghiệp, ông ta được biết đến như một người biết sử dụng cả vị thế chính trị và sức mạnh thể chất của mình để có thể đưa được phụ nữ lên giường.
Bạn bè của ông ta đã từng cảnh báo ông ta về các hành vi có thể lên mức quấy rối, nếu không muốn nói là lạm dụng, thế nhưng ông ta vẫn tiếp tục.
'Báo chí bỏ qua'
Điều xảy ra trong xã hội là hành vi của con người có thể được báo chí phơi bày. Báo chí có thể là xâm phạm, lá cải, là khai thác đấy - nhưng báo chí cũng tìm ra những bí mật, đưa tin về chúng, và con người bị buộc phải thay đổi hoặc từ bỏ hành vi.
Nhưng điều gì xảy ra ở Pháp? Tại Pháp, những trò xâm phạm tình dục cũ mèm của các chính trị gia được báo chí bỏ qua.
Luật bảo vệ đời tư ở đó ngăn cấm báo chí xuất bản, các nhà báo và chính trị gia đều sống trong đám đông thị dân, và khi sự việc xảy ra, có vẻ như mọi người đều đã biết 'trò cũ đó', rằng "ông ta là một 'người quyến rũ tuyệt vời" và "ha-ha-ha". Rồi chẳng bao giờ có ai phàn nàn gì cả.
Những người bên trong biết câu chuyện. Nhưng họ không nói ra. Và vì thế cái trò cũ lặp đi lặp lại, làm cho người đàn ông này nghĩ rằng ông ta lại có thể 'thoát hiểm' được mọi chuyện, ở bất cứ đâu.
Ở Pháp - khu vườn địa đàng cách mạng - tất cả cuộc sống, chính trị và văn hóa, đều xoay quanh giới tinh hoa.
Những người này thoát khỏi những soi mói nghiêm trọng vào đời tư của họ - vì vậy một số trong họ ứng xử như một vài nhân vật trong truyện ngắn của văn hào Guy de Maupassant, họ sưu tập các tình nhân và duy trì các truyền thuyết về những người tình nồng nhiệt có dòng máu Gallic.
Nhưng tôi có thể đảm bảo với bạn rằng hầu hết mọi người không có lối sống như thế.
Và nếu ở Pháp có vẻ tồn tại một cơ chế tha thứ siêu tinh vi và hiện đại về những thói quen tình dục ở những người có quyền lực - thì điều đó chủ yếu là vì chúng ta chỉ đơn giản là không biết điều gì đang xảy ra mà thôi.
No comments:
Post a Comment