Wednesday, November 9, 2011

"Một bài toán trắc nghiệm luân lý và lời giải triết học" của Phạm Anh Tuấn & Mục đích của đảng Cộng sản Nga là chiếm chính quyền


Đôi lời của chủ blog:
Xin giới thiệu bài "Một bài toán trắc nghiệm luân lý và lời giải triết học" của Phạm Anh Tuấn đã được các bạn trong nhóm anti-Hanoi bình luận. Chủ blog hiện nay không có thời gian góp, chỉ ghi lại đây để các bạn tham khảo.





09/11/2011
Phạm Anh Tuấn
image Trong cuộc sống cá nhân hàng ngày và cả trong đời sống xã hội, con người luôn đứng trước những tình huống, kịch bản hay bài toán luân lý – đôi khi là những bài toán luân lý nan giải. Chẳng hạn, nên áp dụng luật tử hình hay bãi bỏ và dùng biện pháp tử hình nào? Không có câu trả lời đương nhiên. Nên hủy hay giữ lại một thai nhi sắp đến kỳ chào đời nếu xét thấy việc để lại cái thai đó sẽ gây nguy hiểm cho tính mạng người mẹ? Không thể có câu trả lời dứt khoát. Nên hy sinh lợi ích của một cá nhân vì lợi ích của một tập thể hoặc hy sinh lợi ích của một tập thể nhỏ vì lợi ích của toàn xã hội? Câu trả lời hoàn toàn không phải là dễ!
Câu trả lời không hẳn liên quan đến vấn đề pháp lý. Cũng không hoàn toàn liên quan đến nhận thức. Câu trả lời trước hết có liên hệ tới luân lý hoặc triết học luân lý – tức là để trả lời câu hỏi: ta có được phép hay không? Hoặc cụ thể hơn, có thể nào vì mục đích của ta tốt đẹp mà vì thế ta được phép sử dụng mọi biện pháp, mọi phương tiện cốt sao đạt được mục đích tốt đẹp ấy? Có đúng là mục đích biện minh cho phương tiện hoặc có phải bao giờ ta cũng có thể làm theo phương châm mục đích biện minh cho phương tiện?

Triết học bao lâu nay đều đã bận tâm tới câu hỏi luân lý này. Năm 1967, chẳng hạn, triết gia người Anh Philippa Foot (mất năm 2010) nổi tiếng về nghiên cứu triết học đạo đức trong bài viết Phá thai và học thuyết về tác dụng kép (Abortion and Doctrine of Double Effect) đã nêu một bài toán trắc nghiệm luân lý – được gọi là bài toán "chiếc xe điện".
Bài toán đó là như thế này, giả sử có một chiếc xe điện đang chạy trên đường ray và bị mất kiểm soát. Vào đúng lấy ấy thì có năm người bị một gã triết gia dở hơi trói chặt người họ lại với nhau rồi đặt tất cả nằm trên đường ray. Điều may mắn là người ta có thể bẻ ghi chiếc xe điện để nó rẽ sang một đường ray khác. Nhưng điều không may là khi ấy trên đường ray có thể rẽ vào đó lại có một người (chỉ một người duy nhất) đang bị trói chân tay và đặt nằm ở đó. Vậy chúng ta nên bẻ ghi hay là phó mặc mọi sự?
Người theo thuyết công lợi (utilitarianism) của Jerymy Bentham (1748-1832) không ngần ngại chọn cách bẻ ghi. Hành động bẻ ghi được coi là được phép bởi vì thước đo giá trị của một hành động đạo đức được tính bằng mức độ tốt đẹp do hành động đó đem lại và mức độ giảm tối đa sự không tốt đẹp. Trong bài toán này thì hy sinh một người để cứu năm người là lý do biện minh cho hành động bẻ ghi. Mặt khác, ta có thể ung dung thực hiện hành động bẻ ghi mà lương tâm vẫn trong sạch bởi vì kẻ được coi là vô đạo đức chính là gã triết gia dở hơi kia chứ không phải là người bẻ ghi.
Nhưng có người vặn lại rằng mạng người là không gì có thể đo được, là vô ước (incommensurable). Mạng người không thể được so sánh với bất cứ thứ gì, với những con số thống kê. Và như vậy là bài toán vẫn chưa có lời giải dứt khoát.
Với đại triết gia người Đức Immanuel Kant (1724-1804) thì ta phải đi tìm quy luật đạo đức, luân lý ở trong từng cá nhân chứ không phải trong trật tự tự nhiên hay cộng đồng. Đạo đức nằm trong khả năng tự trị (autonomy) của mỗi cá nhân, ở khả năng hành động tự chủ của mỗi cá nhân. Vì thế đạo đức tức là ta phải tự mình trả lời bằng được câu hỏi "Ta phải làm gì?". Đạo đức được Kant coi là một phạm trù mệnh lệnh (Phê phán năng lực phán đoán, bản dịch của Bùi Văn Nam Sơn). Nói cách khác, không được coi người khác như là phương tiện cho một mục đích mà như là một mục đích tự thân. Đừng làm điều gì mà ta không muốn người khác cũng làm với mình như vậy. Như vậy, có thể thấy ở Kant sự đòi hỏi đạo đức xét như là hành động tự chủ cá nhân rất cao. Không một cá nhân nào có thể trốn tránh được trách nhiệm đạo đức. Nhưng bài toán luân lý đã có lời giải hay chưa? Chỉ có điều Kant đã đưa bài toán trở thành những bài toán cá nhân. Đạo đức không phải là thứ gì có thể được chuẩn bị sẵn ở đâu đó để mỗi cá nhân có thể lấy về để sử dụng vào mọi hoàn cảnh.
Triết gia thực dụng luận John Dewey (1890-1952) cũng đặt ra một bài toán trắc nghiệm luân lý tương tự. Ông dùng một câu chuyện vui về nguồn gốc của thịt lợn quay "… một ngôi nhà trong đó có nhốt những con lợn đã tình cờ bị lửa thiêu trụi. Trong lúc lục lọi trong đống đổ nát, các chủ nhân của ngôi nhà đã chạm tay vào những con lợn bị quay chín trong lửa và các ngón tay của họ bị bỏng. Theo bản năng trong khi đưa ngón tay lên miệng để làm mát ngón tay, họ bỗng cảm thấy một mùi vị chưa từng biết tới. Vì thích thú cái vị này mà từ đó trở đi họ xây những ngôi nhà, nhốt những con lợn vào bên trong rồi châm lửa đốt [để có món thịt lợn quay] (Tuyển tập John Dewey, Phạm Anh Tuấn dịch). John Dewey cho rằng nếu mục đích bị tách rời khỏi phương tiện thực hiện mục đích thế thì việc cố tình đốt nhà để có món thịt quay chẳng có gì là vô lý cả. Chỉ khi nào mục đích được đánh giá trên phương diện của phương tiện được sử dụng cho mục đích ấy thì việc cố tình đốt nhà mới là phi lý.
Như vậy, Dewey đã phủ nhận "mục đích biện minh cho phương tiện" xét như đó là một tiên đề, một chân lý bất di bất dịch. Không thể dùng những phương tiện xấu để thực hiện một mục đích tốt đẹp. Mục đích được trắc nghiệm ở những phương tiện được dùng để đạt mục đích.
Sigmund Freud (1836-1939) với tâm phân học (psychanalysis) lại nhấn mạnh cái không thể lý giải bằng suy lý (nonrational) ở cá nhân và cả ở đời sống xã hội. Với Freud người ta bắt đầu nghi ngờ lý tính, tư duy lôgic là cái được đề cao ở thời Khai Sáng. Bản năng, xung năng vô thức, những biểu trưng tôn giáo-huyền thoại được Freud coi là cốt lõi của bản chất người. Và điều khủng khiếp trong phát hiện của Freud ấy là con người không phải bao giờ cũng hành động vì thấy lợi ích mà nhiều khi còn hành động chống lại lợi ích của chính mình. "Ai dám bảo con người chỉ làm điều xấu chỉ vì hắn không biết lợi ích của chính hắn… và nếu hắn được khai sáng thì hắn sẽ lập tức ngừng ngay hành động xấu xa của hắn?" (tham khảo Bút ký viết dưới căn hầm của đại văn hào Nga Dostoyevsky).
Như vậy là rút cục ta vẫn phải quay lại với lời giải được tìm thấy ở Kant. Chỉ khi nào con người được tự do, tự chủ về đầu óc thì khi ấy con người mới có đạo đức đích thực. Không làm gì có đạo đức được làm sẵn như thể một chậu nước để ta có thể tới đó rửa sạch tay và do đó gột sạch lương tâm. Lời giải bài toán trắc nghiệm luân lý "Chiếc xe điện" nằm ở sự dung hòa tự do và hy sinh, ở sự tôn trọng lợi ích xã hội song cũng đồng thời tôn trọng lợi ích cá nhân. Và sự dung hòa đó buộc phải đi qua con đường của sự bàn bạc dân chủ, công khai.
P.A.T.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN




From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; exryu vannghe <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Wednesday, 9 November 2011 6:42 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Mục đích của đảng Cộng sản Nga là chiếm chính quyền

 
Mục đích của đảng Cộng sản Nga là chiếm chính quyền chứ không phải yêu nước

Ông Lenin và những người bolcheviks Nga xem những người Nga yêu nước chống sự xâm lăng của Đức là những người phản bội

Nguyễn Tất Thành cũng vậy mà thôi

Do đó những ai (bao gồm nhóm bauxite VN) còn ủng hộ Nguyễn Tất Thành, Võ Nguyên Giáp không  đặt tình yêu nước trên tình XHCN 

Lịch sử đã chứng minh điều đó

0o0

Nguyễn Tất Thành, Võ Nguyên Giáp đều có lòng hận thù sâu sắc với những người mà họ trút tội phản động (Việt gian) lên họ

Hiện nay chính quyền CSVN tiếp tục bắt giam những con người yêu nước và kết tội phản động lên họ

0o0

Nỗi sợ lớn nhất của đảng CSVN (bao gồm trung ương và đại đa số cán bộ) là mất quyền lực, họ không ngại mất đất, đảo ...

Nhóm bauxite VN vẫn ủng hộ đảng, chỉ xin đổi đường lối, chỉ là 1 cách tranh giành ghế

0o0

Xin mời các anh chị nghe bài phỏng vấn và tìm cách save lại cho càng nhiều người nghe càng tốt

Ông Nguyễn Minh Cần đã từng là cán bộ cao cấp trong đảng CSVN

D~


http://www.viet.rfi.fr/quoc-te/20111108-tai-nga-cach-mang-thang-10-duoc-xem-la-dong-nghia-voi-toi-ac


http://telechargement.rfi.fr.edgesuite.net/rfi/vietnamien/audio/modules/actu/201111/VN_60MN_2011_11_08.mp3





From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; exryu vannghe <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Wednesday, 9 November 2011 9:36 AM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Sự độc tài mang mặt nạ "minh triết"

 
Nguyễn Tất Thành (alias Hồ Chí Minh) đã được "nẩy thánh" nhờ cuộc cách mạng tháng 10 tại Nga

Phong trào "cộng sản quốc tế" đã được Lenin đẻ ra nhằm đối phó với sức mạnh của khối tư bản, thực dân, cũng nhờ cuộc cách mạng tháng 10 tại Nga...

Xin mời nghe bài phỏng vấn 1 cựu đảng viên đảng CSVN Nguyễn Minh Cần về cuộc cách mạng tháng 10.

0o0

Không phải chỉ những đảng viên giáo điều hay tân CSVN, mà,

Bất kỳ 1 giải pháp chính trị nào suy tôn 1 cá nhân, đảng phái, tôn giáo, quan niệm ... đều sẽ dẫn đến độc tài

0o0

Dân chủ là bước đi thích hợp nhất cho VN, nơi mà sự mâu thuẫn có thể được chuyển thành sự phối hợp nhịp nhàng, và mãnh liệt thích hợp với mọi hoàn cảnh

Dân chủ, nếu được thiết lập, và cải tiến sẽ hợp với cá tính ca dân tộc Việt: sống động, thích nghi ..., và là giải pháp cho sự đoàn kết không trói buộc.

D~


http://www.viet.rfi.fr/quoc-te/20111108-tai-nga-cach-mang-thang-10-duoc-xem-la-dong-nghia-voi-toi-ac

NGA - 
Bài đăng : Thứ ba 08 Tháng Mười Một 2011 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 08 Tháng Mười Một 2011

Tại Nga, cách mạng tháng 10 được xem là đồng nghĩa với tội ác

Còn rất ít người ở Nga nhớ về ngày kỷ niệm cuộc Cách mạng tháng 10.
Còn rất ít người ở Nga nhớ về ngày kỷ niệm cuộc Cách mạng tháng 10.
REUTERS/Denis Sinyakov

Hôm qua,07/11/2011 theo lịch chính thống giáo là ngày mà cách nay 94 năm, phong trào cộng sản Nga đã lật đổ chế độ Nga Hoàng, mở đầu một thời kỳ «vàng son » cho đến khi Liên Xô tan rã vào năm 1991. Hiện nay, đảng Cộng sản Nga vẫn tồn tại nhưng người dân không còn mơ hồ về cuộc cách mạng gọi là « vô sản » này mà thực chất là một cuộc « đảo chính ». Các tài liệu mật, các nhân chứng sống đã phô bày tội ác của Lê-nin.

 Từ thủ đô nước Nga, nhà báo Nguyễn Minh Cần phân tích :



From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; exryu vannghe <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Tuesday, 1 November 2011 2:23 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Sự độc tài được nuôi dưỡng

 
Rất nhiều người theo CSVN vì lợi, danh, thù hận, vị kỷ, tâm lý bè đoàn ...

Ca tụng Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, nhưng lại thích tiền Nguyễn Tấn Dũng, WTO cơ

0o0

Vừa thích huy chương Hồ Chí Minh, vừa thích đô la Mỹ, tinh thần dân chủ Âu Châu

0o0

Do đó, dù biết đường đi vô lý (chỉ có 4 nước XHCN còn sót), mà vẫn khăng khăng ôm lấy đảng CSVN.

Nhóm nhân sỹ trí thức Bắc Hà tiếc cái chiến công "chống Mỹ cứu nước", đám MTGPMN tiếc chức vị và quyền lợi dành cho cán bộ Miền Nam

Nhóm cán bộ lãnh đạo Huế ngại phải trả lời Vụ Mậu Thân

0o0

Vì lý do đó chỉ 3 triệu "đồng chí" CSVN với nhau mà họ quay 80 mấy triệu dân như quay dế, "con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nhà nghèo", "con cháu đảng hư đảng lôi về dậy dỗ"...

Nếu không bị thê thảm mọi ngõ ngách từ kinh tế, đạo đức, thực phẩm, giao thông đến giáo dục, an ninh quốc phòng thì chắc hiến pháp của bác và đảng làm ra còn vinh quang mãi.trong quần chúng.

0o0

Hiện nay nếu duy trì đảng CSVN, thì phải chấp nhận 1 trong 2 phe nắm quyền: phe Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Chí Vịnh v/s phe đứng sau tướng Võ Nguyên Giáp (điển hình là nhóm bauxite VN, cùng nhóm cựu sinh viên học sinh tranh đấu cho MTGPMN, nhóm kiều bào khuynh tả ...)

Theo thiển ý, nhóm NT Dũng còn đỡ chứ nhóm giáo điều theo tướng Giáp lên thì "từ chít đến bị thương", nhất là còn có những "nhân sĩ, chuyên gia" Việt Kiều chống lưng, chuyên can ôm phe kia, chia nhau làm sứ quân trí tuệ, thiền lúc bại, quân phiệt lúc thắng
 
0o0

Giải pháp tranh đấu cho dân chủ thực sự là đúng nhất, nhưng khó khăn nhất

Giáo dục chưa sẵn sàng vì cái gốc CS kiểu Hồ Chí Minh quá nặng.

Những nước có chính quyền thân tả, nhưng dân chủ thường chỉ cân bằng khi chưa "thanh toán" dân mình. Ở Căm Bốt, VN, Tầu, "nhân dân" được đảng cho đòi nợ máu mạnh tay quá

Trên thế giới, nhiều nước đã chuyển từ độc tài cực hữu qua khuynh tả, và cộng sản qua dân chủ. Chờ xem sự trì trệ của những nước Tầu, Bắc Triều Tiên, và VN ì ạch vượt qua "kinh nghiệm đỏ" với sự tham nhũng, bè phái, và tham quyền cố vị của cán bộ đảng CSVN từ núi xuống đồng bằng kéo dài bao lâu, hậu quả thế nào ?

Chỉ có người CS tự đánh tiêu người CS, những sức mạnh thực sự "diễn tiến hòa bình" là những phản chấn nội tại lại được tích cực tăng trưởng để cái hệ thống tự hủ hóa, nẩy ung thư trước khi bị hủy hoại

0o0

Vết nứt trên vách đã quá rõ

Sự chênh lệch mức sống giữa 1 thiểu số đại gia có khả năng làm ra tiền, ngược với đám đông chật vật chỉ vừa đủ ăn, càng ngày càng lớn.

Khoảng cách giữa mức sống người dân thành thị và nông thôn ngày càng tăng

0o0

Để che mắt nhân gian, câu giờ ...

Nhà nước CSVN muốn xoa dịu sức ép, làm mát bớt độ sôi, đang đưa ra nhiều chiêu mới như BT Tài chánh Huệ bênh dân về giá săng dầu, BT Đinh La Thăng thay giờ đi học đi làm ...

0o0

Số dân còn lưu luyến với "bác & đảng" còn đủ mạnh để chấp nhận ăn thực phẩm có hóa chất độc, đi xe chiụ ùn tắc, con cái thất học, biển đảo bị đe dọa ... và chờ các nhân sĩ nạp đơn kiến nghị, hoặc mơ màng tới vụ biểu tình Wall Street (mà dân trí rất cao trong 1 nước có truyền thống dân chủ tự do hàng đầu mới làm được).

Số dân không ủng hộ nhà nước thì đa số chọn thái độ "không lo để nhà nước lo"

Vì lo làm gì để khi có xong việc thì chúng hưỏng tiếp, còn mình thì ra ngoài đường vá xe, hoặc làm phim "Hà Nội trong mắt ai bộ mới"

 0o0

Bản Hiến Pháp chỉ là bản văn kiện căn bản về nguyên tắc xây dựng xã hội của toàn thể những con người trong cùng một quốc gia.

Căn bản của nó phải là sự đồng thuận


Năm 1946, bản Hiến Pháp do HCM thảo được người dân chấp nhận và ủng hộ vì đó là thời gian kháng Pháp, số người biết và để ý , cũng như có quyền đề nghị về nó không có bao nhiêu. Dân tộc VN tập trung kháng chiến ...

Rồi sau đó bản hiến pháp này (với thay đổi) chỉ được phe ủng hộ đảng CSVN tuân theo, nhưng họ áp chế trên toàn quốc sau 1975.

Không thể nào có dân chủ khi còn đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý

(Chủ nhà không có quyền gì cả khi ông xếp mang tên trong sổ đỏ, con ông xếp giữ chìa khóa và két tiền. đó là thân phận người ở mướn, làm mướn đã mất sổ đỏ)

0o0

Bản Hiến Pháp CSVN có nhiều điều kinh hoàng, nhất là điều 4

- Giữ đảng tàn nước, giữ nước tàn đảng

Riêng người dân hình như không lối thoát nên phải "bám sát" chấp bản hiến pháp này, thể chế này

Cho nên mưa thì lụt, vào nhà thương cần phong bì, cho con đi học cần nhiều thứ, giao thông tắc nghẽn, ăn uống độc tố, nợ tăng, nhà mắc và có khả năng nổ bong bóng, lạm phát khủng, Tàu Cộng là bạn lớn thì ép dầu ép mỡ "ta", Mỹ là thù lớn thì "ta" muốn qua, trí thức bị rẻ khinh lại thích làm kiến nghị, công an còn đảng còn mình, lái xe đụng lỡ người thà giết chết luôn ít tội hơn, tai nạn giao thông mỗi ngày chết là thường, đu dây đi học, bán đất ruộng xây công nghiệp ảo ...

Nhưng bù lại có chân dài, có nhậu, có lời bác dậy, có đảng lo ....và có thể "quên hận thù" khi gào

"Đường vinh quang xây xác quân thù" .... 

D~

Thứ hai 31 Tháng Mười 2011
GS Tương Lai : "Phải trưng cầu dân ý về điều 4 Hiến pháp"

Sau nhiều lần đình hoãn, Việt Nam bắt đầu chuẩn bị sửa đổi Hiến pháp 1992. Theo dự kiến, dự thảo Hiến pháp sửa đổi sẽ được Quốc hội thông qua vào tháng 10/2013. Phiên họp thứ nhất của Uỷ ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp đã diễn ra vào đầu tháng 8/2011 dưới sự chủ toạ của chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng.
Chưa biết Hiến pháp sẽ được sửa đổi như thế nào, nhưng trong phiên họp hôm đầu tháng 8/2011, ông Nguyễn Sinh Hùng đã tuyên bố là việc biên soạn dự thảo phải bám sát thực tế, lấy ý kiến rộng rãi của nhân dân, nhưng đồng thời phải " bám sát Cương lĩnh, đường lối chủ trương của Đảng". Ông Nguyễn Sinh Hùng còn yêu cầu là hoạt động của ủy ban phải " bảo đảm nguyên tắc sự lãnh đạo của Đảng". Trước khi trình cho Quốc hội vào tháng 10 năm 2012, bản dự thảo Hiến pháp còn phải được báo cáo cho Bộ Chính trị.
Trong điều kiện như vậy, việc sửa đổi Hiến pháp liệu có sẽ dẫn đến những thay đổi căn bản về thể chế ở Việt Nam? Hiến pháp cần phải được sửa đổi như thế nào để thật sự có tam quyền phân lập, để Nhà nước thật sự là cơ quan quyền lực cao nhất của nhân dân?
Đối với giáo sư Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam, những bản Hiến pháp sau này của Việt Nam coi như đã đi thụt lùi so với bản Hiến pháp 1946 của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Đây là bản Hiến pháp được coi là rất dân chủ, nhất là vì nó bảo đảm tam quyền phân lập và quy định quyền phúc quyết Hiến pháp của người dân. Cho nên, theo giáo sư Tương Lai, việc sửa đổi Hiến pháp 1992 dĩ nhiên phải đáp ứng những yêu cầu mới của thế kỷ 21, nhưng phải dựa trên căn bản là tinh thần của bản Hiến pháp 1946.
Sau đây mời quý vị nghe phần phỏng vấn với giáo sư Tương Lai từ Sài Gòn:

Giáo sư Tương Lai
28/10/2011
by Thanh Phương


RFI: Kính thưa giáo sư Tương Lai, theo giáo sư, trong việc sửa đổi Hiến pháp 1992, điều gì là trọng yếu nhất?
Giáo sư Tương Lai: Việc sửa đổi Hiến pháp là một điều đáng mừng, vì đó là đòi hỏi của đời sống. Vấn đề đặt ra là phải sửa như thế nào để đáp ứng nguyện vọng của dân. Tôi cho là sửa Hiến pháp tương đối dễ, vì đã có một cái chuẩn, đó là Hiến pháp 1946 của Quốc hội khóa đầu tiên của nước Việt Nam DCCH, được thông qua cách đây 65 năm, tháng 11 năm 1946.
Theo đánh giá của các chuyên gia, Hiến pháp 1946 là Hiến pháp tiến bộ nhất, mẫu mực nhất. Đó là một Hiến pháp dân chủ, đúng như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói trong phiên họp đầu tiên của Hội đồng chính phủ, một ngày sau khi tuyên bố độc lập 2/9:  "Chúng ta phải có một Hiến pháp dân chủ". Hiến pháp 1946 là làm theo hướng thượng tôn pháp luật để đảm bảo quyền lợi của dân.
Đương nhiên là đã 65 năm rồi, thời cuộc có thay đổi và phải cập nhật với tinh thần của thế kỹ 21 này, nhưng về cơ bản thì phải dựa trên Hiến pháp 1946, theo tinh thần Tuyên ngôn độc lập: "Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ có những quyền không ai xâm phạm được. Trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền được tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc". Hiến pháp 1992 nếu có được sửa đổi thì phải theo được tinh thần đó.
RFI: Thưa Giáo sư, Hiến pháp 1946 là mẫu mực vì nó phân định rạch ròi tam quyền phân lập: hành pháp, lập pháp và tư pháp?
Giáo sư Tương Lai: Cái mà tôi nói là có một mô hình tương đối chuẩn là Hiến pháp 1946 không phải là ý kiến cá nhân. Tôi có tham dự cuộc họp của hội đồng xét duyệt thẩm định các đề tài sửa đổi Hiến pháp 1992, do Văn phòng QH và Bộ Khoa học Công nghệ triệu tập. Trong Hội đồng đó, tất cả các thành đều nhận định rằng Hiến pháp 1946 là một Hiến pháp mẫu mực, mà những Hiến pháp về sau đó không đạt được. Vậy thì đổi mới có khi lại là quay trở lại cái trước đây. Trước đây làm đúng quy luật, nhưng sau đó người ta lại không làm đúng quy luật, gây nên những trở ngại.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì Hiến pháp 1946 gồm có 70 điều, nội dung có nhiều, nhưng chỉ tập trung vào hai vấn đề: xác lập quyền của công dân, quyền của Nhà nước và quyền giữa các cơ quan Nhà nước với nhau. Mà ở đây nổi bật lên hai điểm quan trọng nhất: ngăn cấm sự lạm quyền của quyền lực Nhà nước và đảm bảo quyền tự do dân chủ của công dân.
Hiến pháp 1946 làm nổi bật lên nguyên tắc cơ bản là đặt pháp quyền lên trên Nhà nước và quyền phúc quyết Hiến pháp là thuộc về dân. Nhà nước pháp quyền phải được tổ chức theo nguyên tắc là tam quyền phân lập, để kiểm tra lẫn nhau. Trong Nhà nước pháp quyền ấy, Nhà nước và công chức chỉ được phép làm những gì luật pháp cho phép, còn người dân thì được làm tất cả những điều gì luật pháp không cấm. Những yếu tố pháp quyền đặt lên trên nguyên tắc quyền lực và tổ chức quyền lực là điều mà các Hiến pháp sau này không làm rõ. Bây giờ sửa đổi thì phải quay trở về với tinh thần, nội dung và những nguyên tắc mà Hiến pháp 1946 đã đạt được.
RFI: Thưa giáo sư, có một điểm trước đây không có trong Hiến pháp 1946, đó là vai trò lãnh đạo của Đảng, như quy định của điều 4 Hiến pháp 1992. Vậy thì khi sửa đổi Hiến pháp, có nên xóa bỏ điều 4 hoặc sửa đổi điều khoản này?
Giáo sư Tương Lai: Về điểm này thì theo tôi, tốt nhất là thực hiện ngay tinh thần mà tôi nêu lên trong Hiến pháp 1946, đó là quyền của người dân được phúc quyết Hiến pháp.
Đảng khẳng định là vai trò lãnh đạo của đảng đã được nhân dân tôn trọng. Tôi nhớ là gần đây, bạn tôi, giáo sư Chu Hảo, trong một bài báo có đặt ra vấn đề như thế này: điều 4 Hiến pháp quy định về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Vậy thì để khẳng định một lần nữa là ý đảng hợp với lòng dân, chỉ việc đưa ra trưng cầu dân ý, theo tinh thần quyền phúc quyết thuộc về dân. Nếu đúng là dân tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của đảng, thì quyền phúc quyết Hiến pháp ấy của dân sẽ có sức mạnh lớn lao và làm uy tín lãnh đạo của đảng tăng lên, đồng thời trở thành vấn đề mang tính pháp lý nữa. Vậy thì hãy mạnh dạn đưa vấn đề này ra để người dân phúc quyết.
Cho nên, không nên đặt ra vấn đề là xóa bỏ hay không xóa bỏ điều 4. Ai có quyền làm điều đó? Chỉ có dân mới có quyền mà thôi.
RFI: Thưa giáo sư, ở Việt Nam có một số văn bản luật bị xem là trái với Hiến pháp. Trong Hiến pháp có quy định những quyền tự do như quyền tự do ngôn luận, nhưng trong Bộ luật hình sự Việt Nam lại có điều 88 về tội danh "Tuyên truyền chống Nhà nước". Làm sao phân biệt được ranh gìới giữa tự do ngôn luận và tội danh này?
Giáo sư Tương Lai: Ở đây có vấn đề: Những điều quy định trong Hiến pháp, những điều quy định trong luật, hay là trong nghị quyết, với quá trình thực hiện đó, thì bao giờ cũng có một khoảng cách. Khoảng cách đó có thể ngắn, mà cũng có thể dài.
Vấn đề đặt ra là nếu tinh thần thượng tôn pháp luật, "sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật", được thực thi một cách nghiêm túc, thì mọi văn bản luật hay dưới luật đều không được mâu thuẩn với bộ luật tối cao nhất, đó là Hiến pháp, vì Hiến pháp là ý chí của dân tuyên bố trước thế giới về thể chế Nhà nước của mình và cũng là tuyên bố khẳng định là dân sẽ chấp hành trên tinh thần đó.
Quá trình đưa những vấn đề đã quy định trong Hiến pháp, trong luật pháp vào thực tế bao giờ cũng có những mâu thuẩn. Chuyện này phải được khắc phục dần. Để khắc phục nó thì không gì khác hơn là phải làm thế nào để ý thức thượng tôn pháp luật được thực thi một cách nghiêm chỉnh, từ trong dân và trước hết là từ những người cầm quyền.
RFI: Thưa giáo sư, Việt Nam có nên thành lập Tòa án Hiến pháp hay Tòa Bảo Hiến để giám sát tính hợp hiến của các văn bản luật?
Giáo sư Tương Lai: Trong phiên họp thẩm định về đề tài sửa đổi Hiến pháp, chúng tôi, những thành viên trong Hội đồng, cũng đã đề xuất vấn đề này. Phải có Tòa án Hiến pháp để kiểm tra việc thực thi Hiến pháp. Đó là điều phù hợp với xu thế chung của thế giới. Vấn đề đặt ra là Việt Nam, nếu muốn đi vào quỹ đạo chung của thế giới, thì phải làm theo điều này. Nếu những gì trước nay chưa làm được, thì bây giờ làm đi! Đơn giản thế thôi. Vấn đề đặt ra là: Người dân Việt Nam và những người cầm quyền có muốn thực thi Hiến pháp theo đúng quỹ đạo của thế giới văn minh này hay không?
RFI: Nhưng nếu những thành viên của Tòa án Hiến pháp này cũng là do đảng chỉ định thì làm sao có thể bảo đảm được tính độc lập của cơ chế này?
Giáo sư Tương Lai: Đây là vấn đề nan giải đây. Nhưng bất cứ cái gì cũng đòi hỏi từng bước quá độ. Một lúc mà đòi hỏi ngay thì tôi cho đó là ảo tưởng. Nhưng xu thế chung là xu thế thực thi dân chủ. Dân chủ đang là đòi hỏi mang tính bức xúc của toàn xã hội và về phía đảng lãnh đạo, những người cầm quyền đều thấy rằng, chỉ trên cơ sở mở rộng dân chủ, thực thi dân chủ thì vận hành xã hội mới có thể thông suốt.
Trong việc thực thi Tòa án Hiến pháp, bao giờ cũng có cách thành lập và đề cử, rồi thông qua. Vấn đề là cái quy trình đó phải bảo đảm tính chất dân chủ. Cái quy trình dân chủ đó buộc đảng lãnh đạo, cũng như Nhà nước quản lý phải theo đúng mô hình đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý và nhân dân làm chủ. Đó là cái đã được rao giảng từ rất lâu rồi, bây giờ phải thực thi điều đó. Trong đó, phải nhấn mạnh là nhân dân làm chủ như thế nào. Nhân dân phải làm chủ bằng quyền phúc quyết Hiến pháp, bằng trưng cầu dân ý, bằng việc phản biện và đề đạt nguyện vọng của mình mà không bị xem là lực lượng thù địch hay những phần tử muốn "diễn biến hòa bình". Những vấn đề đó phải được đặt ra một cách công khai, minh bạch trong đời sống xã hội. Đó là để bảo đảm thành công cho việc sửa đổi Hiến pháp, cũng như cho những việc mà hiện nay Nhà nước đang cố gắng làm.
RFI: Xin cám ơn giáo sư Tương Lai.



From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; exryu vannghe <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Monday, 31 October 2011 2:29 PM
Subject: Re: [Exryu-ww-Forum] Re: CSVN có Tính Chính Thống không? LS Trần Thanh Hiệp và LS Lưu Nguyễn Đạt

 

Chính thức, chính thống
như chính quyền của Stalin, Hitler ...


0o0


Sự kiện 14 chuyên gia, có học vị  (tiêu biểu bởi hai ông Vũ Quốc Thúc và Lê Xuân Khoa) viết "thư ngỏ" gửi nhà nước CSVN, có nhiều điều "cầu xin", "kiến nghị" coi như công nhận tính chính thống trong  sự nhìn nhận của họ đối với CSVN 


0o0


Đừng quên người đã coi Stalin là đàn anh, lãnh đạo vĩ đại là Hồ Chí Minh


Xin mời nghe bài sau đây ca RFI phỏng vấn cựu cán bộ CSVN là ông Nguyễn Minh Cần

0o0


Xin nhắc là nhóm bauxite VN (Nguyễn Trọng Vĩnh ...) vẫn tôn xùng Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp


So nhóm ông Nguyễn Tấn Dũng  với nhóm ông Võ Nguyên Giáp là so bệnh "nhức đầu kinh niên" với bệnh sốt xuất huyết


Đừng quên 3 vụ diệt chủng: Thanh toán người  quốc gia, CCRĐ, Mậu Thân đều có dấu tay của Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp.


Ngay cả hiện nay, nói xấu ông Lê Duẩn tha hồ, nhưng đố  ai dám công khai phê phán Tàu Cộng, Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp.


Cù Huy Hà Vũ chỉ bị bỏ tù khi đụng  Nguyễn Tấn Dũng


Thử hỏi ai đụng Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp đã thoát ?


Stalinist nhất VN là Hồ Chí Minh


D~




0o0
LIÊN XÔ - LỊCH SỬ - 
Bài đăng : Chủ nhật 30 Tháng Mười 2011 - Sửa đổi lần cuối Chủ nhật 30 Tháng Mười 2011


30 Tháng 10, ngày kỷ niệm nạn nhân chế độ Stalin



Tuần hành tưởng nhớ các nạn nhân chế độ độc tài Stalin, tại Minsk, Belarus, 30/10/2011
REUTERS

Từ Maxcơva nhà báo Nguyễn Minh Cần nhắc lại một số chính sách và tội ác của Joseph Stalin, tổng bí thư đảng Cộng sản Xô Viết từ 1922 đến 1952.

Nhà báo Nguyễn Minh Cần - Matxcơva - 30/10/2011
30/10/2011

Ba mươi năm cầm quyền tuyệt đối, góp phần đánh bại Đức Quốc xã vào đệ nhị thế chiến 1939-1945, nhưng Joseph Stalin cũng là người bị chính đảng Cộng sản Liên Xô thời Krouchev hạ bệ và lên án.
Ngoài vụ thanh trừng nội bộ năm 1937, Stalin được xem là thủ phạm trực tiếp hoặc gián tiếp gây ra cái chết thảm thương của 20 triệu người từ đảng viên, nhà đối lập đến thường dân vô can.







From: Dan Khuongtu <dantukhuong@yahoo.com>
To: BT GVQHVN-2 <BTGVQHVN-2@yahoogroups.com>; btgv qhvn <BTGVQHVN-3@yahoogroups.com>; BTGVQH VN <BTGVQHVN-1@yahoogroups.com>; viethai tran <viethai712@yahoo.com>; phong le <phonglehg@yahoo.com>; chaut nguyen <chautnguyen@yahoo.com>; tuoc luong <ttluong_63@yahoo.com>; cat duong <catduong1975@yahoo.com>; canh quan <canh.quan@gmail.com>; Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>; Bao Legia <baogiale@yahoo.com>; exryu vannghe <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Monday, 31 October 2011 8:19 AM
Subject: Fw: [PhungSuXaHoi] Re: CSVN có Tính Chính Thống không? LS Trần Thanh Hiệp và LS Lưu Nguyễn Đạt


Kính chuyển,
Hai bài viết của ls. Trần Thanh Hiệp và Ts.Ls Lưu Nguyễn Đạt đã giải nghĩa rõ ràng, chính xác hai từ ngữ chínhh danh, chính thống hay chính nghĩa. Thật là lý thú khi có sự tranh luận vê tính chính danh, chính thống do gs. Vũ Quốc Thúc đề ra khi xác nhận tính chính thống của CSVN Hà nội đã được Liên Hiệp Quốc thừa nhận, nhưng lại bị Ts. Ls. Lưu Nguỹên Đạt bác bỏ. Lý luận của Ts, Ls Lưu Nguỹên Đạt rất vững chắc qua các dữ kiện lịch sử đã công khai khẳng định về sự nhập nhằng của CS Hà nội đã hai lần cướp chính quyền. Đây là sự tranh luận có tính lịch sử giữa hai luật sư của hai thế hệ già trẻ mà gs. Vũ Quốc Thúc và luật sư Lưu Nguỹên Đạt đã đại diện, trong đó phải nói thêm là luật sư Trần Thanh Hiệp cũng có đồng quan điểm với luật sư Lưu Nguỹên Đạt trong sự định nghĩa, giải thích về tính chính thống, chính danh hay chính nghĩa qua các từ điển Hán việt, Anh, Pháp, Ý...
Hai bài viết của luật sư Trần Thanh Hiệp và Ts.Ls Lưu Nguỹên Đạt chẳng những có tính làm minh bạch hơn về nội dung của  "Thư Ngỏ" do nhà giáo Lê Xuân Khoa đạo diễn. Mới đây cũng có thêm một nhóm trí thức vịt kìu khác gồm 14 tiến sĩ vinh danh, ủy viên MTTQ, tiến sĩ vinh danh, đã từng cộng tác, ca ngợi chế độ về sự phát triễn, xây dựng đạt thành quả tốt đẹp của chế độ CSVN Hà nội. Bài viết mang tựa đề: "Cải Cách Toàn Diện Để Phát Triễn Đất Nước" do gs. Trần Văn Thọ đạo diễn có tính "ăn xin" với chế độ "xin cho" Hà nội đã là một trò hề mới. Hai bài viết của hai nhóm trí thức, đa phần là  đang sinh sống ở Pháp, Nhật...Nhóm trí thức vịt kìu thứ hai gồm 14 nhân vật đã từng cộng tác, góp phần xây dựng chế độ "xin cho", đã có ý đồ manh nha muốn chia phần cái bánh vẽ, muốn dấng thân dính líu vào guồng máy cai trị của cơ chế "xin cho" qua các cuộc thi tuyển lựa" nhân tài", đã thừa mhận bạo quyền CSVN Hà nội. Bài viết của nhóm trí thức vịt kìu thân cộng do gs. Trần Văn Thọ đạo diễn là kịch bản thứ hai tiếp theo hài kịch ngắn của nhà giáo Lê Xuân Khoa. Chỉ tiếc là người viết đang dưỡng thương, chưa có thì giờ để phân tích, góp ý về kịch bảng " ăn xin và xin cho" do gs. Trần văn Thọ đạo diễn, nhưng chắc chắn tôi sẽ góp ý về bải viết của nhóm trí thức gồn 14 vị trí thức đã có quá trình thân cộng và làm việc cho CSVN Hà nội.
Cám ơn ts. Ls Lưu Nguỹên Đạt và Ls. Trần Thanh Hiệp qua bài viết phản hồi để làm minh bạch phương cách định nghĩa, giả thích của cụ Vũ Quốc Thúc.
Khương Tử Dân

--- On Sun, 10/30/11, VietHai Tran <viethai712@yahoo.com> wrote:

From: VietHai Tran <viethai712@yahoo.com>
Subject: [PhungSuXaHoi] Re: CSVN có Tính Chính Thống không? LS Trần Thanh Hiệp và LS Lưu Nguyễn Đạt
To: "Nguoi Linh VNCH" <nguoilinhconghoa@yahoogroups.com>, "Dien Dan QLVNCH" <diendanqlvnch@yahoogroups.com>, "Tap The Chien Si VNCH" <tapthechiensivnch@yahoogroups.com>, "Chien Si Tu Do News" <CHIENSITUDONEWS@yahoogroups.com>, "Dien Dan Doi Song Vui" <doisongvui@yahoogroups.com>, "Dien Dan Than Huu" <thanhuu@yahoogroups.com>, "Khong Gian May Ngan" <vandankhonggianmayngan@yahoogroups.com>, "Tu Canh Dong May" <nhomtruyenthongtucanhdongmay@yahoogroups.com>, "Dien Dan Vam Co Dong" <vandanvamcodong@yahoogroups.com>, "Dien Dan DongNaiCuuLong" <DongNai-CuuLong@yahoogroups.com>, "Dien Dan Cong Luan" <diendancongluan@yahoogroups.com>, "Dan Toc Viet" <dantocviet@yahoogroups.com>, "Dap Loi Song Nui" <daploisongnui@yahoogroups.com>, "Phung Su Xa Hoi" <phungsuxahoi@yahoogroups.com>, "Viet Nam Online" <VN-Online@yahoogroups.com>, "Dien Dan KVVNNCVC" <KVVNNCVC@yahoogroups.com>, VBVNHN@yahoogroups.com, "Ty Nan Viet Nam" <tynanvietnam@yahoogroups.com>, "Truong Nhan" <nhan0912@yahoo.com>, "Dien Dan Hoi Nghi" <hoinghi@yahoogroups.com>, "Dien Dan Chinh Luan" <chinhluan@yahoogroups.com>, "Dien Dan Thao Luan" <thaoluan9@yahoogroups.com>, "Nguoi Viet Quoc Gia" <nguoivietquocgia@yahoogroups.com>, "Dien Dan Binh Luan" <diendan_binhluan@yahogroups.com>, "Dien Dan Tin Tuc" <diendantintuc@yahoogroups.com>, "Dien Dan Thong Tin" <diendanthongtin@yahoogroups.com>, "Tran Viet Hai" <viethai712@yahoo.com>
Cc: "Tu Canh Dong May" <theheviet@verizon.net>, "Phan Van Song" <phanvansong@gmail.com>, "Mai Thanh Truyet" <envirovn@gmail.com>, "Tran Canh Xuan" <xuanhat@sbcglobal.net>, "Le Kinh" <huyphuong37@sbcglobal.net>, "Huynh Cao Loc" <loccaohuynh@hotmail.com>, "Pham Gia Con" <phammd@hotmail.com>, "Nguyen Xuan Nghia" <lsnxn2007@aol.com>, "Tran Van Thuan" <thuanvtran@yahoo.com>, "Phan Dinh Minh" <phandinhminh@verizon.net>, "Cao Minh Hung" <anthonyhungcao@gmail.com>, "Duong Duc Nghiem" <ddnv@msn.com>, "Do Thai Nhien" <dothainhien80@hotmail.com>, "Lam My Loi" <vietvungvinh@yahoo.com>, "Hoang Hac Boston" <editor@nguoivietboston.com>, "Ba Cay Truc" <bacaytruc@gmail.com>, "Nguyen Ngoc Bich" <nguyennbich37726@aol.com>, "Doan Thanh Liem" <ltdoan911@gmail.com>, "Truong My Loan" <tmyloan@gmail.com>, "Hoang Lan" <tngo51@gmail.com>, "Truong Nhan" <nhan0912@yahoo.com>, "Tran Trong Nhan" <trn_trongnhan@yahoo.com>
Date: Sunday, October 30, 2011, 10:37 AM

 


Tham luận chính trị:
Hai LS Trần Thanh Hiệp và LS Lưu Nguyễn Đạt cho chúng ta hai bài tham luận chính trị, điều này cho thấy lập luận phiến diện của một vài vị trí thức hải ngoại gần đây gây xôn xao cộng đồng, một bài viết sau đây luận bàn về hai ý niệm của sự Chính Danh và Chính Nghĩa. Do vậy, bài viết nhìn lại liệu CSVN thực sự có tính Dân Chủ Pháp Trị qua giá trị Chính Danh và Chính Nghĩa hay không? Bài viết của LS Lưu Nguyễn Đạt khá chi tiết về đề tài này. Trong khi bài viết của LS Trần Thanh Hiệp luận bàn về đặc tính Chính Thống của một chế độ để rồi sự mỗ xẻ vấn đề vào chế độ chính trị được áp đặt tại Việt Nam khi CSVN cướp quyền lãnh đạo quốc gia.
Xin mời quý ông bà, quý netters theo dõi hai bài tham luận của hai vị thức giả ưu tú của Việt Nam Cộng Hòa.
VHLA
On Sun, 10/30/11, hung nguyen <vinhson1941@yahoo.fr> wrote:
From: hung nguyen <vinhson1941@yahoo.fr>
Subject: Bài viết của TTH về Tính Chính Thống
To: "VietHai Tran" <viethai712@yahoo.com>
Date: Sunday, October 30, 2011, 7:06 AM

Gửi VHT để góp một vài nhân xét về tính "chính danh" của chế độ Hà Nội.
Trần Thanh Hiệp
 
Về Tính Chính Thống (Legitimacy) của một chế độ
 
Trần Thanh Hiệp
 
Lời ghi chú cập nhật hóa của người viết : Trong những ngày gần đây, nhân việc một bản văn có nội dung chính trị mang tên "Thư Ngỏ của 36 nhà trí thức Việt Nam ở hải ngoại" liên quan tới tư cách và danh nghĩa cầm quyền của chế độ Hà Nội, một cuộc tranh luận ồn ào đã diễn ra trên nhiều diễn đàn của người Việt ở ngoài nước. Bài viết ngắn dưới đây là một đoạn "ghi chú" phụ đính một bài viết, của cùng tác giả, đăng trên Tập San Viễn Tượng Việt Nam, ấn hành tại Paris năm 2006, trong đó người viết đã nêu lên một số ý kiến sơ lược về vấn đề "Tính Chính Thống" của một chế độ chính trị. Ghi chú này đặc biệt quan tâm duyệt xét những khác biệt giữa những chữ "chính đáng", "chính thống", "hợp pháp" v.v…Nhận thấy những lời ghi chú kể trên hiện giờ vẫn còn tính thời sự cũng như những ích lợi thực tế để phân biệt sai đúng, phải trái, chính tà, người viết đã sửa chữa một vài điểm, đặt tựa đề mới và cho đăng lại như một góp phần nhỏ làm trong sáng thuật ngữ chính trị và luật học Việt Nam trong thời đại mới. Dịp này người viết xin được có lời kêu gọi sự thận trọng trong việc sử dụng trước công luận quyền tự do tư tưởng để lấy thái độ chính trị. Sự thận trọng này cũng còn cần phải được tôn trọng một cách nghiêm ngặt trong việc tranh luận về lập trường và thái độ chính trị. Không được vậy, sợ rằng vùng đất mới của người Việt ở hải ngoại sẽ lâm vào tình trạng hỗn loạn không thị phi, không kỷ cương làm ô nhiễm không gian xã hội văn minh tiến bộ Việt Nam được hình thành sau biến cố 1975, miền Nam Việt Nam rơi vào qũy đạo của độc tài toàn trị.
Trần Thanh Hiệp
 
 
Cụm từ « tính chính thống » đã được dùng để dịch những chữ tiếng Pháp légitimité, tiếng Đức legitimität, tiếng Anh legitimacy, tiếng Tây Ban Nha legitimidat, tiếng Ý legitimita (trước đây người ta dịch là sự chính thống, bây giờ người ta còn dịch là tính chính đáng nữa, dưới đây sẽ nói rõ tại sao lại chỉ dùng tính chính thống).  Tất nhiên, muốn tìm hiểu nội dung cụm từ này cần qui chiếu vào những ngoại ngữ kể trên. Trong khuôn khổ ghi chú này chỉ xin nêu lên một ít điều với hy vọng giúp trả lời một cách đại cương câu hỏi « tính chính thống » là gì? Câu hỏi này sẽ được giải đáp trên hai bình diện từ ngữ và khái niệm.  Về mặt từ ngữ, xin giới hạn vào hai chữ tiếng Pháp légitimité và tiếng Anh legitimacy.  Về mặt khái niệm thì xin đối chiếu quan điểm của phương Đông với quan điểm của phương Tây về tính chính thống.
 
Tự điển Tàu dịch chữ tiếng Anh Legitimacychính thống tính, sang tiếng hán việt thành tính chính thống và dịch chữ tiếng Pháp légitimité là tính hợp pháp, tính chính thống. Từ điển Việt Nam dịch chữ légitimitétính chính đáng và dành chính thống cho chữ orthodoxe. Cũng vẫn theo tự điển Việt Nam thì chữ tiếng Anh legitimacy có nghĩa là tính hợp pháp, tính chính đáng.  Không rõ vì lý do nào mà tự điển của ta khi dịch những chữ légitimité, legitimacy lại đặc biệt khác tự điển của Tàu như vậy (cần chú ý rằng chữ đáng cũng là chữ Hán).  Nhưng điểm đáng nói là một mặt, chữ chính đáng không đủ rộng để phản ánh được nội dung của hai chữ légitimité và legitimacy và mặt khác, khái niệm phương Tây về legitimacylégitimité phân biệt tính hợp pháp (légalité) với tính chính thống (légitimité) trong khi tự điển của ta không phân biệt như thế.  Do đó tưởng nên dùng tính chính thống thay vì tính chính đáng.
 
Một chính quyền phải có những điều kiện nào để được coi là có tinh chính thống?  Có hai loại điều kiện : pháp lý và chính trị .  Điều kiện pháp lý là phải hợp pháp tức là phù hợp với pháp luật.  Nhưng không phải là bất cứ loại pháp luật nào mà phải là loại pháp luật xuất phát từ ý chí chung của tòan dân (volonté générale).  Nếu không như thế thì chính quyền nào cũng đều có tính chính thống, kể cả chính quyền độc tài. Vì vậy lại còn phải thỏa mãn những điều kiện chính trị theo đó chính quyền ấy được toàn dân tự nguyện tuân lệnh, không phải dùng bạo lực khủng bố để ép buộc dân phải theo.  Một chính quyền không hội đủ hai loại điều kiện đó thì không được kể như có tính chính thống.
 
Dân tộc Việt Nam đã trải qua hai kinh nghiệm về tính chính thống, một ở dưới thời quân chủ và một ở dưới thời độc tài toàn trị.  Thời xưa tuy ở dưới chế độ quân chủ nhưng muốn cầm quyền thì đối với dân vua phải được coi là chính thống.  Và tính chính thống được quy định vừa bởi huyết thống vừa bởi khả năng chăm lo cho dân. « Chính giả chính dã » câu nói này của Khổng Tử để khẳng định rằng làm chính trị thì phải lo cho có được chính thống.  Vua phải ra vua, quan phải ra quan, cha phải ra cha, con phải ra con, đó là ý nghĩa câu « Quân quân Thần thần, Phụ phụ, Tử tử », những điều kiện để kiến tạo một xã hội thanh bình thịnh trị.  Vua trái đạo vua, không lo cho dân, không được dân tín nhiệm nữa thì mất chính thống và mất ngôi vua.  Kẻ cướp ngôi dù cầm được quyền mà không lo được cho dân thì vẫn không được nhìn nhận là chính thống.
 
Dưới thời cộng sản, thời cách mạng vô sản, vấn đề chính thống đã bị đảo lộn, chính tà lẫn lộn, đúng hơn chỉ là tà trong sự chờ đợi tà trở thành chính.  Những người cộng sản cướp quyền, tự đặt mình lên thế lãnh đạo tối cao rồi dùng bạo lực, gian dối để áp đặt chế độ toàn trị. Thời thế thay đổi, dân chúng đang có cơ đặt lại vấn đề chính thống.  Nhiều hành động bất phục tùng đã xảy ra hàng ngày và ở khắp nơi trong nước.
 
Người dân Việt Nam hiện nay đang sắp sửa thực hành một thí nghiệm mới về chính thống, đó là thí nghiệm chính thống dân chủ (légitimité démocratique, democratic legitimacy). Trong viễn tượng mới này, chính quyền sẽ phải thực sự hợp pháp nghĩa là phải nhận được ủy nhiệm của toàn dân để cầm quyền, phải tôn trọng pháp luật do toàn dân làm ra và phải trả lại quyền hành khi mãn nhiệm kỳ để toàn dân chọn những người cầm quyền mới.  Nói cách khác, chủ quyền quốc gia, bị Đảng cộng sản sang đoạt từ hơn nửa thế kỷ, phải được trả lại cho toàn dân. Và toàn dân, muốn được coi là chủ tập thể của đất nước, phải được thực sự hành sử chủ quyền ấy. Theo tiêu chuẩn chính thống của chính trị học và luật học phương Tây, chủ quyền quốc gia thể hiện qua cơ chế dân chủ đa nguyên, đa đảng, nghiêm chỉnh tôn trọng dân quyền, nhân quyền.
 
Dưới chế độ cộng sản, thời cách mạng vô sản với một bộ máy cầm quyền chuyên sử dụng gian dối và bạo lực để áp đặt chế độ thì không thể nói rằng chế độ này có tính chính thống. Vì những người cộng sản cướp quyền, rồi tiếm quyền, tự đặt mình lên thế lãnh đạo tối cao và dùng bạo lực, gian dối để bắt dân phải tuân phục tập đoàn cầm quyền.  Tức là không hề có tự nguyện phục tùng mà chỉ có bất phục tùng. Thái độ bất phục tùng của dân là chỉ dấu của một chế độ phi-chính-thống. Việc coi chế độ ấy có « chính nghĩa » để cầm quyền tất phải gây ra những căng thẳng thôi ./.
 
Trần Thanh Hiệp
 
 

Cộng Sản Việt Nam: Có Chính Danh, Chính Nghĩa, Có Dân Chủ và Pháp Trị Hay Không?

TS-LS. Lưu Nguyễn Đạt
 
Trong dịp "Bàn thêm về "Thư Ngỏ" của 36 trí thức hải ngoại, GS Thạc sĩ Vũ Quốc Thúc xác định CSVN là một "chính quyền chính thức[governement légal], có "chính danh" [légalité],nhưng lại phân biệt: "Đối với những người chống cộng, thì nhóm C.S đang nắm quyền ở Việt Nam không có chính nghĩa [légitimité] vì đã chiếm quyền dưới vĩ tuyến 17 bằng bạo lực, trái với các hiệp định đã ký kết ở Paris năm 1973…" [1]
 
Sau đó GS Vũ Quốc Thúc còn nhấn mạnh: "Chúng ta – những người sông yên ổn ở hải ngoại – có bổn phận ủng hộ họ : thư ngỏ là một hành động yêu nước , phục vụ dân chủ , phục vụ RULE OF LAW .[2]
Với tất cả sự kính trọng dành cho một vị trưởng thượng đại trí thức như GS Vũ Quốc Thúc, người viết cùng độc giả chân chính vẫn thấy có bổn phận xét kỹ lại những thuật ngữ trên để xem:
  • Chế độ Cộng Sản tại Việt Nam [CSVN] có phải là một "chính quyền chính thức", có "chính danh" hay không?
  • Lý do nào chính thể này còn bị coi là không có "chính nghĩa"?
  • Và phải chăng những người đồng ký tên trong "Thư Ngỏ" trên đều có bổn phận ủng hộ "họ"[CSVN], với kỳ vọng chuyển hoá CSVN, hay với ước mong họ trở thành chính quyền có "chính nghĩa", …có "dân chủ đích thực", có "pháp trị đích thực"?
 
I. CSVN CÓ PHẢI LÀ MỘT "CHÍNH QUYỀN CHÍNH THỨC", CÓ CHÍNH DANH HAY KHÔNG?
Trước hết, xin định nghĩa rõ rệt lại: một chính quyền chính thức [governement légal], có chính danh [légalité] là một chính quyền hợp lệ, hợp pháp, xuất xứ từ một truyền thống hay một trạng thái chuyển nhượng pháp định.[3]
 
Người viết căn cứ vào lịch sử cận đại chứ không chỉ nghe ngóng lập trường của "những người chống cộng" [4] mà cho rằng những sự kiện táo bạo của hai thời điểm 1945 và 1975 đã chứng tỏ CSVN không phải là một "chính quyền chính thức", theo nghĩa "governement légal" hay có "chính danh", theo nghĩa "légalité" như GS Vũ Quốc Thức xác nhận, mà chỉ đáng được gọi là một ngụy quyền tại vị [un pouvoir illégal en place], hay một hiện tượng tiếm quyền [un état d'usurpation de pouvoir] không hơn không kém, và tất cả những trạng thái áp đặt đó đều bất chính, bất hợp pháp.
 
 
1. Cách Mạng Mùa Thu 1945
Vậy khi căn cứ vào định nghĩa trên, chỉ chính quyền quốc gia của Chính phủ Trần Trọng Kim mới là chính quyền chính thức, hợp pháp hởp lệ, có chính danh, sau khi vua Bảo Đại của Triều Nhà Nguyễn đã công bố bản Tuyên Ngôn Độc Lập vào ngày 11.3.1945 và giao cho Trần Trọng Kim thành lập nội các vào ngày 17.4.1945.
Còn cái nguồn gốc chấp chính của CSVN, cái gọi là Cách mạng mùa thu thực chất chỉ là một cuộc cướp chính quyền của Chính phủ Trần Trọng Kim.  Thật vậy, ngày 17.8.45, từ một buổi Mít-tinh của Tổng Đoàn Công Chức để chào mừng chính phủ Trần Trọng Kim bổng chốc trở thành biểu tình của Mặt Trận Việt Minh: "Quả lừa lịch sử" bắt đầu chính là từ đây.[5]
 
Như vậy, trên căn bản pháp lý, thuật ngữ "cách mạng mùa thu" [1945] cũng đủ chứng tỏ hành vi cướp chính quyền của lực lượng Việt Minh dẫn tới hiện tượng chấp chính bất hợp pháp, ngược lại với thế hợp pháp, có chính danh của Chính phủ Trần Trọng Kim.
2. Hànội Vi Phạm Hiệp Định Hoà Bình Paris 1973 Khi Xua quân Chiếm Sàigòn, Mùa Xuân 1975
Hiệp Định Paris là hiệp định chấm dứt Chiến tranh, lập lại hoà bình ở Việt Nam, do 4 bên tham chiến — Hoa Kỳ, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Cộng hòa miền Nam Việt Nam và Việt Nam Cộng hòa — ký kết tại Paris ngày 27 tháng 1 năm 1973, với những khoản chính như sau:
  • Một cuộc ngừng bắn sẽ được thực hiện trên khắp miền Nam Việt Nam kể từ ngày 27 tháng giêng năm 1973;
  • Các lực lượng của Hoa Kỳ và của các nước ngoài khác đồng minh của Hoa Kỳ và của Việt Nam Cộng Hòa sẽ ở nguyên vị trí của mình trong lúc chờ đợi thực hiện kế hoạch rút quân.
  • Các lực lượng vũ trang của hai bên miền Nam Việt Nam sẽ ở nguyên vị trí của mình.
  • Các lực lượng chính quy thuộc mọi quân chủng và binh chủng và các lực lượng không chính quy của các bên ở miền Nam Việt Nam phải ngừng mọi hành động tấn công nhau.
  • Từ khi thực hiện ngừng bắn cho đến ngày thành lập chính phủ …hai miền Nam Việt Nam không được nhận đưa vào miền Nam Việt Nam quân đội, cố vấn quân sự và nhân viên quân sự, kể cả nhân viên quân sự kỹ thuật, vũ khí, đạn dược và dụng cụ chiến tranh.
  • Hai bên miền Nam được phép từng thời gian thay thế vũ khí, đạn dược, dụng cụ chiến tranh đã bị phá huỷ, hư hỏng, hao mòn hoặc dùng hết từ sau khi ngừng bắn, trên cơ sở một đổi một, cùng đặc điểm và tính năng…
 
Vậy ngay sau khi quân đội Hoa Kỳ rút hết vào cuối tháng 3 năm 1973, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mặt trận Giải phóng miền Nam ồ ạt tăng quân, binh chủng, súng đạn, chuẩn bị đánh dứt điểm chính quyền Việt Nam Cộng hòa.  Như vậy âm mưu xua quân của ngụy quyền Hànội, ồ ạt vượt vĩ tuyến 17 để cưỡng chiếm Sàigòn là một hình thức xâm nhập lãnh thổ và tiếm quyền bất chính, bất hợp pháp, vì đã vi phạm những điều khoản căn bản trên của Hiệp Định Paris 1973, cũng như đã từng vi phạm Hiệp Định Genève 1954 trước đó.  Vậy, việc áp đặt chính quyền "thống nhất" trên Miền Nam Việt Nam, dưới chướng ngụy quyền Hànội/Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, sau khi lật đổ thể chế Việt Nam Cộng Hoà và gạt bỏ lực lượng bù nhìn Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam là một hành vi tiếm quyền bằng lừa đảo và bạo lực.
 
Căn cứ vào những sự kiện lịch sử trên [1945 & 1975], CSVN ngày nay, bắt nguồn từ hai đợt tiếm quyền bằng lừa đảo và cưỡng chiếm bằng bạo lực không thể được coi là một chính phủ chính thức, hợp pháp, hợp lệ, có chính danh chính thực.
Chính thể Hànội sau 1945 và nhất là sau 1975, không hơn không kém, vẫn chỉ là một ngụy quyền tại vị [un pouvoir illégal en place], một hiện trạng tiếm quyền [un état d'usurpation depouvoir] bất hợp pháp, bất hợp lệ, khác hẳn với sự thẩm định của nhóm "Thư Ngỏ", như đã được minh thị xác nhận bởi vị thầy chỉ đạo, GS Vũ Quốc Thúc và vị chánh chủ thảo, GS Lê Xuân Khoa.
 
II. TẠI SAO CSVN KHÔNG CÓ CHÍNH NGHĨA?
1. Thế nào là "chính nghĩa"?  
Về mặt thuần thục, "Chính nghĩa" là trạng thái hành xử thích hợp với lẽ phải chân chính của công lý; ứng dụng đại nghĩa công bình và đạo đức nhân bản; bảo trọng quyền lợi, nguyện vọng tiến hoá và hạnh phúc của toàn dân.[6] Do đó, một chính quyền có chính nghĩa địch thực khi được dân chúng tín nhiệm, tin tưởng. [7] 
Một lực lượng cách mạng, khởi đầu có thể là một tổ chức bất hợp pháp, khi nổi dậy đào thải một chính quyền tại vị.  Nhưng sau cuộc đảo chính hay cách mạng đó, lực lượng nổi dậy có thể tạo dựng thành một chính quyền có chính nghĩa, như trường hợp của những cuộc cách mạng giành độc lập, tự do, dân chủ tại Pháp, Hoa Kỳ và gần đây tại các quốc gia Ả Rập và Trung Đông.  Những lực lượng nhân dân này đã khởi nghĩa phá bỏ những thể chế lỗi thời, phản nước, hại dân để tạo dựng vào đó những chính thể phù hợp với chủ quyền quốc gia, với quyền lợi và phẩm giá của toàn dân.
2. Tại sao lại quả quyết CSVN không có chính nghĩa?
Một lần nữa, người viết lại vịn vào lịch sử cận đại chứ không chỉ nghe ngóng lập trường của "những người chống cộng" mà khẳng định rằng CSVN không có chính nghĩa, bởi những chứng cứ sau đây:
  • Rõ rệt nhất, từ lúc thành lập bán khai cho tới khi lộ diện, đảng phái và nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam [CSVN] không bao giờ phục vụ quyền lợi của dân tộc Việt Nam. 
  • Đối với Hồ Chí Minh và các đồng chí cộng sản, cứu cánh biện minh cho phương tiện, kể cả thủ đoạn đê hèn nhất. Cái dã tâm là cứu cánh của họ không có mục đích chính đáng, phục vụ dân tộc, mà chỉ phỉnh gạt, lừa lọc, gây tội ác để củng cố đảng phiệt và chế độ cộng sản của họ, và để duy trì quyền lợi cho khối cộng sản chuyên chính quốc tế [comintern], dù phải làm thiệt hại cho dân tộc Việt Nam. 
  • Ứng dụng tư tưởng căn bản trên, năm 1941, Đảng CSVN họp ở Cao Bằng đã quyết định thành lập Việt Nam Độc lập Đồng Minh Hội (Việt Minh) để "mượn đầu heo nấu cháo", gây thêm lực lượng, kết tụ "đồng minh giai đoạn" dưới chiêu bài "ái quốc", chống Pháp, dành độc lập: "Liên hiệp hết thảy tất cả các tầng lớp nhân dân, các đảng phái cách mạng, các đoàn thể dân chúng yêu nước, đang cùng nhau đánh đuổi Nhật-Pháp, làm cho Việt Nam hoàn toàn độc lập, dựng lên một nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa."  Sau đó vài năm, thành phần cộng sản bắt đầu loại trừ các hệ phái quốc gia trong "Mặt trận Liên Việt": Cán bộ cộng sản thẳng tay tiêu diệt các đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt, Duy Dân v.v., dù những thành phần dân tộc này đã từng nhiệt thành sát cánh chống Pháp, cứu nước, bênh dân. 
  • Cũng theo chiêu bài lợi dụng và tiếm quyền "đồng minh nhất thời" trên, lực lượng cộng sản miền Bắc đã xâm nhập miền Nam và tuyên bố thành lập Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam vào năm 1960.  Lực lượng Việt Cộng miền Nam trá hình này sau 1975 cũng bị "thất sủng", các lãnh tụ cuả "Mặt trận Dân Tộc" cũng bị thủ tiêu, hoặc đi "cải tạo" như kẻ thù phản động.  Đồng chí hôm trước, kẻ thù hôm sau: Làm gì có "Mặt trận  Dân tộc"? Làm gì có giải phóng dân tộc Miền Nam,  khi đó chỉ là một cuộc tảo thanh ý thức hệ, một mưu toan bá chủ quyền lợi độc nhất của đảng cộng sản "Bắc Thuộc". 
  • Kể cả "đồng bào" của chế độ CSVN, dù được tuyên truyền tung hô là "dân làm chủ", bất cứ lúc nào họ cũng sống trên đe dưới búa và dưới lưỡi liềm sát cổ.  Làm gì có việc "bảo trọng quyền lợi, nguyện vọng tiến hoá và hạnh phúc của toàn dân" khi đội ngũ mác-xít trá hình "công bộc" chỉ biết tiếm quyền dân, với dã tâm nuôi dưỡng hận thù, tranh đấu giai cấp, đấu tố tư sản, đấu tố phú nông, sát hại địa chủ? Đó là những đợt "cải cách ruộng đất", từ năm 1953 tại vùng Thanh Hoá, Liên Khu IV tới năm 1956, trên khắp miền Bắc, bằng cách thảm sát tập thể khoảng hai trăm ngàn người dân, quy vào thành phần địa chủ và phú nông, rập khuôn theo mưu đồ "vô sản hoá" của Nga Xô và Trung Cộng.  Trong bản Tuyên ngôn của Đảng Cộng Sản (Manifesto), Karl Marx đã tuyên bố: "cách mạng ruộng đất là điều kiện để giải phóng dân tộc".  Bằng cách thủ tiêu và sát hại dân oan. 
  • Ngoài cuộc  thảm sát tập thể thành phần địa chủ và phú nông, tiểu tư sản, nhân danh "cải cách ruộng đất", chế độ CSVN còn trực tiếp nhúng tay vào sách lược sát hại, thủ tiêu, chôn sống gần 8 ngàn dân vô tội, [2] cũng lạnh lùng nhân danh "giải phóng" dân tộc xứ Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968. 
  • Để thực hiện chính sách hại dân, độc tài đảng phiệt chuyên chính, sau khi chiếm được chính quyền tại Miền Bắc Việt Nam vào năm 1954, Hồ Chí Minh đã bê nguyên cái mô hình "hoc tập cải tạo" của Mao Trạch Đông từ Trung Cộng vào Miền Bắc Việt Nam. Đây là một kế hoạch nằm trong chính sách giết người có chủ đích, có tính toán dưới cái chiêu bài giả hiệu là "cải tạo" những người chống đối chủ nghĩa xã hội để biến họ thành công dân của nước xã hội chủ nghĩa. Với kế hoạch "cải tạo giết người" này, Hồ Chí Minh đã giết và thủ tiêu 850 ngàn người dân Miền Bắc trong những cái gọi là "trại học tập cải tạo" theo Nghị Quyết  mang số 49-NQTVQH ngày 20/06/1961, áp dụng trong toàn nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà. 
  • Tương tự, ngay sau ngày 30 tháng Tư năm 1975, Chế độ CSVN đã tiếp tục thi hành kế hoạch bỏ tù cả triệu quân cán chính của phe Quốc Gia bại trận, đồng thời thủ tiêu mất tích hài cốt của 165 ngàn quân, cán, chính VNCH trong 150 "trại tù cải tạo" trên toàn cõi Việt Nam. 
  • Chế độ CSVN này tới ngày nay vẫn truy tố và tiếp tục bỏ tù bất cứ ai dám bày tỏ bất đồng chính kiến, hay can đảm chỉ trích những sai quấy, thối nát của Chế độ này. 
  • Ngoài chính sách lừa dân, tiếm quyền, bội ước, vi phạm hiến pháp  rừng và lạm quyền pháp định cuội; ngoài việc hủy hoại tư tưởng, niềm tin căn bản của 90  triệu dân, chế độ CSVN còn trắng trợn trở thành một bày tham nhũng tư bản đỏ,  cướp đất của dân, của chùa, của chúa, thụt két của công, đại náo môi trường mậu dịch toàn cầu, chia chác toàn bộ lãnh đạo.  Chế độ CSVN ngày nay không hơn, không kém là một hệ thống mafia quốc tế, một băng đảng tội ác dây chuyền, di căn toàn bộ. 
  • Chế độ CSVN luôn luôn chủ mưu hán hoá, bán đứng lịch sử và căn cước của toàn dân Việt Nam; tìm mọi cách cầm cố, bán đứng lãnh thổ, lãnh hải cho đàn anh Trung Cộng, miễn sao họ được bảo vệ, được giữ nguyên cái ghế quyền hành mục nát, "made in China".
 
Những chứng cứ điển hình trên cho thấy CSVN chỉ là một chính thể ngụy tạo, độc tài, vô nhân đạo, bán nước, hại dân. Bị dân oán trách.  Như vậy, CSVN không hề có chính nghĩa quốc gia nhằm bảo tồn vận mệnh đất nước và cũng không hề có chính nghĩa quốc dân nhằm bảo trọng và phát huy dân tộc, vốn đó là những điều kiện cần và đủ [conditions nécessaires & suffisantes] để được lòng tin của toàn dân trong và ngoài nước.
Trên căn bản tiên quyết của đại nghĩa chí nhân, đất nước, dân tộc, nhân loại mới là cứu cánh của chính nghĩa đích thực.  Ý thức hệ chỉ là phương thức, nếu khả chấp, hữu hiệu, nếu tử tế, nhân bản. Khi chủ trương ngược lại những điều kiện cần và đũ trên, ý thức hệ kiểu phát xít, cộng sản, giáo phiệt v.v. chỉ có tính cách ngụy tạo, phản động, tự hủy. Lịch sử đã và đang loại trừ những tai ương nhân tạo này.
 
III. CSVN: PHÁP TRỊ HAY ĐẢNG TRỊ?
"Pháp trị", dịch từ Anh-Mỹ ngữ "Rule of Law", đôi khi còn gọi là "Supremacy of Law"hay "Ưu Thế của pháp luật", là một châm ngôn pháp lý [legal maxim] xác định rằng:
  • Không ai đứng trên pháp luật;
  • Không ai bị nhà nước trừng trị, nếu không vi phạm pháp luật;
  • Không ai bị xét xử về một tội trạng ngoài phạm vi và thủ tục xét xử về tội danh đó.
Ngắn gọn, chế độ Pháp trị chủ trương bất cứ ai, kể cả cấp lãnh tụ, người có quyền hành, mọi công dân trong nước đều phải tôn trọng và thi hành pháp luật một cách đích thực, chính đáng, căn cứ vào "ưu thế của pháp luật" và nguyên tắc "pháp luật chi phối". [8]
Trong năm 1959, có tất cả 185 luật gia gồm thẩm phán, luật sư, giáo sư luật học, đã họp mặt tại New Delhi dưới danh xưng "International Commission of Jurists" để xác định những nguyên tắc chính của "Pháp trị"/Rule of Law như sau:
  • Ngành tư pháp độc lập;
  • bị can được đoán chừng vô tội [presumption of innocence];
  • xét xử công minh không bị chậm trễ;
  • hình phạt tương xứng, không quá mức;
  • công bằng trước pháp luật;
  • mọi hình thức tầm nã, bắt giữ trái phép; giam cầm vô hạn định; xét xử bí mật; hình phạt quá đáng, độc ác; doạ nạt, mua chuộc thẩm đoàn, v.v. đều bất khả chấp.
  • Pháp trị đặt nền móng công minh, trong sáng, ứng dụng cho mọi trường hợp, mọi công dân, vừa để xét xử nội vụ đúng cách, vừa để bảo vệ nhân cách của mọi bị can đem xét xử.
 
Để thực thi, định nghĩa "Pháp trị" theo hình thức bao gồm những thủ tục pháp lý chuẩn mực phù hợp với cơ cấu pháp quy đem thi hành.  Còn định nghĩa "Pháp trị" theo nội dung cho phép ứng dụng pháp luật ợ những khía cạnh phụ thuộc, trong phạm vị pháp định, đối với từng trường hợp liên can.[9]   Do đó, xét về nội dung, một đạo luật bất công, thiếu công minh [unjust law] không đáng gọi là luật, và không thể thi hành.  Đương nhiên những đạo luật bất hợp hiến thì bất khả thi.[10]
Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc định nghĩa Pháp Trị/Rule of Law như sau:
  • Nguyên tắc cai trị [principle of governance] mà theo đó mọi người dân, tổ chức, pháp thể, tư cũng như công, kể cả Chính quyền, Nhà Nước [including State itself], đều phải tôn trọng, thi hành một cách công minh, công bằng, phù hợp với quy tắc nhân quyền quốc tế.
  • Tôn trọng ưu thế của pháp luật, trên căn bản công minh, công bằng, phân quyền xét xử và bảo trọng pháp luật, cũng như bãi bỏ mọi hình thức võ đoán, biệt đãi, hay miệt thị.
Trong khi đó, CSVN chủ chương Đảng Trị, căn cứ vào Hiến pháp nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam [1992, sửa đổi 2001], Điều 4:
  • "Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác – Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội…"
Bất cứ ai, nếu minh mẫn, công bằng, không thiên vị, đều phải thấy những bất cập, sai lầm sau đây do Điều 4 gây ra:[11]
  • điều 4 Hiến pháp 1992 đặt Đảng vào vị thế siêu quyền lực. 
  • trước đó, điều 4 Hiến pháp năm 1980 đã khẳng định "Đảng cộng sản Việt Nam là lực lượng duy nhất lãnh đạo Nhà nước và xã hội". Điều 4 Hiến pháp Việt Nam 1992 xây dựng trên cơ sở điều 4 Hiến pháp 1980, chỉ bỏ đi từ "duy nhất" sau khi chủ nghĩa cộng sản Đông Âu sụp đổ, nhưng không vì thế mà làm giảm đi siêu quyền lực của đảng CSVN. 
  • Việc quy định quyền lãnh đạo của Đảng trong hiến pháp tất nhiên tạo ảnh hưởng đến cả các bộ luật hay văn bản dưới luật, cũng như gây ảnh hưởng trực tiếp đến các điều khoảnkhác trong hiến pháp, cũng như các luật lệ ban hành sau đó.  Có thể nói hầu hết các điều trong Hiến pháp đều bị điều 4 chi phối, nghĩa là sự lãnh đạo của Đảng vẫn là tối thượng. 
  • Như vậy Đảng Cộng Sản, thực chất chỉ là một nhóm người được quy định tại điều 4 Hiến pháp, được độc quyền lãnh đạo đất nước, nhà nước và xã hội, đã tước đi vai trò làm chủ thật sự của người dân và mặc nhiên đứng trên pháp luật của lãnh thổ, đương nhiên xoá bỏ tận gốc nguyên tắc Pháp trị. 
  • Ngay quyền làm luật qua Quốc hội cũng nằm dưới sự lãnh đạo của Đảng bởi hơn 90% đại biểu Quốc hội là đảng viên CSVN và mọi đảng viên phải tuân theo chính sách và chỉ thị của đảng CSVN.
  •  Kể cả ngành tư pháp cũng do Đảng chỉ định, bổ nhiệm, kiểm soát, qua vai vế Quốc hội. Vậy, mỗi khi Toà án nhân dân xét xử là Đảng CSVN cũng lại ra chỉ thị tiên quyết về bản án, như trường hợp xét xử các bị can bất đồng chính kiến, hoặc gần đây vụ xét xử LS Cù Huy Hà Vũ. 
  •  Còn khi Đảng sai lầm, phạm pháp, tham nhũng như trong các vụ đặc nhượng khai thác Bauxite tại Tây Nguyên, bán rừng, buôn lậu gỗ, và cả những vụ tầy trời như lạm dụng công quỹ trong các vụ Vinashin vỡ nợ hơn 4 tỷ Mỹ kim, hay Vụ tham nhũng RBA/Securency về tội danh đưa hối lộ số tiền lên tới $17 triệu Mỹ kim thông qua môi giới liên can tới Lương Ngọc Anh và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng v.v. thì lại không bị chế tài theo nguyên tắc Pháp trị mà chỉ kiểm thảo theo cương lĩnh Đảng trị.
Như vậy, Hiến pháp Việt Nam, nền móng của luật pháp ở Việt Nam lại nằm dưới Cương lĩnh của Đảng CSVN.  Do đó, thuật ngữ "Pháp Quyền/Rule by Law" [cai trị bằng luật] do CSVN trưng bày chỉ là một mạo nhận xảo trá của nguyên tắc Pháp Trị/Rule of Law[thượng tôn luật pháp].  Do đó, luật rừng của chế độ CSVN cũng chỉ là một trò hề nực cười của công lý.[12]
 
IV. TẠM KẾT : NÊN "ỦNG HỘ" HAY CẦN CHỐNG CỘNG SẢN VIỆT NAM?
Vậy trong khi CSVN quyết tâm bám chặt định hướng xã hội chủ nghĩa, tận dụng vị thế siêu quyền lực để củng cố đảng phiệt, độc quyền thao túng thị trường, độc quyền tham nhũng và gây thảm hoạ cho đất nước, cho dân tộc, thì những người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại vẫn phải giữ vững lập trường vừa cảnh tỉnh tai ương lịch sử, vừa chuẩn bị cho giai đoạn tái thiết đất nước khi CSVN tất nhiên phải cáo chung.
Chống CSVN-Mafia bằng trí giác, bằng lời lẽ từ tốn nêu cao sự thật và đại nghĩa là chính danh, chính nghĩa, là trân trọng dân tộc.
Còn "Ủng hộ" kẻ quyết liệt phạm pháp, phản nước, hại dân có phải là nối giáo cho giặc, là a dua, a tòng với "họ" hay không? Là liều lĩnh tự hủy trong ngay cái bẫy ngỏ do chính quý vị tạo bày, khi biết rõ "ỦNG HỘ HỌ" không đi tới đâu?  Cả cựu Tổng Thống Nga Boris-Yeltsin cũng đã từng nói "CỘNG SẢN KHÔNG THỂ NÀO THAY ĐỔI, MÀ CẦN PHẢI DẸP BỎ."
Vậy, mời quý vị về lại với lý trí, với lẽ phải, với gần 90 triệu dân Việt của chúng ta [sau khi trừ đi vài ngàn/vài trăm "Ngài" CS Đại gia Tư bản đỏ, đang tìm cách tẩu thoát ra "nước lạ/nước ngoài"].
 
Trân trọng,
TS-LS. Lưu Nguyễn Đạt
 

CHÚ THÍCH:
 
[1] Lê Xuân Khoa,"Bàn thêm về "Thư Ngỏ" của 36 trí thức hải ngoại", Hẹn Nhau Saigon 2015, September 12, 2011– Original Message -
From: thuc.vu-quoc
To: Khoa Le
Cc: Nguyen Thai Son
Sent: Wednesday, September 07, 2011 6:25 PM
Subject: Re: phan ung doi voi Thu Ngo
Thua Anh ,Nguoi ta luôn luôn – vô tinh hay cô y – lân lôn vân dê chinh nghia (legitimité) voi vân dê chinh danh ( légalité ) . Dôi voi nhung nguoi chông công  , thi nhom C.S dang nam quyên o Viêt Nam không co chinh nghia vi da chiêm quyên duoi vi tuyên 17 bang bao luc , trai voi cac hiêp dinh da ky kêt o Paris nam 1973 và ho tiêp tuc nam quyên bang môt thê chê dôc tài , không tôn trong nhung quyên tu do thiên bâm cua công dân  . Noi khac : không co dân chu dich thuc và không co phap tri dich thuc . Nhung trong linh vuc quôc tê , theo quy tac cung nhu lê thoi bang giao quôc tê , ho vân là chinh quyên chinh thuc ( gouvernement légal ) cua nuoc Viêt Nam và da duoc quôc tê thua nhân. Chung ta gui thu ngo cho ho ( thu ngo không phai là kiên nghi hay don thinh câu ) vi hiên thoi chi co ho là co kha nang thay dôi thê chê . Nhu vây là " danh chinh ngôn thuân " .Nêu ho phuc thiên thi tranh duoc nhung su hôn loan luôn luôn di kèm cac cuôc nôi dây , biêu tinh , tuân hành .. nho vây mà " cuôc cach mang nhung " ( velvet revolution ) nhu o Tchecoslovaquie moi thuc hiên duoc . Trai lai , nêu ho không chiu phuc thiên , nhân dân , dung dâu là NHUNG NGUOI DANG CAN DAM CHÖNG DÖI CHINH QUYËN o quôc nôi se dung phuong thuc tranh dâu khac .
[2] …Chung ta – nhung nguoi sông yên ôn o hai ngoai – co bôn phân ung hô ho : thu ngo là môt hành dông yêu nuoc , phuc vu dân chu , phuc vu RULE OF LAW . Thu ngo gui cho ai ? Le nào cho Tông Thông Hoa Ky , Tông Thông Phap , Thu Tuong Anh hay Duc , Canada  , Australie  ? Nhung nguoi này co thê can thiêp truc tiêp dê thay dôi thê chê chinh tri o Viêt Nam không ? Phai chang nhung AI DO muôn co môt cuôc can thiêp bang vo luc nhu o  Irak , Afghanistan hay Lybie ? Dân Viêt Nam chua du khô hay sao mà lai muôn cho chiên tranh tai diên ?
Dây là môt vài y kiên tôi xin gop voi Anh , tuy Anh xet xem co nên dua ra trong cuôc phong vân cua nhà bao nu Trà My không .
Kinh thu : Vu Quôc Thuc
[3] Est légal ce qui est conforme à la loi, à la législation ; ce qui est prévu, désigné par la loi. D'après le dictionnaire Trésor de la langue française informatisé (TLFI)]
[4] "những người chống cộng" chỉ là những người Việt tỵ nạn cộng sản, còn ý thức về căn cước của họ và còn nêu cao cảnh giác về kinh nghiệm bản thân, hoặc thông thạo, hiểu biết về các sự kiện lịch sử và những sự thật trắng trợn liên hệ tới chế đô CSVN.
[5] Thiên Nam, "Quả lừa lịch sử: HCM / CSVN-CSTQ cướp chính quyền Việt Nam"
Tô Hải kể về cái "Quả lừa lịch sử" đó:
"Đúng ngày 17 tháng 8 năm 1945, chúng tôi kéo nhau đến quảng trường Nhà Hát Lớn Hà Nội mít-tinh chào mừng chính phủ Trần Trọng Kim. Cuộc mít-tinh bắt đầu được mấy phút bỗng hàng loạt cờ đỏ sao vàng được tung ra, cờ quẻ ly bị giật xuống và trên bục diễn giả xuất hiện một người đeo poọc-hoọc, đăng đàn diễn thuyết, kêu gọi đồng bào đi theo Việt Minh, đánh Pháp, đuổi Nhật, đòi lại áo cơm, tự do, xóa bỏ gông xiềng… Những khẩu hiệu vừa phát ra đã có hàng ngàn người hô to hưởng ứng. Không một tiếng súng. Không một sự phản kháng từ ai, từ đâu, dù trại lính Nhật ở cách đó chỉ khoảng 300 mét!" (Tô Hải: Hồi ký của một thằng hèn).]
[6] Est légitime ce qui est conforme au droit positif ou ce qui est conforme à l'équité; ce qui est fondé sur la morale, le droit naturel… D'après le dictionnaire Trésor de la langue française informatisé (TLFI)
[7]  Rational-legal legitimacy derives from a system of institutional procedure, wherein government institutions establish and enforce law and order in the public interest. Therefore, it is through public trust that the government will abide the law that confers rational-legal legitimacy.
[8] "Law should govern". Aristotle,Politics.
[9]  Craig, Paul P. (1997). "Formal and substantive conceptions of the rule of law: an analytical framework".
[10] "…the framers of the U.S. Constitution believed that an unjust law was not really a law at all"… ^ Gedicks, Frederick"An Originalist Defense of Substantive Due Process: Magna Carta, Higher-Law Constitutionalism, and the Fifth Amendment"Emory Law Journal, Vol. 58, pages 585-673 (2009). See also Edlin, Douglas "Judicial Review without a Constitution", Polity, Volume 38, pages 345-368 (2006).
[11] Xem thêm "Điều 4 Hiến pháp – những bất cập", Quỳnh Chi- RFA, 2011-08-29
[12] A mockery of justice
 












__,_._,___


From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; exryu vannghe <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Wednesday, November 9, 2011 5:33 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] tự do, và đạo đức đích thực


Từ trang bauxite có 1 bài suy ngẫm thoát dần cái đường rầy dzòng dzòng loại Yamanote mang tên  Nguyễn Tất Thành (HCM):

http://boxitvn.blogspot.com/2011/11/mot-bai-toan-trac-nghiem-luan-ly-va-loi.html#more

No comments:

Post a Comment