Monday, March 26, 2012

Chị Quoãn nhắn đừng ghen nhé

----- Forwarded Message -----
From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
Sent: Monday, March 26, 2012 7:20 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Chị Quoãn nhắn đừng ghen nhé

 
Con đường cách mạng gian nan
Bak giỏi thuyết phục lắm nàng bước theo

Bây giờ con cháu bak giầu
Nên chi thuyết phục cô dâu bằng tiền

D~


Thứ Năm, 22/03/12 10:02 GMT+7

Lão đại gia thuyết phục gia đình cô dâu 19 tuổi bằng 500 triệu

Quá sành sỏi cả trong trường đời lẫn trường tình, ông Lê Ân thừa hiểu sau cái gật đầu của thiếu nữ 19 tuổi là những sóng gió bắt đầu nổi lên trong gia đình người đẹp.

Khi Mai Mai gật đầu đồng ý, ngay lập tức, ông rút chiếc điện thoại vỏ bằng vàng ròng thông báo cho những người thân cận. Một cuộc họp khẩn được tổ chức ngay trong khuôn viên ngôi biệt thự sang trọng mà đích thân vị đại gia chủ trì. Quyết định cuối cùng là "cưới vợ phải cưới liền tay".
Đeo trang sức sính lễ cho cô dâu trong ngày ăn hỏi.
Nhưng cái khó cho ông là song thân của người đẹp không đồng ý. Người phản đối nhiều nhất là mẹ vợ tương lai với tuổi đời mới 40. Bỏ qua những ý kiến bàn lùi, ông gọi tài xế đánh chiếc Rolls Royce Phantom 25 tỷ, đưa ông về huyện Đất Đỏ. Cha mẹ của thiếu nữ tuổi đôi mươi quá bất ngờ trước chàng rể tương lai trẻ hơn rất nhiều so với tuổi. Không ai biết ông đã nói gì, bàn gì nhưng chỉ ít phút sau, thái độ của gia đình nhà gái dành cho ông đã khác. Những nụ cười rạng rỡ đã nở trên môi các thành viên trong gia đình cô nhân viên trẻ lần đầu đi xin việc.
Chiếc Rolls Royce Phantom quay về Vũng Tàu. Sau những cuộc điện thoại chỉ đạo, lễ đính hôn, việc mà nhiều người phải chuẩn bị cả năm trời, đã được ông giải quyết trong chưa đầy 30 phút.
Ông tâm sự: "Là doanh nhân, tôi luôn hiểu giá trị của đồng tiền. Nhưng trong thời điểm này, nhiều doanh nghiệp đang gặp khó khăn, mình tổ chức dềnh dang quá cũng không tiện. Người ta lại cho mình khoe của, khoe tiền, dù Mai Mai xứng đáng được như vậy". Đó là thời điểm giữa năm 2011, khi nền kinh tế trong nước cũng như thế giới đang gặp nhiều khó khăn.
Lão đại gia cùng vị hôn thê 19 tuổi và chiếc Rolls Royce Phantom 25 tỷ
Cách giờ khởi hành đi hỏi vợ 15 phút, ông vẫy tay gọi hai đệ tử vào phòng riêng. Dù nằm chung trong khu biệt thự vừa là nơi ở, vừa là nơi làm việc của mình nhưng căn phòng này luôn biệt lập với những căn phòng khác và chỉ có ông cùng một hai tâm phúc mới được đặt chân vào.
Sau khi cửa phòng khép lại, ông tiến về phía chiếc két sắt, rà mã số mở két lấy 10 cọc tiền 500 nghìn đồng để vào chiếc khay sơn mài được dùng để đựng đồ sính lễ. Tiếp đó là một sợi dây chuyền bạch kim, đôi hoa tai có gắn kim cương và chiếc nhẫn đính một viên đá quý. Tính sơ sơ về giá trị của tất cả lễ phẩm ấy, vào thời điểm bấy giờ, đã trên 1 tỷ.
Một "quả" sính lễ của lão đại gia, gồm trang sức vàng, kim cương và những cọc tiền 500.000 đồng
Ngoài sân, đoàn xe siêu sang đang chờ, tỷ phú Lê Ân trong bộ vest đen, quần trắng phát lệnh lên đường. Tất cả đều rất chuyên nghiệp, bởi như lời tâm sự của đại diện phía nhà trai: "Cứ vài năm lão đại gia lại tổ chức một lần nên chúng tôi đã quá thuần thục!".
Quyết cưới "gộp" để không lỡ ngày sinh quý tử
Thông tin về thiếu nữ tuổi 19 nhận lời cầu hôn của vị đại gia giàu nổi tiếng Vũng Tàu nhanh chóng lan truyền khắp huyện Đất Đỏ. Khi đoàn xe của nhà trai vừa tới, người dân trong khu vực đã đứng kín hai bên đường. Không ít người trong số họ lần đầu trong đời được chứng kiến những chiếc xe có giá trị bằng cả nghìn con trâu như vậy.
Chiếc Rolls Royce Phantom 25 tỷ dẫn đầu đoàn chở các cụ cao tuổi trong họ tộc. Chú rể Lê Ân chạy chiếc BMW trắng camay vừa đập hộp với giá hơn 8 tỷ. Đoàn tiếp tân đằng trai là những kiều nữ được lão đại gia tuyển trọn rất gắt gao, với áo dài đồng phục, từ từ tiến vào. Ai cũng bất ngờ trước sự chu đáo và nghĩa hiệp của vị đại gia tuổi thất thập cổ lai hy.
Nhà cô dâu, từ cổng rào đến mặt tiền đều đã được sơn lại với hai mầu xanh - trắng, tông mầu chủ đạo trong logo của Công ty TNHH Lê Hoàng. Trước đó vài ngày, lão đại gia đã âm thầm đưa đội thợ lành nghề đến thiết kế lại tư gia cho gia đình vợ tương lai mà không cho ai biết. Bốn chiếc loa công suất mấy nghìn watt bắt đầu hoạt động. Sau vài bài ca cổ cây nhà lá vườn góp vui, vị đại diện đằng trai đứng lên có đôi lời cùng hai họ. Không khí căng thẳng bởi sự chênh lệch về tuổi tác và địa vị khiến cách xưng hô giữa chú rể, cô dâu và các vị quan khách trở nên gượng ép.
Viên mãn trong tiệc đính hôn
Đến lượt mình, vị đại gia từ tốn: "Kính thưa hai họ, thưa bà con cô bác, tình yêu không có tuổi. Trong hơn bảy mươi năm lăn lộn với biết bao bầm dập của cuộc đời, tôi luôn đi tìm một người phụ nữ hội đủ các tiêu chí tôi đề ra để lấy làm vợ. Và hôm nay, tôi đã gặp được Mai Mai. Sau lễ đính hôn này, Công ty Lê Hoàng, Làng du lịch Chí Linh, Quỹ từ thiện Lê Ân sẽ do Mai Mai quản lý. Còn hôm nay, trong lễ đính hôn này, tôi xin gửi đến gia đình nhà gái 500 triệu tiền mặt, một nhẫn cưới, một dây chuyền bạch kim, và một đôi bông tai có gắn kim cương. Lễ đính hôn này xin nhà gái xem như tiệc cưới, và cho phép được rước dâu luôn".
Vị đại gia chưa dứt lời, tiếng vỗ tay của quan khách hai họ đã vang lên. Ngoài sân, nhiều bàn nhậu đã bắt đầu khai tiệc. Nhưng mọi chuyện không như lão đại gia mong muốn. Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh khi có người cho rằng ông "chơi không đẹp, giàu mà bủn xỉn, ky bo, gộp lễ đính hôn vào lễ cưới".
Ông tâm sự: "Cả nền kinh tế đang khó khăn, mình muốn giản đơn cho người ta đỡ dị nghị. Nhưng nếu trách Lê Ân như vậy thì Lê Ân này phải làm cho ra nhẽ. Tôi không tiếc tiền nhưng tiếc vì phải lùi ngày động phòng lại. Hôm nay ngày đẹp, dễ có quý tử lắm".
Theo Đất Việt


From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; "exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com" <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Monday, 26 March 2012 8:03 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Bỏ đảng vì đảng bỏ

 

Khi sự cuồng nhiệt, tình cảm hăng say cộng thêm sự sùng kính thần tượng mà còn, thì còn có nhiều Phạm Đình Trọng khác, trong mọi thể chế độc tài (dù phát xít, cộng sản, hay cuồng tín dân tộc, tôn giáo ...)

Vào những ngày cuối của Đức Quốc Xã, có nhiều thiếu niên hăng say hy sinh bảo vệ quốc trưởng Hitler

Cuồng nhiệt, lãng mạn, cứu cánh biện minh cho phương tiện đã xây đảng CS, và cũng sẽ bỏ nó đi như vậy

(

Con vào đảng vào ngày sinh của Bác
Mười chín, tháng năm, năm một ngàn chín trăm bảy mươi
Ba mươi tuổi Bác thành người Cộng sản
Để cho con hai mươi sáu tuổi được là đồng chí của Người)


Theo thiển ý, đây chỉ nói lên sự sụp đổ của 1 hệ thống tư tưởng, lẽ ra phải sụp từ lâu

Vì Hồ Chí Minh là người cộng sản, và chính đó là nguyên nhân cho hiện trạng ngày nay. (Hồ Chí Minh làm thơ bằng chữ Hán, coi hai "bác Xít Ta Lin và Mao" là 2 người không thể nào sai, "tôi dẫn 5 châu đến đại đồng", "khi chết về với các "tiền bối" CS quốc tế ...)

(Tàu Cộng, Việt Cộng và Hàn Cộng đều chia chung 1 chiến tuyến cộng sản Á Châu.)

Không hề có 1 tia sáng của sự thức tỉnh và sám hối. Đây chỉ là sự bẽ bàng vì quan niệm cộng sản truyền thống Hoist đã lỗi thời, và nhiều cán bộ "truyền thống" bị cho ra rìa ....

Va 1 lần nữa sự yêu nước bị mang ra làm mặt nạ

0o0

Qua bài viết này, theo thiển ý

Đảng viên đảng CS VN có bị các nhà lãnh đạo CS lừa không ? Có thể nói là không. Nhưng cái bánh thật quá nhỏ, cái bánh vẽ quá lớn, nên xẩy ra tình trạng trâu buộc ghét trâu ăn

Hoàn cảnh thời sự quốc tế cũng đã đổi khác nên những người như ông P Đ Trọng bị cho ra rìa, nên bất mãn.

0o0

Ông Phạm Đình Trọng đúng là 1 cán bộ CS Hoist mẫu mực.

Như 1 rô bô về già không còn được lên giây cót để "Đường ra trận giờ này đẹp lắm" (không phải để đánh Tàu, Mỹ, Pháp ... mà để "giải phóng" tài sản và sinh mệnh đồng bào Miền Nam, để chiến thắng). Rô bô hờn và lên tiếng bỏ đảng, nhắc lại vụ Nhân Văn Giai Phẩm mà vào năm 1970, ông Trọng đã quên lững để hồ hởi 26 tuổi trở thành đồng chí của Người\. "Người" viết hoa nhá.

0o0

Ông Bùi Tín còn cao tay, học rộng và ít cuồng nhiệt hơn nhiều

0o0

Trên căn bản dân chủ, tự do ...

Ông Trọng so với CH Hà Vũ thì khác xa

Và lại không anh hùng gì hơn nhạc sỹ Tô Hải, và chưa chắc sáng suốt hơn.

Đúng, như 1 rô bô đỏ hăng tiết, về già, không còn được lên dây cót

D~

0o0

Thông báo vĩnh biệt Đảng Cộng sản.

Posted by badamxoe on 12/03/2012

Thông báo vĩnh biệt Đảng Cộng sản

Kính gửi: – CHI ỦY VÀ CHI BỘ 4
- ĐẢNG ỦY PHƯỜNG 15 QUẬN TÂN BÌNH TPHCM

Nhà văn Phạm Đình Trọng

Tội là Phạm Đình Trọng, nhà văn, là đảng viên Cộng sản lớp Hồ Chí Minh từ 19.5.1970. Đến nay, 20.11.2009, tôi tự thấy đảng Cộng sản không còn phù hợp với lí tưởng thẩm mĩ và giá trị nhân văn mà tôi theo đuổi nên tôi tự rút ra khỏi đảng. Thiếu vài tháng nữa, tôi tròn 40 năm là người Cộng sản. Từ lúc tự nguyện đứng vào hàng ngũ Cộng sản, đến tự rút ra khỏi đảng là một quá trình chuyển biến trong tôi, từ nhận thức bằng tình cảm sang nhận thức bằng lí trí và cũng là quá trình chuyển biến của chính đảng Cộng sản, từ ý chí vì dân, vì nước sang ý chí chỉ vì sự tồn tại của đảng. Tôi xin trình bày về quá trình hai chuyển biến đó, một chuyển biến thuận, tất yếu, hợp qui luật phát triển và một chuyển biến nghịch, tiêu cực, thóai hóa.

I. TÌNH CẢM ĐƯA TÔI ĐẾN LÍ TƯỞNG CỘNG SẢN
Sinh ra trong không khí sôi sục của cuộc cách mạng đã khai sinh ra nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đưa những người cộng sản lên nắm chính quyền. Cuộc cách mạng ấy như cũng khai sinh ra thế hệ chúng tôi, một thế hệ của cách mạng, của nhà nước mới. Cả tuổi thơ, cả tuổi cắp sách đến trường của tôi được sống trong không khí thần thoại của những câu chuyện về lớp người Cộng sản tiền bối chiến đấu hi sinh vì dân, vì nước. Lí tưởng của những người Cộng sản ấy đã trở thành lí tưởng, thành lẽ sống của thế hệ chúng tôi. Cốt cách lương thiện và dũng cảm của những người Cộng sản ấy cũng là khuôn mẫu cho cốt cách của lứa chúng tôi.
Rời trường trung học vào bộ đội rồi đi vào cuộc kháng chiến chống Mĩ xâm lược, chúng tôi lại gặp những người Cộng sản bằng xương bằng thịt vô cùng cao đẹp ở mọi nơi gian nan ác liệt. Máy bay Mĩ tập trung đánh hủy diệt một trận địa pháo cao xạ ở miền Tây Quảng Bình. Người Cộng sản trẻ tuổi Nguyễn Viết Xuân bị đạn bắn nát đùi vẫn bám thành công sự phất lá cờ đỏ dõng dạc chỉ huy: Nhằm thẳng quân thù, bắn! Với cuộc sống anh hùng đó, với lí tưởng đã có, chúng tôi trở thành người Cộng sản như là lẽ đương nhiên. Chủ tịch Hồ Chí Minh mất, đảng phát động đợt kết đảng viên lớp Hồ Chí Minh. Ngay sau lễ truy điệu Chủ tịch Hồ Chí Minh, tôi viết đơn xin vào đảng. Lễ kết nạp lớp đảng viên Hồ Chí Minh đầu tiên của cơ quan chính trị Bộ Tư lệnh Thông tin tổ chức đúng vào ngày 19. 5. 1970.
Con vào đảng vào ngày sinh của Bác
Mười chín, tháng năm, năm một ngàn chín trăm bảy mươi
Ba mươi tuổi Bác thành người Cộng sản
Để cho con hai mươi sáu tuổi được là đồng chí của Người
Thơ tôi ghi nhận ngày tôi trở thành người Cộng sản. (Sau này, chuyển sinh họat đảng qua nhiều nơi, ngày vào đảng của tôi bị ghi sai thành 12. 5. 1970)
Vào đảng, rồi tốt nghiệp trường Sĩ quan Thông tin, đeo ba lô đi trong bạt ngàn màu xanh Trường Sơn vào mặt trận Tây Nguyên, tôi viết về đảng:
Nâng niu sự sống trong lòng
Đất là mẹ của trái tròn mầm xanh
Bao nhiêu trong mát ngọt lành
Đất chắt chiu để cây cành đơm hoa.
Đảng là đất mẹ bao la
Ta là chồi biếc đó mà, hỡi em!
Lãnh đạo cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, đảng đã đồng hành cùng dân tộc. Đặt dân tộc lên trên, đảng đã chấp nhận những hi sinh to lớn vì độc lập dân tộc. Với nhận thức đó, tôi đến với đảng hòan tòan bằng tình cảm của một trái tim khao khát lí tưởng cống hiến. Với tư cách người Cộng sản, tôi đã vững vàng vượt qua mọi gian khổ, ác liệt, đi qua suốt cuộc kháng chiến chống Mĩ khốc liệt để viết về thế hệ của tôi, viết về thời đại của tôi và tôi trở thành nhà văn quân đội.
II. LÍ TRÍ CHO TÔI NHẬN THỨC LẠI
1. Từ cơ sở đảng cho tôi sự thức tỉnh
Con người được thử thách, tôi luyện trong chiến tranh, năng lực được khẳng định bằng trang viết cho tôi một tư thế của khí phách và một cái nhìn biện chứng, thấu đáo. Với tư thế ấy tôi đã lên tiếng thẳng thắn chỉ ra sự mua quan bán chức của ông Thứ trưởng kiêm Tổng biên tập Thời báo Tài chính Việt Nam Tào Hữu Phùng và ông Phó tổng biên tập Đào Ngọc Hùng đã đưa một người bị đào thải ở nơi khác và không viết nổi một mẩu tin lên trưởng chi nhánh phía Nam Thời báo Tài chính Việt Nam dẫn đến những đổ vỡ, bê bối lớn và làm tê liệt chi nhánh phía nam đến tận hôm nay. Đầu tư lớn để có chức thì phải triệt để dùng chức nhanh chóng thu lại vốn đầu tư. Trong lúc nhiều tờ báo cảnh báo việc hủy diệt môi trường của công ty Vedan thì ông trưởng chi nhánh Thời báo Tài chính không viết nổi một mẩu tin đã cùng một cộng tác viên đến Vedan viết bài đăng Thời báo Tài chính Việt Nam tấm tắc ngợi ca môi trường Vedan trong lành. Sức mạnh và quyền uy của cả một đảng ủy cơ quan đại diện Bộ Tài chính được huy động trấn áp, truy bức tiếng nói sự thật của tôi để việc mua quan bán chức trót lọt và tồn tại đến tận hôm nay! Đi xa hơn, họ còn vội vã, độc đoán chuyển tôi về sinh hoạt đảng tạm tại nơi cư trú để họ thông qua mau lẹ việc kết nạp đảng cho người mua chức, giúp người mua chức có được chuẩn mực quan trọng của chức danh.
Sự việc trên không phải là cá biệt của cơ sở đảng. Trong lúc nước còn nghèo, dân còn khổ, lòng nhân đạo cả thế giới còn phải dồn về Việt Nam làm từ thiện giúp đỡ người nghèo thì vẫn có những quan chức, đảng viên mang cả triệu đô la đi đánh bạc và sống sa đọa nhưng ở chi bộ họ vẫn được xét là đảng viên bốn tốt!
Bây giờ đảng ở cơ sở, đảng ở cấp thấp là vậy đó! Còn đảng ở cấp cao? Đó là những tín điều, những chủ trương ngược với lợi ích dân tộc!
2. Vì tín điều Cộng sản, vất bỏ lợi ích dân tộc
A. Đưa giai cấp lên trên dân tộc làm cho dân tộc tan rã, li tán, suy yếu
Điều lệ đảng Cộng sản Việt Nam ghi: Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và của dân tộc.
Giai cấp công nhân là một khái niệm quá chung chung, rộng lớn trên phạm vi thế giới, chỉ có định tính mà không có định hình vì thế cũng khá trừu tượng, không xác định được không gian, không ổn định trong thời gian, không có bản sắc văn hóa riêng và giai cấp công nhân cũng chỉ mới xuất hiện vài trăm năm gần đây cùng với sự xuất hiện của máy hơi nước, máy phát điện. Với Việt Nam, giai cấp công nhân lại càng mới mẻ, mới có từ đầu thế kỉ trước cùng với sự khai thác thuộc địa của thực dân Pháp. Công nhân chỉ là một hình thái lao động của cả loài người, không của riêng dân tộc nào. Trong khi đó dân tộc là một khái niệm thiêng liêng, là hồn cốt của mỗi con người tồn tại trên thế gian này. Dân tộc là một thực thể đã tồn tại hàng ngàn năm, có không gian sinh tồn được xác định bằng lịch sử, bằng công pháp. Dân tộc có bản sắc văn hóa, tinh hoa văn hóa riêng. Mỗi dân tộc có mặt đến hôm nay đều phải có một tinh hoa văn hóa không thể bị đồng hóa với nền văn hóa khác. Nhiều dân tộc đã tạo nên những nền văn minh rực rỡ đưa loài người bước những bước dài trên đường tiến hóa. Văn hóa dân tộc là hạt nhân tập hợp cả cộng đồng tạo nên dân tộc. Mỗi dân tộc trên thế giới góp phần làm rạng rỡ, lung linh thêm phẩm chất NGƯỜI của Nhân loại bằng văn hóa của dân tộc mình. Đơn vị của một cộng đồng người là dân tộc chứ không phải là giai cấp. Không cộng đồng nào có mặt trong gia đình Nhân loại với danh xưng giai cấp công nhân!
Đưa giai cấp công nhân lên trên hết, trở thành chủ thể, điều lệ đảng Cộng sản đẩy dân tộc xuống cuối cùng là sự bất công phũ phàng. Trong thực tế, sự đối xử của đảng Cộng sản với dân tộc còn là sự phủ nhận cay đắng.
Chống ngoại xâm, đưa ra mục tiêu giải phóng dân tộc là đảng Cộng sản đã đồng hành cùng dân tộc, điều đó giúp đảng Cộng sản có sức mạnh vô địch. Nhưng cùng với chống ngoại xâm, với học thuyết chuyên chính vô sản của tín điều Cộng sản, đảng Cộng sản còn tiến hành cuộc đấu tranh giai cấp vô cùng khốc liệt đánh thẳng vào khối đoàn kết dân tộc, đánh tiêu diệt những tinh hoa của dân tộc!
. Cải cách ruộng đất danh nghĩa là đánh đổ tầng lớp bóc lột ở nông thôn nhưng những gì diễn ra đã chứng tỏ rằng đó là cuộc phát động gây hận thù ngay trong lòng dân tộc. Lấy bạo lực chuyên chính vô sản đánh vào giá trị văn hóa, đánh vào đạo lí gia đình, đánh vào văn hóa làng quê, đánh cả vào tín ngưỡng tâm linh, những nền tảng của văn hóa dân tộc.
. Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh đã phá sạch cơ sở vật chất của nền sản xuất công nghiệp tư nhân vừa hình thành, biến những người chủ giỏi tính toán làm ăn, biết gây dựng cơ đồ thành trắng tay, thành người làm thuê bằng cơ bắp. Dân tộc Việt Nam thông minh, thao lược đã tạo ra những doanh nhân tài ba Bạch Thái Bưởi, Nguyễn Sơn Hà, Trịnh Văn Bô . . . ngang sức đua tranh với những nhà tư sản của nước Pháp công nghiệp phát triển để bắt đầu xây dựng một nền công nghiệp tư nhân phát triển ở Việt Nam. Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh ở miền Bắc không những phá sạch cơ sở công nghiệp tư nhân ban đầu đó mà còn chối bỏ, kìm hãm tài năng, trí tuệ nhân dân. Chỉ sử dụng cơ bắp làm thuê làm cho nền kinh tế miền Bắc thụt lùi hàng trăm năm. Tiếp tục cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh ở miền Nam đã đưa kinh tế cả nước xuống vực thẳm, đưa dân tộc Việt Nam thông minh, tài giỏi tới nghèo khổ, hèn mọn. Dòng người bỏ nước ra đi kéo dài trong nhiều năm đến sống vạ vật ở những trại tị nạn khắp thế giới là hình ảnh của sự hèn mọn ấy. Đổi mới, trở lại kinh tế thị trường chỉ là trở lại cung cách làm ăn thông thường, phổ biến của cả thế giới, trở lại với tư bản, tư doanh mà trước đó đã hai lần bị cải tạo, bị xóa sổ tức tưởi. Trở lại kinh tế thị trường là sự xóa bỏ đầu tiên nguyên lí cơ bản của tín điều Cộng sản đã cứu được nhân dân khỏi sự khốn cùng, cứu được nhà nước khỏi sụp đổ.
. Vụ án Nhân văn Giai phẩm là sự dằn mặt của chính quyền công nông, của nhà nước chuyên chính vô sản với đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ. Nhân văn Giai phẩm chính là cuộc cải cách ruộng đất đối với trí tuệ đã dập tắt thê thảm những quầng sáng rực rỡ nhất của trí tuệ Việt Nam, vùi dập những trí tuệ Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo…, vùi dập tàn nhẫn những tinh hoa sáng nhất của dân tộc.
Suốt chiều dài lịch sử, luôn phải đối đầu với những lực lượng xâm lược khổng lồ nhưng dân tộc Việt Nam nhỏ bé vẫn tồn tại được đến hôm nay là nhờ tâm hồn Việt Nam đã tạo nên nền văn hóa Việt Nam đặc sắc, sâu đậm, bền vững cùng núi sông Việt Nam, là nhờ ý thức dân tộc mạnh mẽ sâu đậm trong mỗi con người Việt Nam. Nền văn hóa dân tộc ấy, ý thức dân tộc ấy đã gắn kết dân tộc Việt Nam thành một khối vững mạnh, tồn tại qua ngàn năm Bắc thuộc, qua trăm năm thực dân thống trị.
Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ, nhà giàu ở nông thôn, nhà tư sản ở thành phố, quan lại triều đình cũ, trí thức Việt Nam ở trong và ngoài nước đều tham gia kháng chiến đánh giặc. Là những người giỏi giang, thành đạt, là tinh hoa của dân tộc, họ có sức lôi cuốn, tỏa sáng, có vai trò rất to lớn trong đánh giặc giữ nước, họ càng vô cùng cần thiết trong xây dựng đất nước. Nhưng tín điều Cộng sản đưa giai cấp công nhân lên làm chủ thể, lấy giai cấp nông dân nghèo là đồng minh, coi các thành phần khác là đối lập, cần đánh đổ, cải tạo, chuyên chính. Những cuộc đánh đổ (cải cách ruộng đất), cải tạo (công thương nghiệp tư bản tư doanh), chuyên chính (Nhân văn Giai phẩm) là những đòn chí tử, liên tiếp đánh vào khối đoàn kết dân tộc.
Chiến thắng năm 1975 không phải là chiến thắng của ý thức hệ Cộng sản mà là chiến thắng của ý chí dân tộc, của nền văn hóa dân tộc Việt Nam. Chiến thắng năm 1975 không phải là chiến thắng của miền Bắc với miền Nam mà là chiến thắng của cả dân tộc Việt Nam. Đặt dân tộc lên trên, chúng ta sẽ có một tiềm lực vô cùng to lớn để xây dựng đất nước. Cơ sở vật chất kĩ thuật và lực lượng lao động cao cấp còn ở lại miền Nam là một vốn quí, một bệ phóng thuận lợi để nhanh chóng cất mình bay lên cùng những con rồng kinh tế châu Á. Nhưng giành hết chiến thắng của dân tộc về đảng, những người Cộng sản trở nên kiêu ngạo, tự mãn, lại càng tư tin vào tín điều Cộng sản! Lại say sưa đấu tranh giai cấp! Lại cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh! Lại hủy hoại khối lượng lớn của cải, làm tan hoang những cơ sở vật chất của một nền sản xuất công nghiệp tương đối phát triển! Lại hận thù dân tộc, đẩy hàng vạn người đã tham gia chính quyền cũ vào những trại cải tạo, gây chia rẽ, li tán trong lòng dân tộc! Thời cơ mất đi! Tiềm lực vô cùng quí giá để phát triển đất nước cũng mất đi! Đất nước bị đẩy đến tận cùng quẫn bách. Kinh tế kiệt quệ! Lòng người li tán! Thế giới cấm vận! Năm 1975, kinh tế Việt Nam ngang ngửa với các nước Đông Nam Á thì nay tụt lại sau vài chục năm!
Nỗi đau li tán còn khoét sâu trong lòng dân tộc lại lộ ra mỗi khi lãnh đạo nước ta đến Mĩ đều có những đoàn người của cộng đồng người Việt ở Mĩ rầm rộ biểu tình chống đối. Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết phải đi cổng sau vào Nhà Trắng gặp Tổng thống Mĩ vì cổng trước bị đoàn người biểu tình phong tỏa! Đau quá! Người đứng đầu nhà nước đã đánh thắng Mĩ phải đi cổng sau Phủ Tổng thống vào gặp người đứng đầu nước chủ nhà thua trận! Nỗi đau li tán dân tộc dẫn đến nỗi đau quốc thể! Đặt giai cấp lên trên dân tộc nên đến nay đất nước thống nhất đã hơn 30 năm mà vẫn chưa thể hòa giải, hòa hợp dân tộc!
Nước Đức thống nhất sau Việt Nam 14 năm rưỡi. 9.11.1989 bức tường Berlin dài 155 kilomet do nhà nước Cộng sản Đông Đức xây bị dân Đức phá sụp đổ. Hai miền Đông – Tây nước Đức ôm chầm lấy nhau. Nước Đông Đức Cộng sản bị xóa sổ, bị gom về với Tây Đức Tư bản. Đặt dân tộc Đức vĩnh hằng lên trên ý thức hệ nhất thời, không có một trại cải tạo nào dành cho viên chức chính quyền Đông Đức. Địa lí Đức thống nhất. Dân tộc Đức cũng thực sự thống nhất, hòa hợp. Bà Angela Merkel Thủ tướng nước Cộng hòa Liên bang Đức hiện nay vừa tái trúng cử nhiệm kì thứ hai là đoàn viên thanh niện Cộng sản Đông Đức trước đây.
Nỗi đau li tán của dân tộc Việt Nam còn âm ỉ, nhức nhối đến hôm nay là hậu quả tất yếu của kiên trì tín điều Cộng sản đưa giai cấp lên trên dân tộc, là trách nhiệm không thể chối bỏ của đảng Cộng sản.
B. Đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích dân tộc
Với chuyên chính vô sản tạo ra những cuộc đấu tố, thanh trừng thảm khốc, với nền kinh tế kế hoạch duy ý chí bóp nghẹt sản xuất và cuộc sống, với nền văn hóa nghệ thuật khuôn phép, xơ cứng, triệt tiêu tìm tòi, sáng tạo, sau gần nửa thế kỉ tồn tại, hệ thống Cộng sản thế giới khuôn xã hội con người vào khuôn mẫu ra đời từ thế kỉ 19 trái tự nhiên, tất yếu phải sụp đổ. Từ một hệ thống Cộng sản thế giới trải rộng thành một khối lớn từ châu Âu sang châu Á nay chỉ còn năm nước Cộng sản như năm hòn đảo chơi vơi và Việt Nam là một hòn đảo chơi vơi và nhỏ bé. Đây chính là lúc phải bừng tỉnh để nhận lại đường, từ bỏ sự trì trệ, trái tư nhiên, đưa đất nước trở lại dòng chảy tiến hóa, cùng nhịp bước với sự phát triển của loài người. Làm việc này không phải chỉ vì đất nước, vì dân tộc mà trước hết vì chính đảng Cộng sản để đảng thoát khỏi xơ cứng, trì trệ của những tín điều đã bị thực tế cuộc sống bác bỏ, đã bị lịch sử chứng minh là sai trái, để đảng Cộng sản vẫn giữ được vai trò lãnh đạo bằng lòng tin và sự gửi gắm của nhân dân, chứ không phải bằng điều 4 của Hiến pháp, không phải bằng bạo lực chuyên chính vô sản. Nhưng đảng ở cấp cao đã không làm được như thế! Không có sự nhạy bén, năng động của tư duy công nghiệp để thắng sức ỳ của tư duy nông nghiệp thô sơ, không có sự mẫn cảm và sáng láng của trí tuệ và tài năng tạo ra bước ngoặt cần có cho dân tộc, vẫn kiên trì với những tín điều Cộng sản, những người lãnh đạo đảng ở cấp cao đã bình thản neo đất nước ta, dân tộc ta trên hòn đảo chơi vơi. Để tồn tại được trên hòn đảo chơi với đó, đảng đã thực hiện hai điều ngược với quyền lợi nhân dân và dân tộc.
. Bạo lực chuyên chính vô sản lại được sử dụng với nhân dân
Nhân dân có tiếng nói xây dựng, đóng góp, nói tiếng nói bức thiết của cuộc sống, tiếng nói vì lợi ích chính đáng của người dân nhưng không thuận tai đảng, không phù hợp với lợi ích của đảng, có hại cho sự tồn tại của đảng thì nhân dân nói tiếng nói đó liền bị đẩy sang phía kẻ thù "âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch", phải chuyên chính! Đẩy nhân dân trở thành kẻ thù, hàng loạt vụ bắt bớ đã diễn ra, hàng loạt cuộc đấu tố dựng tội tàn nhẫn, hàng lọat phiên tòa đã tuyên những bản án khắc nghiệt. Chuyên chính vô sản đã gây ra Cải cách ruộng đất, Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, Vụ án Nhân Văn Giai phẩm, Vụ án Xét lại chống đảng, đã chà đạp lên số phận bao người trung thực, tài giỏi, gây nỗi kinh hoàng cho dân tộc, gây thiệt hại vô cùng to lớn cho đất nước. Những cuộc bắt bớ, đấu tố đang diễn ra là cuộc cải cách ruộng đất kinh hòang năm nào vẫn đang âm thầm tái diễn đến tận hôm nay! Sức mạnh tạo ra bằng lòng tin mới là sức mạnh trường tồn, vô tận. Đó là sức mạnh của lẽ phải, của nhân nghĩa, của lòng người. "Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân" (Nguyễn Trãi). Sự nhân nghĩa tạo ra sự yên dân, tạo ra sức mạnh trường tồn. Sức mạnh của bạo lực là sức mạnh nhất thời, sức mạnh nghịch đạo. "Cái còn thì sẽ còn nguyên / Cái tan thì tưởng vững bền cũng tan" (Trần Đăng Khoa) Sức mạnh bạo lực ngự trị ở xã hội yên hàn là sự bất ổn lớn của cuộc sống, là nguy cơ lớn cho dân tộc.
. Liên minh thua thiệt với Trung Quốc
Là một đảng nhỏ bé, lại theo đuổi chủ nghĩa quốc tế vô sản, đảng Cộng sản Việt Nam muốn tồn tại không thể thiếu thành tố quốc tế. Suốt quá trình tồn tại trước đây, đảng Cộng sản Việt Nam luôn coi đảng Cộng sản Liên Xô và nhà nước Xô Viết là niềm tin, là chỗ dựa vững chắc. Đảng Cộng sản Liên Xô giải tán. Nhà nước Xô Viết tan rã. Mất chỗ dựa tưởng như trường thành bền vững muôn đời, chơi vơi giữa thế giới đang ầm ầm biến chuyển không thuận cho Cộng sản, lại ảo tưởng rằng cùng là nước Cộng sản, cùng kiên trì con đường Xã hội chủ nghĩa, Trung Quốc sẽ thay thế Liên Xô, giương cao ngọn cờ Cộng sản, làm chỗ dựa cho các nước Cộng sản còn lại, những người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đã cố quên đi bản chất tham lam, bành trướng của Trung Quốc, cố quên đi bàn tay những người lãnh đạo Trung Quốc còn đỏ lòm máu nhân dân Việt Nam, cố quên đi cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc nước ta do Trung Quốc phát động giết hại hàng vạn đồng bào chiến sĩ ta năm 1979, cố quên đi những cuộc chiến do Trung Quốc gây ra chiếm đất, chiếm biển đảo của ta. Cuộc chiến năm 1974 đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hòang Sa của ta. Cuộc chiến năm 1988 đánh chiếm một phần quần đảo Trường Sa của ta, giết hại gần 70 chiến sĩ ta. Cố quên đi để cầu thân với Trung Quốc, tìm chỗ dựa để đảng tồn tại, cố lấy lòng lãnh đạo Trung Quốc để giữ chiếc ghế quyền lực!
Nhìn thấy cuộc chiến tranh chống Mĩ của ta rất có lợi cho Trung Quốc. Cuộc chiến tranh ấy vừa làm cho Mĩ sa lầy, yếu đi, để Trung Quốc vượt lên, vừa làm cho Việt Nam kiệt quệ càng phải phụ thuộc vào Trung Quốc, Trung Quốc liền trù tính thiết kế cuộc chiến tranh ấy theo công thức: Đánh Mĩ = Máu người Việt Nam + Vũ khí, trang bị Trung Quốc. Viện trợ của Trung Quốc cho Việt Nam trong kháng chiến chống Mĩ rất to lớn, cấp bách. Sự phối hợp giữa Việt Nam với Trung Quốc trong đối sách quốc tế của cuộc chiến tranh cũng rất quan trọng, khẩn thiết. Khẩn trương, cơ mật như vậy nhưng lúc đó đâu có cần lập đường dây nóng, đường dây bảo mật! Thế mà ngày nay, trong mối bang giao hòa hiếu thông thường, trong cuộc sống hòa bình, dân chủ, công khai, dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, Trung Quốc và Việt Nam lại phải lập đường dây nóng, đường dây bảo mật giữa lãnh đạo hai nước. Đầu tháng 6. 2008, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh sang Trung Quốc, đường dây nóng giữa lãnh đạo cấp cao hai nước được đề xuất. Chỉ bốn tháng sau, tháng 10. 2008 Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sang Trung Quốc chính thức kí kết văn bản thiết lập đường dây này. Tháng 5. 2008, tên đường dây được gọi là đường dây nóng. Đến tháng 10. 2008 được gọi là đường dây bảo mật. Với người dân, đó là đường dây vô cùng bất bình thường. Từ đường dây bất bình thường đó mà bao nhiêu điều bất bình thường trong quan hệ Việt Nam – Trung Quốc đã xảy ra. Nhà nước Trung Quốc cứ ngang ngược lấn tới và nhà nước Việt Nam cứ cam tâm chấp nhận!
Trung Quốc sáp nhập quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam vào phủ huyện Tam Sa của họ. Học sinh, sinh viên Hà Nội liền mang cờ Tổ quốc, mang băng chữ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam tập hợp đông đảo nhưng ôn hòa và trật tự trước sứ quán Trung Quốc. Ngày 9.1.2008 có mặt ở Hà Nội, tôi đã được chứng kiến cuộc tập hợp của lòng yêu nước đó. Tôi đã được nghe tiếng hô Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam. Đó là tiếng nói của lịch sử dựng nước Việt Nam, tiếng nói của những người Việt Nam ở những thế kỉ xa xưa đã dong buồm cánh dơi ra nhận đất Hoàng Sa, Trường Sa, tiếng nói của Lê Quý Đôn, nhà bác học Việt Nam từ thế kỉ 18 đã vẽ chuỗi đảo cát vàng Hoàng Sa, Trường Sa trong bản đồ Việt Nam, tiếng nói của đội binh Hoàng Sa được triều đình nhà Nguyễn phái ra giữ đất Hoàng Sa, tiếng nói của những người lính Việt Nam đã bỏ mình ngoài biển Đông trong cuộc chiến đấu bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa. Đó là tiếng nói của ý chí mọi thế hệ người Việt Nam khẳng định chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ với mảnh đất đã thấm đẫm máu xương tổ tiên người Việt, là tiếng nói vô cùng cần thiết trước tham vọng bành trướng của Trung Quốc. Nhưng một lực lượng công an hùng hậu được huy động đến quyết liệt và nhanh chóng giải tán cuộc tập hợp của lòng yêu nước, bắt đi những người nồng nhiệt bộc lộ lòng yêu nước. Nhìn sắc áo xanh, áo vàng công an giăng kín che chở sứ quán Trung Quốc và sát khí đằng đằng xua đuổi, giằng kéo bắt bớ thanh niên ta, giật xé băng chữ Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam, trong lòng tôi nghẹn một nỗi đau xót, tủi nhục!
Ngày 17 tháng 2 năm nay, 2009, tròn 30 năm cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc cũng là lần giỗ tròn thứ 30 hàng vạn đồng bào chiến sĩ ta đã ngã xuống để bảo vệ đất đai biên cương nhưng gần ngàn cơ quan thông tấn báo chí cả nước được lệnh không được nói một lời, không được viết một chữ nhắc đến sự kiện này, không được nhắc đến sự hi sinh bi tráng và cao cả của đồng bào chiến sĩ ta trong cuộc chiến giữ nước này! Trong khi đó, một nhà xuất bản cấp nhà nước của ta lại xuất bản tập sách dịch của Trung Quốc ca ngợi những người lính Trung Quốc đã sang chinh phạt Việt Nam! Ôi chao, để làm đẹp lòng những người lãnh đạo Trung Quốc, để có chỗ dựa cho đảng, chúng ta phải vô ơn và nhục nhã phỉ báng cả hương hồn liệt sĩ của chúng ta! Đảng tồn tại bằng cách đó, làm sao tôi có thể đứng trong đảng đó được!
Báo Du Lịch đăng bài tri ân chiến sĩ quân đội ta đã chiến đấu hi sinh để bảo vệ Trường Sa thì báo bị đình bản! Blogger viết blog bày tỏ sự bất bình trước việc dân ta đánh cá trên vùng biển của ta bị lính Trung Quốc bắt giữ, đánh đập, cướp bóc, thì Blogger bị bắt! Còn báo Điện tử đảng Cộng sản Việt Nam sốt sắng tiếp sóng tuyên truyền cho Trung Quốc khẳng định Hoàng Sa là của Trung Quốc thì báo bình thản vô can!
Những sự việc đau lòng, tủi nhục này diễn ra hàng ngày nhiều lắm, không sao kể xiết!
Những nhượng bộ, thỏa hiệp để Trung Quốc vạch lại biên giới, phân chia lại vùng biển, chiếm đất, chiếm biển của ta. Trong thư ngỏ gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ngày 3. 3. 2009 tôi đã dẫn chứng về việc mất đất mất biển. Những hợp đồng kinh tế dễ dãi, ưu ái dành cho Trung Quốc. Đại dự án bô xít gây lo lắng bất an cho cả dân tộc về môi trường, về văn hóa, về an ninh quốc phòng và đại dự án bô xít không vì nhu cầu cấp bách của sự phát triển kinh tế đất nước mà chỉ vì năm 2001, vừa trở thành người lãnh đạo cao nhất của đảng Cộng sản Việt Nam, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh sang Bắc Kinh ra mắt những người lãnh đạo đảng Cộng sản Trung Quốc, từ bô xít đột ngột xuất hiện trong tuyên bố chung Giang Trạch Dân – Nông Đức Mạnh: "Nhất trí thúc đẩy các doanh nghiệp hợp tác lâu dài trong dự án bô xít nhôm Đắc Nông". Năm 2006, từ bô xít lại được nhắc lại trong thông báo về chuyến thăm Việt Nam của Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc Hồ Cẩm Đào: "Khẩn trương bàn bạc và thực hiện các dự án lớn như bô xít Đắc Nông"! Thế là dự án bô xít Tây Nguyên trở thành "chủ trương lớn của đảng và nhà nước ta" (lời tuyên bố của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng).
Căn nguyên vì sao Trung Quốc cần khai thác bô xít của Việt Nam và mối nguy hại của việc khai thác bô xít Tây Nguyên tôi đã nêu trong thư ngỏ gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ngày 3. 3. 2009. Điểm xuất phát của dự án bô xít Tây Nguyên là từ chuyến đi Trung Quốc của người đứng đầu đảng Cộng sản Việt Nam và từ chuyến đi Việt Nam của người đứng đầu đảng Cộng sản Trung Quốc, sự nôn nóng thúc giục thực hiện dự án bô xít Tây Nguyên của phía Trung Quốc, sự phân tích thấu đáo của các nhà khoa học chỉ ra sự thua thiệt về kinh tế, mối nguy cơ về môi trường, về văn hóa, nỗi bất an về thế chiến lược quốc phòng của dự án bô xít Tây Nguyên đã cho thấy chủ trương lớn này của đảng không vì dân tộc Việt Nam! Cũng không vì dân tộc Việt Nam những đoàn người Trung Quốc lũ lượt đến Tây Nguyên, đào bới bô xít, đến Quảng Ninh, Hải Phòng, Khánh Hòa làm cảng biển, những người Trung Quốc sục sạo khắp rừng sâu núi thẳm với danh nghĩa thăm dò khai thác khoáng sản nhưng thực chất họ làm gì chúng ta không biết! Càng không vì dân tộc Việt Nam những đoàn ô tô tải sức chở trên 20 tấn đêm đêm ầm ầm chở khoáng sản hiếm, tài nguyên quí của nước ta kìn kìn chạy sang phương Bắc!
Vì mối giao hòa với Trung Quốc làm chỗ dựa bảo đảm cho sự tồn tại của đảng Cộng sản Việt Nam mà đất đai của tổ tiên không được bảo toàn, quyền lợi kinh tế đất nước không được coi trọng, đạo lí làm người, văn hóa dân tộc không được giữ gìn, cả đến quyền công dân, lòng yêu nước của nhân dân không được nhìn nhận thì tôi không thể là đảng viên Cộng sản như vậy. Tôi xin trở về làm quần chúng, làm dân thường, đau nỗi đau của dân, cùng dân lo toan giữ lấy nước.
III. ĐẢNG ĐANG THỰC HIỆN NHỮNG ĐIỀU TRÁI VỚI TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH
Trong đời sống chính trị của đất nước ta hiện nay, từ ngữ có tần số sử dụng cao nhất là từ Hồ Chí Minh. Thần thánh hóa Hồ Chí Minh, đảng Cộng sản Việt Nam luôn luôn nói đi theo con đường Hồ Chí Minh đã chọn, rầm rộ học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh nhưng trong thực tế đã hoàn toàn làm trái tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh. Trong bài viết "Ăn mày dĩ vãng – thực chất cuộc vận động học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh", tôi đã thẳng thắn nêu ra sự làm trái đó chính là để bảo vệ tư tưởng dân tộc rất sâu đậm của Hồ Chí Minh, bảo vệ hình ảnh bình dị và vô cùng gần gũi, thân thiết với dân của Hồ Chí Minh, những mong đảng tỉnh táo, dũng cảm nhìn nhận, xem xét lại. Hai cội nguồn sức mạnh của đảng là tinh thần dân tộc và tư tưởng Hồ Chí Minh. Mà cốt lõi tư tưởng Hồ Chí Minh cũng là dân tộc. Khởi đầu con đường cách mạng của Hồ Chí Minh là dân tộc và đích đến của con đường ấy cũng là dân tộc. Như trên tôi đã nêu, đảng đã lấy giai cấp đánh tan rã, li tán, suy yếu dân tộc. Nay đến tư tưởng Hồ Chí Minh, đưa ra học tập ồn ào nhưng từ lâu, đảng đã bác bỏ những tư tưởng cơ bản của Hồ Chí Minh. Bài "Ăn mày dĩ vãng" tôi viết về sự bác bỏ đó. Đó là đóng góp của tôi, một đảng viên với đảng, là bộc lộ lòng yêu nước, bộc lộ tấc lòng trung trinh với dân tộc, với tổ quốc Việt Nam thân yêu của tôi.
Nhưng trong cuộc họp tôi được mời tham dự với nội dung "Nghe UBKT/ĐU thông báo việc giải quyết tài liệu Ăn mày dĩ vãng – thực chất cuộc vận động học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh", ngày 13.11.2009, đảng ủy nơi tôi sinh hoạt đã kết luận bài viết của tôi "đã phủ định chủ nghĩa Mác – Lê nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đã thể hiện rõ đồng chí không còn trung thành với đảng, với tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, đã xuyên tạc, bôi nhọ hình ảnh lãnh tụ Hồ Chí Minh." Đó là kết luận áp đặt, khiên cưỡng, thiếu thiện chí với tôi và né tránh, không đủ dũng khí nhìn vào sự thật.
IV. LỜI KẾT
Tất cả những điều tôi trình bày ở trên bộc lộ sự thất vọng của tôi về đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Vì thế tôi xin từ bỏ đảng tịch đảng viên Cộng sản. Cuộc sống luôn vận động và phát triển. Tư tưởng con người cũng luôn vận động và phát triển. Không còn vận động và phát triển được sẽ bị cuộc sống đào thải. Tình cảm của tuổi trẻ đưa tôi đến với đảng Cộng sản. Hiểu biết của nhận thức và thực tế cuộc đời đưa tôi đến quyết định từ bỏ sự lựa chọn cảm tính của tuổi trẻ. Tôi đã tự nguyện vào đảng, nay tôi tự rút ra khỏi đảng cũng là việc rất bình thường, lành mạnh đối với đảng cũng như với riêng tôi. Đảng ủy cần nhìn nhận sự việc ở góc nhìn của sự vận động, là sự bình thường, sinh động của cuộc sống, không nghiêm trọng hóa sự việc để dẫn đến qui kết, truy bức tư tưởng.
Tôi cảm ơn.
Ngày 20 tháng 11 năm 2009
Người viết
PHẠM ĐÌNH TRỌNG
Nhà văn

Theo Nguyen Thong blog

Like this:

Be the first to like this post.

13 phản hồi to "Thông báo vĩnh biệt Đảng Cộng sản."

  1. anhnamsg đã nói

    Những lời bộc bạch của một đảng viên
    • Chính trị – xã hội
    Change We need's blog
    Đọc những dòng dưới đây của Psonkhanh thực sự tôi rất xúc động, đây có lẽ là những lời chân thật hiếm thấy trong thời buổi đầy dối trá như bây giờ. Tôi cũng tin vào sự thay đổi như Psonkhanh nhận định. Trong bài này có nhắc đến tôi và vấn đề an ninh. Tôi xin nói để mọi người yên tâm, tôi đã được khẳng định (tất nhiên là từ người có trọng trách) rằng các hãng như Yahoo, Google, … sẽ không dám tiết lộ thông tin của người dùng như trường hợp Yahoo đã làm bên TQ nữa đâu. Tổng Thống Obama đã có một chỉ thị ngầm rằng nếu hãng nào làm chuyện đó sẽ bị truy tố vì vi phạm luật pháp Mỹ. Cứ yên tâm mà viết các blogger à.
    LỜI BỘC BẠCH CỦA MỘT ĐẢNG VIÊN
    Lâu nay tôi không viết blog, không comment vì tôi sợ. Tôi nghe được những thằng bạn làm bên an ninh nói rằng đang thực hiện những chỉ thị của cấp trên rất quyết liệt để tìm ra dấu vết tông tích của những blogger "có vấn đề" để có cách xử lý thích đáng. Tôi thực sự sợ, có lẽ là tôi hèn nhát. Nhưng hôm nay tôi muốn viết, tôi buộc phải viết, tôi không giải thích được tâm trạng của mình lúc này, nhưng tôi cảm nhận rõ ràng một sự thôi thúc phải nói ra những gì mình suy nghĩ cho nhiều người đọc. Sự thôi thúc đó đến từ đâu tôi cũng không chắc, nhưng thật tình là tôi vẫn rất run sợ khi post bài này, tôi không phải là người dũng cảm, nhưng tôi thấy mình cần làm điều đó. Và tôi cũng chỉ có nơi này để viết, để nói ra được sự thật, blog là nơi duy nhất ở xã hội này người ta có thể nói thật, còn lại đều là một cuộc sống dối trá với chính mình và mọi người.
    Tôi đã gần 50 tuổi, đang làm cho một viện nghiên cứu của Nhà nước, đã được 15 năm tuổi Đảng. Thật lòng là tôi đã nghĩ đến việc ra khỏi Đảng nhưng lại không dám thực hiện, tôi không đủ can đảm và mạnh mẽ để chấp nhận một cách kiếm sống mới hoàn toàn mà tôi không tự tin với nó. Mà bỏ Đảng thì chỉ còn cách bỏ cơ quan. Đã suy nghĩ rất nhiều cách mưu sinh khác nhưng vẫn không thấy cái nào là được. Các con tôi phải còn vài năm nữa mới có thể tự lo được. Lương hai vợ chồng cộng lại mới hơn chục triệu. Riêng tôi mỗi năm được thêm vài công trình nghiên cứu, chia ra cũng được khoảng 30-40 triệu đồng. Cái này chính là bổng lộc mà cấp trên ban phát vì nghiên cứu cho có, xong cho vào tủ, chủ yếu là viết theo ý muốn cấp trên rồi lập hội đồng khen nhau mấy câu, thế là xong. Giàu thì chủ yếu là các sếp lớn vì đề tài nào các sếp cũng có tên để chia tiền dù chẳng làm gì, có khi cũng chẳng nhớ nổi cái tên đề tài. Còn chưa kể những thứ quyền lợi mua sắm khác. Nói chung là nếu lên được trưởng phòng thì không phải lo tiền bạc, người ta cúng cho mình. Do vậy mà trong nội bộ người ta đấu đá giành giật nhau ghê lắm, vào Đảng cũng chỉ hy vọng lên được chức cao hơn. Nói thật là ngày xưa tôi vào Đảng cũng với động cơ như thế, nhưng không nghĩ rằng như thế chỉ mới là cái bắt buộc sơ đẳng, muốn ngoi lên được đòi hỏi phải nhiều thủ thuật lắm, và phải biết luồn cuối thật giỏi, chà đạp người khác mà không bị cắn rứt. Mà cả 2 cái này tôi đều dở, có lúc thấy phải làm nhưng làm cũng không đạt yêu cầu. Chuyên viên như tôi (dù là được xếp vào ngạch cao câp) bây giờ toàn phải nói vẹt, nói dối đến mức mất tư cách mà chẳng biết phải làm sao. Giờ mới thấy mình hèn nhưng đã muộn. Tự an ủi trấn an mình "mưu sinh mà, thôi đành vậy…"
    Những người Đảng viên như tôi mình bây giờ chiếm đa số tuyệt đối trong Đảng, đến 95%. Hồi tháng 4 năm ngoái, tôi được đọc một bản nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Dư luận Xã hội, đây là tài liệu chính thức nghiên cứu theo yêu cầu của Bộ Chính Trị . Qua đó nói rõ rằng Đảng viên bây giờ đều chán nãn và bi quan, không còn tin vào đường lối chủ nghĩa Cộng Sản và học thuyết Mác Lê-Nin nữa, Đảng viên chỉ hy vọng vào sự đổi mới của Đảng. Nhưng bây giờ Đảng đã không còn đổi mới nữa, đang đi vào ngõ cụt. Hầu hết những Đảng viên như tôi bây giờ đều mong muốn một sự thay đổi, nhưng họ lại sợ thay đổi. Lý do quan trọng nhất là họ sợ bị trả thù như lịch sử đã từng xảy ra, như Đảng đã từng làm, họ nghe thấy sự hung hăng và cực đoan của các Việt Kiều qua các lần biểu tình chống đối người trong nước qua làm họ sợ. Rồi kiểu tuyên truyền của Đảng cũng tăng thêm điều đó, nếu bạn là Đảng viên, đi họp sinh hoạt Đảng thì sẽ nghe thấy những lời lẽ cảnh báo rất nặng nề, nào là các thế lực thù địch, nào là sẽ không đội trời chung với Đảng viên, âm mưu diễn biến hòa mình có thể mất nước v.v..
    Nhưng cái làm xói mòn niềm tin ở Đảng nhất là tham nhũng và đặc quyền thì Đảng chẳng có một biện pháp hiệu quả nào ngăn chặn, nếu không muốn nói là Đảng phải duy trì nó để sống và để cai trị quan chức. Cơ quan tôi và nhiều nơi khác suốt ngày bàn tán về việc ông Lê Thanh Hải đã chi ra cả trăm tỷ đồng để hối lộ cho những vị ủy viên Bộ Chính Trị vào TpHCM để xem xét việc cách chức ông ta vì dính đến vụ PCI. Giờ ông ta tuyên bố với đám đàn em kinh tài là vững như bàn thạch vì không những thế, Thủ Tướng còn nhận của ông ta mấy triệu đô la nữa. Giờ là lúc ông ta ra sức vơ vét và tạo điều kiện cho các đàn em kinh tài vơ vét để bù lại những gì đã phải chi ra để chạy cho ông ấy. Những chuyện này giờ đây tồn tại như một sự tất yếu, chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
    Tôi đang đứng trước một trạng thái chông chênh, giữa những lựa chọn không dễ dàng: theo hiện trạng và thói xấu của xã hội để sống dễ dàng hoặc thay đổi để ko theo nó, hay tham gia vào những sự thay đổi của người khác làm xã hội tốt hơn. Tôi muốn 2 cái sau nhưng nhiều lần đã không vượt qua được chính mình. Hàng này tôi bị buộc phải học và thực hành theo gương và đạo đức HCM nhưng toàn là những gì đạo đức giả và nụy quân tử. Tôi là người luôn kính trọng Chủ Tịch HCM ngay cả khi đã đọc được những mặt trái của Bác. Tôi giữ thái độ đó vì tôi cho rằng Bác là một con người. Nhưng cách mà Đảng đang tuyên truyền về hình ảnh và đạo đức của Bác, bắt mọi người học tấm gương của Bác là cách mà người ta thường làm để ca ngợi những vị giáo của các tôn giáo. Thật đáng buồn là những điều như vậy chẳng những không làm tôn lên hình ảnh của Bác mà ngược lại, vì Bác không có những điều cần thiết của một giáo chủ tôn giáo. Thời buổi bây giờ không còn là những thế kỷ trước, thông tin quá nhiều, nhanh và dễ kiểm chứng thì không thể tạo ra những myth để dẫn dắt lòng tin của mọi người được. Tôn giáo được tạo ra từ các myth vốn là những hiểu biết sai lầm, có thể là dối trá nhưng lại mang ý nghĩa huyền thoại, thần thoại. Người ta đang làm cho hình ảnh Bác ngày càng trở nên méo mó và dối trá.
    Gần đây tôi bắt đầu tin dần vào những gì vô hình như là định mệnh, số phận, vận nước, … Không tìm thấy căn cứ khoa học nào, nhưng có lẽ niềm tin là tâm linh, không phải biện chứng khoa học. Do vậy, tôi cũng hy vọng như nhiều người dân đang hy vọng, hồn thiêng sông núi sẽ phù hộ cho vận mệnh của đất nước. Tôi muốn nói với những người muốn mưu sự lớn và thực sự vì đất nước nhân dân, hãy nhắm vào những gì thiết thực nhất vì cuộc sống của đa số người dân, đừng có giương ngọn cờ dân chủ nhân quyền làm mục đích chính, những điều đó với người dân còn xa vời lắm. Chính quyền hiện này dù làm ra vẻ chống đối và mạnh tay với những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền; giả bộ như là sợ những điều đó đe dọa sự cầm quyền của họ nhưng thực ra họ rất mong muốn những những người đấu tranh này lao vào những mục tiêu như vậy vì chúng chẳng thể nào thu hút quần chúng trong vài chục năm nữa. Họ ra vẻ cái này là gót chân Achile của Đảng nên phản ứng rất dữ dội, làm cho những người đấu tranh cứ tưởng thật là mình đã nhắm vào đúng tử huyệt của đối thủ và cứ thế hút đầu vào đá. Những gì thiết thực đối với quần chúng thì rất nhiều, nhiều vô kể, không thể nhắm đến hết tất cả một lúc được. Những con người sáng suốt sẽ nhận ra một vài điểm thật quan trọng từ những nhu cầu này, nhấn mạnh nó, giương nó lên làm ngọn cờ để tạo ra động lực cho đa số dân chúng thì mới có thể tạo ra lực lượng và thế lực thay đổi cái hiện nay được. Điều đáng mừng là một vài năm gần đây đã thấy xuất hiện vài người có tầm nhìn như vậy, không lao vào những khẩu hiệu dân chủ nhân quyền mà nhìn được những mấu chốt từ những gì rất thiết thực. Tôi có hân hạnh được trao đổi với những người như vậy trên blog và cảm nhận được sức mạnh tư duy của họ cho dù họ không nói gì về điều đó.
    Nếu ai muốn copy bài này để phổ biến thì cứ tự nhiên làm đừng hỏi ý kiến tôi. Mà cũng mong các bạn hãy làm điều đó vì có thể một ngày nào đó, tôi không đủ sự can đảm, không vượt qua nổi sự hèn nhát nên sẽ xóa hẳn cái blog này. Tôi đã từng nghe cánh an ninh nói rằng sẽ dựa vào quan hệ của con rễ Thủ Tướng, là Việt Kiều trong giới tài phiệt, can thiệp với Yahoo để "lôi ra ánh sáng" kẻ nào là Change We Need để trị tội vì đã "vu khống" thanh danh của gia đình "phò mà". Chuyện ấy cũng vài tháng nay rồi nhưng vẫn thấy Change tiếp tục viết bài, có thể là họ không làm được, và cũng có thể là chưa làm được. Nếu một ngày nào đó mọi người thấy blog này biến mắt hẳn thì xin hãy hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi rất biết ơn ai đó copy bài này về blog của mình để những gì tôi viết còn lưu lại được.
    Đa số Đảng viên và quan chức hiện nay đều hèn nhát như tôi vậy, những người dũng cảm có tư cách thì rất ít, những người này đều không lên cao được. Những kẻ chức vụ càng cao thì không những hèn mà còn nhát, thượng đội hạ đạp. Bản chất bọn chúng là những kẻ sợ sệt đủ thứ, chúng chỉ hung hăng khi nắm quyền lực trong tay và đối xử thô bạo với kẻ dưới hoặc những người không có chút quyền gì. Tôi đảm bảo rằng, khi có một sự thay đổi bọn người này là những kẻ trốn chạy đầu tiên hoặc quay ngoắc tức thì theo lực lượng mới. Bọn chúng đa số (tôi là thiểu số) đều là những kẻ giàu có, giờ thì lắm tiền nhiều của, sợ chết và sẵn sàng trở thành kẻ phản bội cho người khác sai bảo nếu được đảm bảo rằng không làm gì bọn chúng.
    Sự sụp đổ và thay đổi là chắc chắc và không thể tránh khỏi, nhiều người bảo rằng sẽ rất nhanh, nhưng cũng có người bảo rằng sẽ chưa thể trong một hai năm nữa. Tôi thì nghĩ điều đó không tùy thuộc vào Đảng, vào Chính quyền nữa, cái này ngoài khả năng của họ rồi. Nó tuỳ thuộc vào lực lượng thay đổi có thể hành động lúc nào thì lúc đó sẽ có sự thay đổi. Còn thay đổi như thế nào thì lại tuỳ thuộc vào cái lực lượng này có muốn làm điều tốt cho người dân hay không. Thật là khủng khiếp nếu đất nước này tránh vỏ dư gặp vỏ dừa.
    Hãy tha thứ cho tôi nêu ai đó vô tình bị xúc phạm từ những điều tôi viết, nhưng tôi vẫn tin những người đó rất ít, đếm trên đầu ngón tay. Tạm biệt mọi người, cũng có thể là vĩnh biệt…. Chúc mọi người vui khỏe và an toàn, chúc Việt Nam thay đổi tốt đẹp.
    Tôi đã thực sự ân hận vì đã vào Đảng.
  2. nguyễn mậu đã nói

    Đau đớn thay ở một đất nướq mà yêu nước lại là phạm tội. Bội bạc thay một đất nước mà những nhà báo không dám viết một dòng nhắc đến các liệt sĩ đả dủng cảm hy sinh chống bọn xâm lược Trung quốc
  3. a20phuyenPhạm Thành đã nói

    Xin được bày tỏ lòng kính trọng đối với Ông .
    Phạm văn Thành
    Paris .
  4. Bọ Quang đã nói

    Đọc bài viết này mình vô cùng trân trọng tình cảm , sự hiểu biết và những việc làm của nhà văn Phạm Đình Trọng trong mỗi thời kì lịch sử của dân tộc ta . Và cũng vô cùng đau đớn và nhục nhã cho Quốc thể : "Không dám thắp vài nén nhang cho những người con đã ngã xuống vì toàn vẹn lãnh thổ" .
  5. [...] http://badamxoe.wordpress.com/2012/03/12/thong-bao-vinh-bi%E1%BB%87t-d%E1%BA%A3ng-c%E1%BB%99ng-s%E1%… Share this:TwitterFacebookLike this:LikeBe the first to like this post. Hồi ký, Lịch sử Phạm Đình Trọng ← Cuộc gặp gỡ với mẹ của Đỗ Thị Minh Hạnh [...]
  6. nguyen tuy đã nói

    Không được trọng dụng thì bỏ là đúng rồi.
  7. Người Lang thang đã nói

    Bác Trọng dũng cảm!Bài viết tuyệt vời!Dám nói thẳng nói thật như vậy mới đúng là nhà văn chân chính!Bọn văn nô "giá áo túi cơm"không thể sánh cùng bác được!(chủ blog nên sửa lại dấu"."thành
    dấu","sau từ"…văn nghệ sĩ"và xóa bỏ từ "Nhân văn Giai phẩm"tiếp liền sau dấu chấm,thì ý đoạn
    sau mới đúng với logic của đoạn văn:"Vụ án Nhân văn Giại phẩm là sự dằn mặt…")
    • badamxoe đã nói

      Cảm ơn bạn, nhưng tôi thấy không thể sửa như bạn được, vì viết như anh Trọng là đúng rôi.
      • Người Lang thang đã nói

        Theo tôi để nguyên thế thì câu:"NVGP là cuộc cc đối với trí tuệ …"nghĩa
        là NVGP là tàn ác ,độc địa…(Bác thử đọckỹ lại mà xem)Chỗ này người đánh máy thiếu mất chữ"Vụ án",thưa bác.Phải là:"Vụ án NVGPlà cuộc cc.."vì nhà văn đang ví vụ đánh nhóm NVGP giống như CCRĐ mà.Tôi vẫn bảo lưu ý kiến của mình!
  8. Nguyễn Quang A đã nói

    Bác Trọng này hơi vội lẽ ra phải vận động thêm 15 -20 người nữa cùng từ biệt tập thể và biến thành một phong trào thì tác động còn hay gấp ngàn lần.
    • Người Lang thang đã nói

      Ồ,Thế thì Bác A làm luôn đi!(Nếu đây là lời của bác A thật không phải của người mạo danh bác A)Bác
      mà thực hiện như bác Trọng thì tác dụng còn gấp hơn nhiều lần bác Trọng!
      • Nông Văn Dậu(Hớn) đã nói

        Đây đích thực là TS Nguyễn Quang A đấy các còm sỹ ạ (qua cách diễn đạt).
        Thật là chí lý! Quá nhiều ĐV đều thấy vậy, nhưng hành động bằng cách bỏ sinh hoạt đảng khi nghỉ hưu và ĐI CÂU CÁ,
  9. Khách đã nói

    Nhiều người đã ra khỏi đảng như ông Trọng đảng cs ngày nay tệ quá


From: Dzung T <dzungthedinh@yahoo.com>
To: "Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com" <Exryu-ww-Forum@yahoogroups.com>; "exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com" <exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com>
Sent: Sunday, 25 March 2012 7:32 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Pha't ngo^n vo^ ha^.u cu?a quan chu+'c

 

Nhờ ơn đảng có dép mang
Cuộc đời mới bớt lầm than đôi phần

0o0

Bác Hồ gieo chủng thụ nhân
Đại gia theo cộng có phần ăn theo 


Việt Cộng cướp chiếm Miền Nam
Cây rừng cũng trụi, túi tham chẳng đầy


081508 1535 cnglad2 Cường đô la   Dân chơi phải như thế nào ?
http://diendan.phununet.com/dspsingletopic.aspx?topicid=1739&pk_icatid=6

0o0


vào Việt Nam một cách máy móc như các nước khác.

Bộ đội xẻ dọc Trường Sơn
Miền Nam bị giải phóng còn cái chi

http://jbnguyenhuuvinh.wordpress.com/2012/03/23/ql_nv/

0o0

Theo SGTT
Chú thích ảnh: Nguyễn Thanh Phượng cùng chồng là Nguyễn Bảo Hoàng chụp hình chung với giới doanh nhân.

(http://gocnhinvn.wordpress.com/2010/03/05/ph%E1%BB%A5-n%E1%BB%AF-vi%E1%BB%87t-nam-doanh-nhan-thanh-d%E1%BA%A1t-con-gai-th%E1%BB%A7-t%C6%B0%E1%BB%9Bng-nguy%E1%BB%85n-t%E1%BA%A5n-dung/)


0o0














(http://community.vietfun.com/showthread.php?t=714270&page=4)

0o0

Nhờ ơn bác, đảng mỗi ngày
Đói thì vẫn đói, nghèo hoài mà thôi

D~


From: Tu Cong <tanphat@hotmail.com>
To: exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com; Exryu-Forum <exryu-ww-forum@yahoogroups.com>; Exryu-WW <exryu-ww@yahoogroups.com>
Sent: Saturday, 24 March 2012 11:22 PM
Subject: [Exryu-ww-Forum] Pha't ngo^n vo^ ha^.u cu?a quan chu+'c

 
Anh Du~ng tha^n me^'n,
Go+?i the^m mo^.t ba`i vie^'t tre^n ba'o le^` pha?i d-e^? anh ro~ the^m nghi~a VO^ HA^.U cu?a ca'c quan be^n nha`.
May ma` ba'c chuye^n gia... ca~i bu+o+'ng la`ng E^'ch kho^ng d-u+o+.c la`m quan be^n nha`. Ba'c i' ma` la`m quan thi` TI'NH VO^ HA^.U cu?a ba'c i' se~ vu+o+.t tro^.i ca'c quan hie^.n nay.
May ma` tha?o da^n nga`y nay d-a~ kha'c xu+a; nha^'t la` e^'ch trong la`ng cu~ng cha(?ng pha?i vu+`a !!!
P72
PS. Ngu+o+`i mie^`n Nam ma` ma('ng la` d-o^` vo ha^.u, cha('c kho^ng ... nhe. d-a^u nghe !!!
 -------------

<<<VN hie^.n d-a.i mi`nh cu~ng co' kie^'n tru'c  d-a'ng ne^?.
D-o' la` kie^'n tru'c ca? mo^.t he^. tho^'ng ca~i bu+o+'ng mo^.t ca'ch vo^ ha^.u.
Trong ca'i la`ng e^'ch chu'ng ta, d-ang co' mo^.t hai vi. co' ca'i na~o tra,ng d-u+o+.c thie^'t ke^' theo kie^?u d-a'ng ne^? d-o'.
Chi? ra thi` vo^ so^', to^i d-a~ co' di.p nha('c to+7 trong tua^`n tru+o+'c, d-a.i loa.i kie^?u:
+ Ne^'u co' anh d-u+a ra vie^.c su+. vo^ ly' ba^'t co^ng cu?a xa~ ho^.i giu+~a gia`u va` nghe`o,
- Thi` co' ba'c pha'n cho la` anh na`y co' ca'i ta^m ghen ty. .
+ Ne^'u d-u+a ra nhu+~ng vu. vie^.c gia?i to?a d-a^'t co' so^? d-o? ma` kho^ng co' d-e^`n bu` tho?a d-a'ng.
- Co' ba'c se~ ca~i, d-a^'t d-ai la` so+? hu+~u toa`n da^n, ngu+o+`i cho^'ng le^nh di do+`i la` sai, co' the^? bi. to^? chu+'c pha?n d-o^.ng gia^.t gia^y.
+ Chi? ra nhu+~ng sai la^`m lie^n lu?y cu?a che^'  d-o^.,  nhu+~ng su+. tha^.t hie^?n nhie^n.
- Ba'c na`y no'i ra(`ng: d-o' la` tho^ng tin bi.a d-a(.t,  37 na(m ro^`i ma` cu+' d-eo ma~i ha^.n thu`. (ngay ca? mo^.t nu+?a tha'c Ba?n Gio^'c d-a~ ma^'t, the^' ma` co' ba'c nha^'t d-i.nh ba?o la` bi.a d-a(.t, ba` con cu?a ba'c i' vu+`a mo+'i d-i tha(m tha'c Ba?n gio^'c...)
....
....
Co`n nhie^`u la('m,....
Nha^n d-a^y, xin ba'c na`o co`n nho+' ve^` ca'c lo+`i  ca~i bu+o+'ng vo^ ha^.u cu?a ba'c i', thi` go+?i cho to^i d-e^? ghi va`o <tu+. d-ie^?n ca~i bu+o+'ng> cu?a hai ba'c na`y.
....
No'i chung d-a?ng pha'n, hay ra tro` na`o cu~ng tuye^.t d-o^'i kho^ng ... sai, vi. na`y luo^n ta^m nie^.m ra(`ng: ti'nh sa'ng ta.o, va` tri' tue^. sa'ng suo^'t cu?a d-a?ng tuye^.t d-o^'i kho^ng co' chu+~ sai la^`m trong tu+. d-ie^?n.
Chi'nh vi` va^.y, nhie^`u lu'c to^i tha^'y ca'i vi. na`y thuo^.c lo+'p fan ye^u cuo^`ng tha^`n tu+o+.ng. D-e^'n d-o^. tha^`n tu+o+.ng co' d-a'nh ra('m va^~n ngu+?i tha^'y tho+m.
Theo ta^m ly' ho.c d-a^y la` ha.ng ngu+o+`i co' nha^n ca'ch chu+a d-u+o+.c hoa`n chi?nh, hoa(.c co'  khuye^'t ta^.t trong qua' tri`nh tru+o+?ng tha`nh cha(ng? 
Va`i ha`ng go'p y'
Tha^n me^'n
P72
 >>>]
++++++++

Ôi, miệng nhà quan…

Thứ Bảy, 24/03/2012 13:12

(NLĐO) - Sáng qua, thằng cháu học lớp 4 của tôi cầm quyển sách tới trước mặt: "Ông nội ơi, tại sao người ta nói miệng nhà quan có gang, có thép? Trong miệng mà có gang có thép làm sao nói chuyện được?".

Đã giải thích rõ cho thằng cháu là ý người xưa muốn nói đến những kẻ làm quan có quyền chức, có thế lực, muốn nói gì cũng được; nói phải, nói trái gì con dân cũng chỉ biết cúi đầu nghe theo… Ấy vậy mà hôm nay, vô tình thấy báo đài đưa tin về cái vụ Thủy điện sông Tranh 2, giật mình chợt thấy,  miệng các "quan cán bộ" bây giờ cũng… gang thép từa lưa.
Nói cho… đã miệng!
Trong vụ đập thủy điện Sông Tranh 2 bị "lủng" làm nước thấm ra lênh láng, đe dọa hằng trăm ngàn người dân sống ở hạ du, có rất nhiều tuyên bố "trật chìa" của các vị lãnh đạo "ở trển" nhưng tôi chỉ lấy ví dụ lời của ông Trần Văn Hải, Trưởng Ban Quản lý Dự án thủy điện 3. Ông Hải nói rằng: "Chúng tôi khẳng định đó không phải là các vết nứt mà là các khe nhiệt rò rỉ nước, hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Việc siêu âm đập là không cần thiết vì chẳng có gì để mà siêu âm cả. Chúng tôi khẳng định là đập vẫn an toàn. Người dân lo sợ vì họ không hiểu biết…". (Báo Pháp luật TP ngày 21-3).
Nước chảy như thác thế kia mà "quan" Hải cho rằng chỉ "rò rỉ". Có lẽ phải định nghĩa lại từ "rò rỉ" chăng?
Trong khi đó, ông Nguyễn Kim Sơn, Phó Bí thư Thường trực Huyện ủy Bắc Trà My, người đang "lo nỗi lo của dân" huyện nhà thì cho rằng: "Ban quản lý thủy điện bảo rằng vết nứt không gây nguy hiểm là vô lý. Nước từ khu vực lòng hồ rò rỉ qua thân đập chảy mạnh như suối mà nói bình thường thì thật đáng ngờ…".
Lời ông Nguyễn Kim Sơn là có lý bởi vụ việc ngay sau đó đã được TS Bùi Trung Dung, Phó Cục trưởng Cục Kiểm định Nhà nước về chất lượng công trình xây dựng, kết luận: "Công trình này lỗi từ khâu thiết kế, thi công, giám sát cho đến khâu khai thác vận hành..." (Báo Tuổi Trẻ ngày 22-3).
Nhiều người dân chất vấn: Lỗi như thế là lỗi hệ thống, vậy thì có ai bị xử lý kỷ luật không? Câu trả lời là… hãy đợi đấy vì trên ông Hải còn có rất nhiều quan của EVN nhưng đến giờ chưa thấy ai ra mặt nhận trách nhiệm!
Một ông "quan" khác cũng có những phát ngôn khiến nhiều người dân "bó tay" là ông Nguyễn Xuân Hồng, Cục trưởng Cục Bảo vệ thực vật (Bộ NN – PTNT). Cách nay chừng một tuần, trả lời phỏng vấn của Báo Người Lao Động xung quanh vấn đề trái cây tẩm hóa chất, ông Hồng nói: "Không phải lo ngại! Trước hết, cần phải xem xét đây có thể là giống ưu việt với thời gian bảo quản dài hơn loại trái cây thông thường. Như quả bưởi Diễn được hái từ tháng 8 âm lịch nhưng để đến Tết Nguyên đán vẫn ăn được! Và thực tế có nhiều loại trái cây để vài tháng sau ăn vẫn ngon. Thứ hai là thuốc bảo quản đang được sử dụng phổ biến trên cam, quýt được thế giới công nhận có nguồn gốc từ hoóc-môn thực vật là rất an toàn".
Ông Nguyễn Ngọc Hồng khuyên người dân "không phải lo ngại" trước nghi vấn trái cây tẩm độc
Thế nhưng, về vấn đề này, Viện Nghiên cứu cây ăn quả Miền Nam cho biết, trên thị trường người ta sử dụng cả hóa chất khai hoang, diệt cỏ (chất 2,4D) để bảo quản trái cây!
Không biết ông Hồng có thử đi kiểm tra trước khi phát biểu hay không?
Phận gái kém gì tài trai!
Nhà nước ta đang ra sức thực hiện bình đẳng giới nên hiện nay có rất nhiều chị em được tạo điều kiện để cống hiến, cũng làm bà này, bà nọ như ai. Thế nhưng, có nhiều "chị em" được người ta nhớ không phải vì những đóng góp lớn lao cho xã hội, cho nhân dân mà là do những phát ngôn gây sốc.
Mới đây, Thứ trưởng Bộ Tài Chính Nguyễn Thị Mai khi trả lời Báo Tuổi Trẻ về dự thảo sửa đổi Luật Thuế thu nhập cá nhân đã làm dấy lên một làn sóng… ngờ vực năng lực làm nội trợ của hàng triệu phụ nữ Việt Nam. Bà Mai cho rằng "với dự thảo lần này thì nâng mức giảm trừ gia cảnh từ 1,6 triệu đồng/tháng lên 2,4 triệu đồng/tháng đã được xem là khoan sức dân rồi". Chưa hết, bà thứ trưởng còn khẳng định: "Mục tiêu sửa lần này cũng ổn định 5 năm, tức là mức này cũng sẽ giữ đến hết năm 2018".
Thứ trưởng Tài Chính Nguyễn Thị Mai được hàng triệu phụ nữ hỏi ý kiến sau phát ngôn: "Giảm trừ như thế đã là khoan sức dân"
Mang phát biểu này đi khảo sát ý kiến "chớp nhoáng" của 1.000 gia đình công chức, người lao động ở TPHCM, chúng tôi nhận được câu trả lời: "Ý bà thứ trưởng nói là "khoan thủng", "khoan dùi đục đẽo" sức dân chứ không phải "khoan thư sức dân" như hiền nhân đã dạy! Mặt khác, dư luận cũng bái phục bà thứ trưởng về tầm nhìn xa. Biết đâu 5 năm nữa, lạm phát  chỉ có 0,1% thì mức giảm trừ ấy đã là tiến bộ!
Một "quan" nữ cũng từng có những phát biểu khiến người dân ngỡ ngàng là Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến. Cách nay chưa lâu, khi đi triển khai và kiểm tra  công tác an toàn-  vệ sinh thực phẩm trên địa bàn TPHCM, bà bộ trưởng đã nhăn mặt: "100% mứt các loại ngâm chất tẩy trắng công nghiệp, gần 50% dụng cụ sản xuất bẩn, 50% nước uống đóng bình nhiễm vi sinh. Đúng là quá bẩn, ăn chi toàn là đồ bẩn!".
Bộ Trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến với phát ngôn ấn tượng: "Ăn chi toàn là đồ bẩn?"
 
Nói như vậy là ý bà bộ trưởng cho rằng cơ quan quản lý Nhà nước vô can, chỉ có dân chúng là không biết giữ gìn vệ sinh, không biết làm người tiêu dùng khôn ngoan. Nhiều bạn đọc đã kêu trời: "Thảo dân" thì biết hàng nào là hàng bẩn và hàng nào là hàng sạch? Nếu biết, dám chắc rằng hạng "phó thảo dân" cũng phải chọn hàng sạch mà ăn. Chỉ trừ người điên mới chọn hàng bẩn".
Sốc khi nghe quan nói về phí!
Đình đám không kém thời gian gần đây là "miệng" của các quan giao thông vận tải (GTVT) nói về việc thu phí bảo trì đường bộ. Mới ràng ràng đây, trả lời phỏng vấn trên Báo Tiền Phong ngày 21-3, Thứ trưởng Bộ GTVT Nguyễn Ngọc Đông đã ví von rất chi là… hay ho: "Nếu bạn mua một thỏi son để làm đẹp, phải mấy trăm nghìn, nhưng bạn đóng phí bảo trì đường bộ cho một chiếc xe máy, chỉ phải mất 100 nghìn thôi. Thế thì làm đẹp có khi còn đắt hơn cả đóng phí cho bảo trì đường bộ".
Thứ trưởng GTVT Nguyễn Ngọc Đông: "Làm đẹp có khi còn đắt hơn cả đóng phí cho bảo trì đường bộ" đấy!
Ối giời đất ơi, sao lại có kiểu so sánh lạ lùng như vậy? Đâu phải mọi người phụ nữ đều có nhu cầu mua thỏi son mấy trăm ngàn? Nhiều gia đình công nhân chỉ dám mua mỗi ngày một bó rau muống 10.000 đồng rồi chia ra ăn sáng chiều. Những người phụ nữ trong các gia đình ấy đâu có nhu cầu làm đẹp với chi phí mấy trăm ngàn đâu mà ông thứ trưởng so sánh?
Ngồi cùng mâm với ông thứ trưởng Nguyễn Ngọc Đông nhưng lại ở "chiếu trên" là Bộ trưởng GTVT Đinh La Thăng. Những ngày này, đi đâu, làm gì, cũng nghe người dân bàn tán về cái "tối kiến" thu phí bảo trì đường bộ (nghe đâu do bị phản đối quá nên đang tính đổi thành "phí hạn chế phương tiện lưu thông cá nhân).
"Ác đạn cu li" nhất là tuyên bố hùng hồn của ông bộ trưởng trong buổi đối thoại trực tuyến trên Công Thông tin điện tử Chính phủ: "Việc thu này đảm bảo công bằng, thực tế, người sử dụng nhiều hạ tầng phải nộp phí nhiều hơn. Người sử dụng xe máy thì nộp phí vừa phải, mức 500.000 đồng/năm, còn đối với người đi bộ, xe đạp thì không phải nộp".
Bộ trưởng Thăng đã khẳng định: "Đi xe đạp, đi bộ thì không phải đóng phí" rồi đấy nhé!
Nghe vậy, mấy người có xe đạp và… không có gì (tức người đi bộ) sướng rơn. Vậy là chúng mình khỏi phải đóng phí nhé! Thế nhưng bạn đọc Nguyễn Quốc Cường lại cắc cớ: "Nếu sau khi người có các phương tiện cá nhân đã nộp đầy đủ phí theo quy định mới, mà tình hình ùn tắc không được đẩy lùi, thì bộ trưởng có sẵn sàng đề xuất Chính phủ trả lại những khoản phí đã đóng, thậm chí là lãi suất ngân hàng cho người dân hay không?".
Do không dám khẳng định nên bộ trưởng "đẩy cây" sang tận Mỹ, Nga, Anh, Nhật: "Ở những nước đó cũng còn ùn tắc giao thông. Cho nên, chúng ta đang hướng đến mục tiêu giảm, còn giảm tới mức độ nào thì phụ thuộc vào tất cả chúng ta".
Điều đó có nghĩa, khi người dân đã đóng phí rồi mà nạn ùn tắc giao thông vẫn không được khắc phục thì "đó là lỗi của chúng ta" chứ không phải của "tôi" đâu nhé!

Đúng là miệng nhà quan…
Thảo Dân
+++++++++++
.Phong
24/03/2012 13:25
Bài viết hay quá. Cám ơn tác giả! Rất đúng như tựa đề bài báo này mà, hết thuốc chửa mấy ông bà trên đây rồi. Đúng là..... tỏa ra cực kỳ nguy hiểm!
Tư Cafe
24/03/2012 13:29
Ở nước mình các quan chưa phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình. Nên, các cụ cứ nói và nói.
Nguyễn Trần Thông
24/03/2012 13:37
Những phát biểu không có chiều sâu, không có trách nhiệm hỏi thử làm gì có tầm nhìn mà quản lý đất nước
VQN
24/03/2012 13:58
Khẩu khí của các quan tỷ lệ với trình độ "quan trí"
Phương Nam
24/03/2012 13:58
Có một vị quan chức trong ngành giao thông còn nói: "Phải giảm phương tiện giao thông cá nhân rồi cấm hẳn ở các thành phố lớn...không lẽ gì có người buổi sáng đi bộ mấy km nhưng đi chợ thì đi xe máy" ( Xin lỗi, tôi nhớ không đầy đủ câu nói) . Không biết vị quan chức này không biết hay cố tình ko biết. Việc đi bộ buổi sáng để rèn luyện thân thể chủ yếu là những người lớn tuổi. Cũng có những người còn trẻ, sáng tranh thủ dậy sớm từ 5 giờ đến 6g ( giờ này chợ chưa họp, mua ai bán?) về là lo cho con ăn, chở con đi học tranh thủ ghé chợ mua thức ăn rồi còn phải đi làm. Chừng ấy công việc phải làm trong mấy phút buổi sáng, đi bộ làm sao kịp? Mong rằng các vị quan chức trước khi nói gì thì nên uốn lưỡi bảy lần rồi hãy nói!
Nguyễn Tâm
24/03/2012 14:00
Thời buổi này nhiều khoản sưu cao thuế nặng quá.Nhân dân giờ giống Chị Dậu trong tác phẩm"Tắt đèn"quá. Đúng là thời nào cũng gặp Quan
Thanh Minh
24/03/2012 14:06
Đối với câu "Miệng nhà quan có gang có thép" là "Đồ nhà khó vừa nhọ vừa thâm". Ông bà ta thâm thúy thật.
Le no
24/03/2012 14:08
Bởi không có ai chịu trách nhiệm nên đất nước càng ngày càng yếu kém trên mọi lĩnh vực. Do vậy cuối cùng người dân chịu hết. Than ơi!!!
Quang
24/03/2012 14:36
"Không có ai trong khu vực này, thật trông như một thành phố chết", chỉ lỡ nói hớ 1 câu khi đi thị sát nhà máy điện hạt nhân Fukushima sau động đất mà Bộ trưởng thương mại Nhật bản phải từ chức do phản ứng từ dư luận. Còn ở Vn thì sao? các Quan tha hồ nói mà vẫn ok, các bạn thử nghĩ xem nếu 1 Giám đốc Công an nói về 1 ngôi nhà 2 tầng: cái nhà anh Vươn không phải là nhà mà "là cái chòi trông cá" , nếu câu nói này là ở Nhật, thì ông Giám đốc Công an này không chừng bị ra Tòa ấy chứ ; rồi lại có 1 Thiếu tá Công an khác, bị ghi âm lời gạ tình và bán đất để chạy cho Chồng bị Tạm giữ , bằng chứng rành nhưng vị này chỉ bị hạ 1 bậc xuống làm Đại úy . Phải công nhận làm Quan ở VN sướng thật .
Tư Lu
24/03/2012 14:37
Đúng là làm quan ở Việt nam ta sướng thật! Cứ phát biểu thỏa mái, thây kệ bàn dân thiên hạ nói gì thì nói! nếu có phát biểu sai thì cũng không buồn đính chính hay xin lỗi! Không giống như các nước khác (mà gần chúng ta đây là Nhật bản),khi quan chức lỡ lời thì lật đật xin lỗi và tự động xin từ chức! Phát biểu, xin lỗi hay tử chức cũng biểu thị cho trình độ văn hóa của mỗi người khi làm quan.
Nguyễn Đức Nhuận
24/03/2012 14:41
Người dân muốn đối thoại, muốn nghe được những sáng kiến ích nước lợi dân từ các quan chức chính phủ. Những ý tưởng của các quan có ích cho đất nước hay không thì chưa kiểm định được nhưng khó khăn cho dân thì thấy rõ. Được nghe là các quan thời nay phải đi sâu, đi sát trong quần chúng. Qua những gì các quan phát biểu mới biết các quan này không thích đi vào quần chúng nữa rồi. Quan thứ trưởng Bộ GTVT Nguyễn Ngọc Đông đã ví "bạn mua một thỏi son để làm đẹp, phải mấy trăm nghìn, nhưng bạn đóng phí bảo trì đường bộ cho một chiếc xe máy, chỉ phải mất 100 nghìn thôi". Chứng tỏ quan này sống trong nhung lụa, giàu sang, xem vài trăm nghìn là bé. Có thể vợ của quan, con gái quan, bạn gái của quan dùng thỏi son vài trăm nghìn để làm đẹp. Nhưng có hàng triệu người khác không bao giờ biết đến thỏi son vài trăm ngàn như quan nói đâu nhé. Còn vấn đề điện Sông Tranh 2 theo cách sơ bộ kết luận: "Công trình này lỗi từ khâu thiết kế, thi công, giám sát cho đến khâu khai thác vận hành..." Như vậy là hòa cả làng cho quan. Còn dân thì thua cả tỉnh...
Phạm Khắc Tiến
24/03/2012 15:20
Đó là một minh chứng vì sao nước ta nghèo ... lâu thế!
Hoang Van Hung
24/03/2012 15:22
Ket cuoc DAN NGHEO - NUOC KHONG MANH.
Phan Thanh Sơn
24/03/2012 15:40
Một bài viết được tổng hợp tư liệu lại từ các báo và có những bình luận sắc sảo, phù hợp và đúng như bản chất và cá tính của các quan ông, quan bà đã phát ngôn. Tôi thấy đã làm quan thời nay phương tiện thông tin nhiều và hiện đại không nên nói cho sướng miệng và thể hiện các quyền lực của mình dễ bị người dân phát hiện lắm.
 

To: exryu-ww-vannghe@yahoogroups.com
From: dung_mtl@yahoo.com
Date: Fri, 23 Mar 2012 21:50:39 -0700
Subject: Re: [exryu-ww-vannghe] Cầu Dinosaur - kiến trúc đáng nể của Nhật Bản



 
............................
 
Ha... ha ... ha...
Ha... ha ...ha ...






__._,_.___
Recent Activity:
.

__,_._,___


No comments:

Post a Comment