Một linh mục đi làm lễ cầu nguyện tại gia cho các gia đình. Linh mục gõ cửa nhà một người vốn không thích lễ lạc lắm. Cửa mở hé, linh mục hỏi:
- Đảng viên đảng cộng sản phải không?
- Vâng!
- Nhà anh có xe hơi không?
- Không, không có.
- Thế nhà có xe đạp không? – Linh mục hỏi tiếp.
- Cũng không có!
- Thế ít ra thì cũng có tý tiền tiết kiệm chứ?
- Không đủ ăn còn lấy đâu ra tiền tiết kiệm!
- Lạy Chúa! Nếu ông không thích tôi làm lễ thì cứ nói thẳng ra, việc gì anh phải nhận là "đảng viên cộng sản"? Để phải nói dối. Đảng viên có ai nghèo đâu!
***
Ban thanh tra nhà nước đi kiểm tra các trại nuôi gà. Viên thanh tra hỏi chủ trại:
- Trại của ông có bao nhiêu con?
- Khoảng một ngàn con.
- Ông cho gà ăn thức ăn gì?
- Bằng hạt lúa mạch.
- Trời ơi, hành vi phá hoại. Lãng phí, lãng phí! Nhà ngươi phá hoại trữ lượng lúa mì của nhà nước.
Đến một trại khác – ông chủ trại đã được người bạn bị kiểm tra gọi điện báo trước, nên trả lời rằng, gà của ông nuôi bằng đồ thừa của các nhà ăn tập thể. Ông ta cũng bị phê phán là hoang phí, vì đồ thừa của nhà ăn phải dùng để nuôi heo.
Đến một trại thứ ba (ông chủ cũng đã được báo trước bởi bạn bè), sau khi thanh tra hỏi liền trả lời ngay:
- Vì sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa nên tôi chẳng cho gà ăn gì cả. Mỗi một con gà nhận được vài xu mỗi tháng và phải tự nuôi sống lấy mình.
****
- Tại sao thủ tướng chúng ta phải mặc quần áo ngủ bằng vải trong suốt?
- Để đảng có thể biết được thủ tướng có cái "thằng nhỏ" như thế nào?
- Thế tại sao đảng lại bắt ông ta đi ngủ phải đeo cà-vạt?
- Để đảng biết được cái đầu của ông ta nằm ở đâu!
Sĩ quan Liên Xô nói chuyện với một tân binh:
- Ai là cha của anh?
- Dạ, nguyên soái Stalin ạ!
- Sao lại như vậy được?
- Thì người ta vẫn nói nguyên soái là cha già của dân tộc đấy thôi!
Sĩ quan rất ngạc nhiên nhưng đành phải thừa nhận tay tân binh có lý. Ông ta hỏi tiếp:
- Thế ai là mẹ của anh?
- Dạ, Liên Xô ạ!
- Thế có nghĩa là thế nào?
- Thì người ta vẫn nói Liên Xô là mẹ của tất cả các dân tộc…
Trả lời của tân binh làm viên sĩ quan khoái trá. Với niềm hy vọng lớn lao, anh ta hỏi tân binh bằng giọng thân mật:
- Thế cậu muốn trở thành người như thế nào?
- Dạ, thưa, em muốn thành đứa mồ côi ạ!
****
Một gã ăn mặc bẩn thỉu, hôi hám bước vào cửa hàng sách hỏi người bán hàng:
- Ở đây có bán tranh chân dung NPT không?
- Có!
- Thế tranh NTD?
- Cũng có!
- Bán cho tôi 10 chiếc.
Vài ngày sau, người khách hàng trở lại, ăn mặc trông đã có vẻ tươm tất hơn.
- Bán cho tôi 20 tranh NPT, 20 tranh NTD.
Mấy ngày trôi qua, bối cảnh được lặp lại. Lần này người mua hàng bận veston sang trọng và đòi mua tranh NPT và NTD, mỗi thứ 50 cái. Lần tiếp sau, anh ta đi đến hiệu sách bằng xe hơi riêng, hỏi mua mỗi thứ 100 cái thì người bán hàng không kìm được kinh ngạc nữa:
- Này, ông bạn! Chuyện gì xảy ra với những bức chân dung vậy? Làm sao mà ông mua xe hơi nhanh như thế? Mới cách đây không lâu ông còn chả có gì ăn vận?…
- À, tôi mở trường dạy bắn súng ngoài ngoại ô thành phố. Người ta tranh nhau lấy chân dung 2 vị này làm bia để bắn ấy mà…
****
Chủ tịch xã đến thăm một gia đình nông dân và thuyết phục chủ nhà cho vay mấy ngàn đồng vào mục đích hiện đại hoá nông thôn. Người nông dân không tin tưởng lắm về ý định của ông chủ tịch.
- Từng này tiền cơ à… Lỡ không thành thì sao?
- Ông đừng sợ, bí thư của chúng ta là sự bảo đảm chắc chắn – Chủ tịch nói.
- Nhưng mà bí thư có sống mãi được đâu?
- Sau lưng bí thư là đồng chí Stalin – chủ tịch khẳng định.
- Chà, nhưng ông Stalin còn già hơn cả bí thư nhà ta nữa kia mà… – Người nông dân nói.
- Được rồi, tôi nói thế này nhá. Liên Xô là đảm bảo an toàn nhất cho việc mượn tiền này.
- Thưa ông, nhưng ông thấy, trong lịch sử, có cường quốc nào tồn tại vĩnh viễn đâu. Đã bao nhiêu cường quốc sụp đổ…
- Này, thế nếu như chuyện sụp đổ sẽ xảy ra thật thì có gì đâu mà ông tiếc mấy ngàn đồng vậy cà?
****
Mấy đảng viên ngồi uống rượu trên ghế. Một ông đột nhiên phán:
- Tôi thích làm việc không có lương suốt ngày đêm ở Moskva hơn là làm việc ở New York chỉ có mấy đô la mỗi giờ.
Một sĩ quan công an Liên Xô đứng gần nghe thấy khoái chí nói:
- Tôi rất tự hào với tấm lòng của các đồng chí! Những người có tấm lòng như các đồng chí vô cùng cần thiết. Thế nghề nghiệp của đồng chí là gì nhỉ?
- Thưa đồng chí, chúng tôi làm nghề ăn cắp ạ!
****
- Đảng viên đảng cộng sản phải không?
- Vâng!
- Nhà anh có xe hơi không?
- Không, không có.
- Thế nhà có xe đạp không? – Linh mục hỏi tiếp.
- Cũng không có!
- Thế ít ra thì cũng có tý tiền tiết kiệm chứ?
- Không đủ ăn còn lấy đâu ra tiền tiết kiệm!
- Lạy Chúa! Nếu ông không thích tôi làm lễ thì cứ nói thẳng ra, việc gì anh phải nhận là "đảng viên cộng sản"? Để phải nói dối. Đảng viên có ai nghèo đâu!
***
Ban thanh tra nhà nước đi kiểm tra các trại nuôi gà. Viên thanh tra hỏi chủ trại:
- Trại của ông có bao nhiêu con?
- Khoảng một ngàn con.
- Ông cho gà ăn thức ăn gì?
- Bằng hạt lúa mạch.
- Trời ơi, hành vi phá hoại. Lãng phí, lãng phí! Nhà ngươi phá hoại trữ lượng lúa mì của nhà nước.
Đến một trại khác – ông chủ trại đã được người bạn bị kiểm tra gọi điện báo trước, nên trả lời rằng, gà của ông nuôi bằng đồ thừa của các nhà ăn tập thể. Ông ta cũng bị phê phán là hoang phí, vì đồ thừa của nhà ăn phải dùng để nuôi heo.
Đến một trại thứ ba (ông chủ cũng đã được báo trước bởi bạn bè), sau khi thanh tra hỏi liền trả lời ngay:
- Vì sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa nên tôi chẳng cho gà ăn gì cả. Mỗi một con gà nhận được vài xu mỗi tháng và phải tự nuôi sống lấy mình.
****
- Tại sao thủ tướng chúng ta phải mặc quần áo ngủ bằng vải trong suốt?
- Để đảng có thể biết được thủ tướng có cái "thằng nhỏ" như thế nào?
- Thế tại sao đảng lại bắt ông ta đi ngủ phải đeo cà-vạt?
- Để đảng biết được cái đầu của ông ta nằm ở đâu!
****
Một anh đảng viên cộng sản mới được kết nạp trình diện bí thư đảng uỷ. Anh đảng viên mới hỏi:
- Thưa đồng chí bí thư, bao giờ thì chúng ta có chủ nghĩa cộng sản?
Bí thư khoác vai người đồng chí trẻ của mình dẫn ra cửa sổ, rồi hỏi:
- Đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi to sang trọng trước trụ sở Đảng Uỷ không?
- Dạ, có!
- Đấy là xe hơi của tôi. Thế còn cái xe hơi nhỏ hơn bên cạnh?
- Dạ, có!
- Đấy là xe hơi của phó bí thư của tôi. Thế đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi thứ ba nào không?
- Dạ, không ạ!
- Cái thứ ba đấy chính là xe của đồng chí. Nếu đồng chí nhìn thấy nó, thậm chí không cần đậu bên cạnh xe của tôi cũng được – có nghĩa là khi ấy chúng ta có chủ nghĩa cộng sản.
****
Một học sinh từ trường về nhà hỏi bố:
- Bố à, cô giáo trong trường bữa nay nói cho tụi con nghe, Quốc hội, Chính phủ và Đảng là thế nào, nhưng mà con vẫn mù tịt, không hiểu gì hết. Bố giải thích giúp con được không?
Sau một lúc suy nghĩ để làm sao cắt nghĩa cho con dễ hiểu, người bố nói:
- Tốt nhất là thế này nghe con, bố lấy 3 thứ đó trong ví dụ về gia đình mình. Con có thể hiểu, Quốc hội trong gia đình là bố, bởi vì bố đưa ra tất cả các mệnh lệnh về công việc – tức là quyền lập pháp. Mẹ con là người thực hiện – sự thực hiện đó gọi là quyền hành pháp, là chính phủ…
- Ờ nhỉ! Nhưng còn đảng? – con trai thắc mắc tiếp.
- Đảng à con? Đảng giống như bà ngoại con vậy, vừa mù, vừa điếc nhưng việc gì cũng cứ xía loạn vô!
- Thưa đồng chí bí thư, bao giờ thì chúng ta có chủ nghĩa cộng sản?
Bí thư khoác vai người đồng chí trẻ của mình dẫn ra cửa sổ, rồi hỏi:
- Đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi to sang trọng trước trụ sở Đảng Uỷ không?
- Dạ, có!
- Đấy là xe hơi của tôi. Thế còn cái xe hơi nhỏ hơn bên cạnh?
- Dạ, có!
- Đấy là xe hơi của phó bí thư của tôi. Thế đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi thứ ba nào không?
- Dạ, không ạ!
- Cái thứ ba đấy chính là xe của đồng chí. Nếu đồng chí nhìn thấy nó, thậm chí không cần đậu bên cạnh xe của tôi cũng được – có nghĩa là khi ấy chúng ta có chủ nghĩa cộng sản.
****
Một học sinh từ trường về nhà hỏi bố:
- Bố à, cô giáo trong trường bữa nay nói cho tụi con nghe, Quốc hội, Chính phủ và Đảng là thế nào, nhưng mà con vẫn mù tịt, không hiểu gì hết. Bố giải thích giúp con được không?
Sau một lúc suy nghĩ để làm sao cắt nghĩa cho con dễ hiểu, người bố nói:
- Tốt nhất là thế này nghe con, bố lấy 3 thứ đó trong ví dụ về gia đình mình. Con có thể hiểu, Quốc hội trong gia đình là bố, bởi vì bố đưa ra tất cả các mệnh lệnh về công việc – tức là quyền lập pháp. Mẹ con là người thực hiện – sự thực hiện đó gọi là quyền hành pháp, là chính phủ…
- Ờ nhỉ! Nhưng còn đảng? – con trai thắc mắc tiếp.
- Đảng à con? Đảng giống như bà ngoại con vậy, vừa mù, vừa điếc nhưng việc gì cũng cứ xía loạn vô!
***
Trong xe buýt, hai thanh niên nói chuyện với nhau:
- Này, cậu có biết sự khác nhau giữa giấy toa-lét với chính phủ là gì không?
- Khó quá nhỉ, hai thứ không có gì liên hệ với nhau. Chịu thôi!
- Không có khác biệt gì hết, giống hệt nhau, vì cả hai thứ đều dùng để chùi đít.
Ngồi bên cạnh là một công an mật vụ, mặc thường phục. Ông ta đứng dậy và hỏi anh thanh niên nọ:
- Thế ông trả lời cho tôi, giữa ông và cái xe buýt này khác nhau ở điểm gì?
- Tôi không biết – anh thanh niên nói.
- Điểm khác nhau rất rõ: xe buýt tiếp tục đi, còn ông thì xuống xe và theo tôi về đồn công an!
- Nhưng mà… ông ơi, ông hiểu sai rồi, hồi nãy là tôi nói về chính phủ của nước Ý đấy chứ! – anh thanh niên khôn ngoan bào chữa.
- Thôi đi, đừng có mà lấp liếm. Anh tưởng tôi ngu à. Bao nhiêu năm làm trong ngành công an tôi biết rất rõ chính phủ nào là cái thứ đem chùi đít chứ!
***
Trong lớp tiểu học, cô giáo muốn học sinh đưa ra những ví dụ về khái niệm trừu tượng. Một học sinh được cô giáo chỉ định tìm một câu mà trong đó có từ mang tính trừu tượng "hình như".
Học sinh suy nghĩ, chưa biết nên trả lời ra sao, thì chợt thấy trên bàn cô giáo có tờ báo đảng "Diễn đàn Nhân dân", liền nói ngay:
- Em bé cầm tờ báo đảng đi vào rừng…
- Em có lạc đề không đấy? – cô giáo hỏi – từ "hình như" trong câu này nằm ở đâu?
- Dạ thưa cô, em chưa nói hết ạ… "hình như" em bé lấy tờ báo là để dùng vào việc đi ị…
- Này, cậu có biết sự khác nhau giữa giấy toa-lét với chính phủ là gì không?
- Khó quá nhỉ, hai thứ không có gì liên hệ với nhau. Chịu thôi!
- Không có khác biệt gì hết, giống hệt nhau, vì cả hai thứ đều dùng để chùi đít.
Ngồi bên cạnh là một công an mật vụ, mặc thường phục. Ông ta đứng dậy và hỏi anh thanh niên nọ:
- Thế ông trả lời cho tôi, giữa ông và cái xe buýt này khác nhau ở điểm gì?
- Tôi không biết – anh thanh niên nói.
- Điểm khác nhau rất rõ: xe buýt tiếp tục đi, còn ông thì xuống xe và theo tôi về đồn công an!
- Nhưng mà… ông ơi, ông hiểu sai rồi, hồi nãy là tôi nói về chính phủ của nước Ý đấy chứ! – anh thanh niên khôn ngoan bào chữa.
- Thôi đi, đừng có mà lấp liếm. Anh tưởng tôi ngu à. Bao nhiêu năm làm trong ngành công an tôi biết rất rõ chính phủ nào là cái thứ đem chùi đít chứ!
***
Trong lớp tiểu học, cô giáo muốn học sinh đưa ra những ví dụ về khái niệm trừu tượng. Một học sinh được cô giáo chỉ định tìm một câu mà trong đó có từ mang tính trừu tượng "hình như".
Học sinh suy nghĩ, chưa biết nên trả lời ra sao, thì chợt thấy trên bàn cô giáo có tờ báo đảng "Diễn đàn Nhân dân", liền nói ngay:
- Em bé cầm tờ báo đảng đi vào rừng…
- Em có lạc đề không đấy? – cô giáo hỏi – từ "hình như" trong câu này nằm ở đâu?
- Dạ thưa cô, em chưa nói hết ạ… "hình như" em bé lấy tờ báo là để dùng vào việc đi ị…
***
Tại Liên Xô người ta tiến hành thử nghiệm khoa học. Từ trên toà tháp cao, các nhà khoa học cùng một lúc thả chiếc đèn pin đang sáng và một chú mèo. Hai vật rơi xuống đất nhanh như nhau. Các nhà khoa học Liên Xô kết luận rằng: con mèo đã rơi với tốc độ ánh sáng!
***
Một thanh niên vừa mới được kết nạp vào đảng cộng sản. Rất sung sướng và muốn chứng tỏ mình là người trung thành tuyệt đối với lãnh đạo, trong ngày sinh nhật Stalin anh thanh niên gửi điện tín cho Stalin với nội dung như sau: "Tôi xin chúc Ngài nhận được tất cả những gì mà cả dân tộc mong muốn từ nhiều năm nay".
Ngày hôm sau, anh thanh niên nọ bị công an ập vào nhà bắt giam. Hỏi ra thì anh ta mang tội đồng loã muốn giết chết lãnh tụ đảng.
****
Tại Liên Xô người ta tiến hành thử nghiệm khoa học. Từ trên toà tháp cao, các nhà khoa học cùng một lúc thả chiếc đèn pin đang sáng và một chú mèo. Hai vật rơi xuống đất nhanh như nhau. Các nhà khoa học Liên Xô kết luận rằng: con mèo đã rơi với tốc độ ánh sáng!
***
Một thanh niên vừa mới được kết nạp vào đảng cộng sản. Rất sung sướng và muốn chứng tỏ mình là người trung thành tuyệt đối với lãnh đạo, trong ngày sinh nhật Stalin anh thanh niên gửi điện tín cho Stalin với nội dung như sau: "Tôi xin chúc Ngài nhận được tất cả những gì mà cả dân tộc mong muốn từ nhiều năm nay".
Ngày hôm sau, anh thanh niên nọ bị công an ập vào nhà bắt giam. Hỏi ra thì anh ta mang tội đồng loã muốn giết chết lãnh tụ đảng.
****
Sĩ quan Liên Xô nói chuyện với một tân binh:
- Ai là cha của anh?
- Dạ, nguyên soái Stalin ạ!
- Sao lại như vậy được?
- Thì người ta vẫn nói nguyên soái là cha già của dân tộc đấy thôi!
Sĩ quan rất ngạc nhiên nhưng đành phải thừa nhận tay tân binh có lý. Ông ta hỏi tiếp:
- Thế ai là mẹ của anh?
- Dạ, Liên Xô ạ!
- Thế có nghĩa là thế nào?
- Thì người ta vẫn nói Liên Xô là mẹ của tất cả các dân tộc…
Trả lời của tân binh làm viên sĩ quan khoái trá. Với niềm hy vọng lớn lao, anh ta hỏi tân binh bằng giọng thân mật:
- Thế cậu muốn trở thành người như thế nào?
- Dạ, thưa, em muốn thành đứa mồ côi ạ!
****
Một gã ăn mặc bẩn thỉu, hôi hám bước vào cửa hàng sách hỏi người bán hàng:
- Ở đây có bán tranh chân dung NPT không?
- Có!
- Thế tranh NTD?
- Cũng có!
- Bán cho tôi 10 chiếc.
Vài ngày sau, người khách hàng trở lại, ăn mặc trông đã có vẻ tươm tất hơn.
- Bán cho tôi 20 tranh NPT, 20 tranh NTD.
Mấy ngày trôi qua, bối cảnh được lặp lại. Lần này người mua hàng bận veston sang trọng và đòi mua tranh NPT và NTD, mỗi thứ 50 cái. Lần tiếp sau, anh ta đi đến hiệu sách bằng xe hơi riêng, hỏi mua mỗi thứ 100 cái thì người bán hàng không kìm được kinh ngạc nữa:
- Này, ông bạn! Chuyện gì xảy ra với những bức chân dung vậy? Làm sao mà ông mua xe hơi nhanh như thế? Mới cách đây không lâu ông còn chả có gì ăn vận?…
- À, tôi mở trường dạy bắn súng ngoài ngoại ô thành phố. Người ta tranh nhau lấy chân dung 2 vị này làm bia để bắn ấy mà…
****
Chủ tịch xã đến thăm một gia đình nông dân và thuyết phục chủ nhà cho vay mấy ngàn đồng vào mục đích hiện đại hoá nông thôn. Người nông dân không tin tưởng lắm về ý định của ông chủ tịch.
- Từng này tiền cơ à… Lỡ không thành thì sao?
- Ông đừng sợ, bí thư của chúng ta là sự bảo đảm chắc chắn – Chủ tịch nói.
- Nhưng mà bí thư có sống mãi được đâu?
- Sau lưng bí thư là đồng chí Stalin – chủ tịch khẳng định.
- Chà, nhưng ông Stalin còn già hơn cả bí thư nhà ta nữa kia mà… – Người nông dân nói.
- Được rồi, tôi nói thế này nhá. Liên Xô là đảm bảo an toàn nhất cho việc mượn tiền này.
- Thưa ông, nhưng ông thấy, trong lịch sử, có cường quốc nào tồn tại vĩnh viễn đâu. Đã bao nhiêu cường quốc sụp đổ…
- Này, thế nếu như chuyện sụp đổ sẽ xảy ra thật thì có gì đâu mà ông tiếc mấy ngàn đồng vậy cà?
****
Mấy đảng viên ngồi uống rượu trên ghế. Một ông đột nhiên phán:
- Tôi thích làm việc không có lương suốt ngày đêm ở Moskva hơn là làm việc ở New York chỉ có mấy đô la mỗi giờ.
Một sĩ quan công an Liên Xô đứng gần nghe thấy khoái chí nói:
- Tôi rất tự hào với tấm lòng của các đồng chí! Những người có tấm lòng như các đồng chí vô cùng cần thiết. Thế nghề nghiệp của đồng chí là gì nhỉ?
- Thưa đồng chí, chúng tôi làm nghề ăn cắp ạ!
****
Một người công an đi đến hiệu sách và hỏi người bán hàng có sách gì mới không.
- Có sách vừa mới phát hành nói về logic – người bán hàng đáp.
Công an hơi lúng túng không biết logic là cái quái gì, vì thế người bán hàng cố gắng cắt nghĩa cho anh ta hiểu:
- Nhà ông có bể nuôi cá cảnh không?
- Có.
- Thế trong bể thì có cá, đúng không?
- Đúng thế, nhiều thứ cá.
- Thế cá có thích bơi không?
- Dĩ nhiên là chúng thích rồi.
- Nếu cá thích bơi thì ta dễ dàng câu bắt chúng phải không?
- Đúng thế!
- Thế khi bắt được cá thì phải làm cái gì nhâm nhi, đúng không? Khi lâng lâng rồi mà có đàn bà bên cạnh thì tuyệt, đúng không? Mà đã có đàn bà trong tay thì mọi chuyện đều ổn cả. Đấy, logic là ở đấy.
Khoái quá, công an mua quyển sách mang ngay về đồn để khoe, gặp ngay một công an khác. Anh ta hỏi:
- Cậu có cái gì thế?
- Sách.
- Sách nói về cái gì?
- Về logic.
- Logic là cái quái gì nhỉ?
- Nhà cậu có bể nuôi cá cảnh không?
- Không!
- Thế thì cậu là thằng bê-đê, làm sao mà hiểu logic!
- Có sách vừa mới phát hành nói về logic – người bán hàng đáp.
Công an hơi lúng túng không biết logic là cái quái gì, vì thế người bán hàng cố gắng cắt nghĩa cho anh ta hiểu:
- Nhà ông có bể nuôi cá cảnh không?
- Có.
- Thế trong bể thì có cá, đúng không?
- Đúng thế, nhiều thứ cá.
- Thế cá có thích bơi không?
- Dĩ nhiên là chúng thích rồi.
- Nếu cá thích bơi thì ta dễ dàng câu bắt chúng phải không?
- Đúng thế!
- Thế khi bắt được cá thì phải làm cái gì nhâm nhi, đúng không? Khi lâng lâng rồi mà có đàn bà bên cạnh thì tuyệt, đúng không? Mà đã có đàn bà trong tay thì mọi chuyện đều ổn cả. Đấy, logic là ở đấy.
Khoái quá, công an mua quyển sách mang ngay về đồn để khoe, gặp ngay một công an khác. Anh ta hỏi:
- Cậu có cái gì thế?
- Sách.
- Sách nói về cái gì?
- Về logic.
- Logic là cái quái gì nhỉ?
- Nhà cậu có bể nuôi cá cảnh không?
- Không!
- Thế thì cậu là thằng bê-đê, làm sao mà hiểu logic!
----- Forwarded Message -----
From: Tran Ho <TranHo1@yahoo.com>
To: Hoa tu do <hoa_tudo@yahoo.com>; huyethoa groups <huyethoa@yahoogroups.com>; lang van <DienDanLangVan@yahoogroups.com>; vbHouston dalat <vobihouston@yahoogroups.com>; Vi-báo và nxb Làng Van <nxb.langvan@yahoo.ca>
Sent: Sunday, March 13, 2011 11:26 AM
Subject: [HUYET-HOA] CƯỜI CHÚT CHƠI
No comments:
Post a Comment