Vài lời giới thiệu của chủ blog:Về các bài viết thương tâm về cậu bé 9 tuổi, rốt cuộc chỉ là hư cấu. Hôm nay xin giới thiệu bài báo của blogger NLG, cựu sinh viên du học NB, có rất nhiều nghề. NLG tên thật là Hồng Lê Thọ, ngày xưa thích đi theo lề trái (bạn nào tò mò tra Wickipedia sẻ biết nguồn gốc của lề phải trong nghị viện là nới đại diện của Giáo Hội, của Chúa, của nhà cầm quyền quân chủ, bên trái dành cho phe tiến bộ, phe đòi cải cách xã hội, phe của đảng xã hội). Ngày nay, tuy đảng và nhà nước xà hội chủ nghĩa, là phe trái. Không biết từ lúc nào NLG chụp mủ nhà nước, DCS VN, đã chạy qua bên phải rồi.Bạn nào chú ý xem thì trong blog của NLG cũng có nhiều nhận xét, nhưng toàn là ý kiến và nhận xét của NLG. Xem ra NLG này cũng chuyên chế lắm. Không phải ai muốn góp ý là được. Anh Hồng Lệ Thọ cũng lắm nghề, ngày xưa nghề viết là nghề tay trái, rồi nghề buôn, hình như là học về Kinh Tế hay là Xã hội học. Theo tôi biết thì anh Thọ chưa có Thạc sỉ, thế nhưng cũng nghe nhièu người bảo là Tiến Sỉ Hông Lê Thọ. Nghe cũng bảnh phết.Chủ blog là người vô thưởng vô phạt, nhưng tôn trọng sự thành thật (fair) và tinh thần thượng vỏ (sportmanship). Chúng ta có thể đặt và viết những hư cấu để dạy đời, nhưng phải minh bạch mới được.Thân mến.
27/04/2011
Thời điểm nỗi đau thảm họa ở Nhật Bản tạm lắng xuống cũng là lúc người Việt xem xét lại một câu chuyện cảm động đã làm nhiều người rơi nước mắt, nhưng rất có thể chỉ là trò bịp.
>> Nhật ký từ tâm chấn của Du học sinh Việt ở Nhật
Cách đây khoảng một tháng, một câu chuyện cảm động về sự cao cả của một em bé 9 tuổi người Nhật đã được đăng tải trên nhiều báo mạng cũng như lan truyền mạnh mẽ trên rất nhiều diễn đàn và mạng xã hội Việt Nam. Không ít người đã rơi nước mắt khi đọc câu chuyện này.
Trong câu chuyện của mình, một người tên Hà Minh Thành tự nhận mình là một cảnh sát Nhật gốc Việt đang tham gia cứu người ở Fukushima. Ông gặp một cậu bé 9 tuổi, mất hết cha mẹ vì sóng thần, đang mặc áo thun quần đùi lạnh cóng chờ lãnh thức ăn. Ông thương quá nên cho cậu bé cái áo khoác và một gói lương khô. Nào ngờ cậu bé không ăn mà lại đem đặt lên bàn thức ăn để chia cho những người khác.
Câu chuyện trên bắt nguồn từ blog cá nhân của một nhà văn tên Đào, mà theo nhà văn này chính Hà Minh Thành đã gửi cho ông. Tuy vậy, cộng đồng mạng đã đưa ra nhiều chứng cứ cho thấy câu chuyện của Hà Minh Thành hoàn toàn do người này “sáng tác” nên.
Vụ “Cô Lượm” mang tên Hà Minh Thành?
Trên mạng xã hội Facebook, blogger Khải Đơn (ngoài đời là nữ phóng viên của một tờ báo lớn ở Việt Nam, người đã có mặt tại hiện trường thảm họa ở Nhật bản trong nhiều ngày) đã đưa nhiều dẫn chứng cho thấy câu chuyện mà Hà Minh Thành kể có nhiều điểm bất hợp lý.
Blogger này kể, khi đang ở Fukushima, cô đã đi tìm cách để gặp Hà Minh Thành. Tuy vậy, khi cô gọi điện thoại và gửi mail cho ông Thành (theo số điện thoại và email ông cung cấp trên blog của nhà văn Đào) thì tổng đài báo số liên lạc không có thực, và email không ai trả lời.
Khải Đơn nhận xét: “Như tôi được biết qua thực tế sử dụng, sóng điện thoại luôn luôn song song với đường truyền internet. Nếu anh Thành không thể dùng điện thoại vì bị mất sóng, việc anh ấy liên lạc, reply thư liên tiếp cho các báo ở Việt Nam, thậm chí còn trả lời liên tiếp trên các blog và báo mạng... là điều phải xem xét lại”.
Bên cạnh đó, trong bài viết của Hà Minh Thành có đoạn: “Thành phố Sendai kể như tan nát, ngoại trừ ĐH Tohoku do nằm trên núi nên không hư hại gì”. Trực tiếp đến thành phố Sendai, Khải Đơn khẳng định thành phố này không hề “tan nát”, chỉ có những hư hại rất hay xảy ra khi động đất như vỡ kính, nứt một số khu nhà, tuyến đường nội ô.
Cách đây khoảng một tháng, một câu chuyện cảm động về sự cao cả của một em bé 9 tuổi người Nhật đã được đăng tải trên nhiều báo mạng cũng như lan truyền mạnh mẽ trên rất nhiều diễn đàn và mạng xã hội Việt Nam. Không ít người đã rơi nước mắt khi đọc câu chuyện này.
Trong câu chuyện của mình, một người tên Hà Minh Thành tự nhận mình là một cảnh sát Nhật gốc Việt đang tham gia cứu người ở Fukushima. Ông gặp một cậu bé 9 tuổi, mất hết cha mẹ vì sóng thần, đang mặc áo thun quần đùi lạnh cóng chờ lãnh thức ăn. Ông thương quá nên cho cậu bé cái áo khoác và một gói lương khô. Nào ngờ cậu bé không ăn mà lại đem đặt lên bàn thức ăn để chia cho những người khác.
Câu chuyện trên bắt nguồn từ blog cá nhân của một nhà văn tên Đào, mà theo nhà văn này chính Hà Minh Thành đã gửi cho ông. Tuy vậy, cộng đồng mạng đã đưa ra nhiều chứng cứ cho thấy câu chuyện của Hà Minh Thành hoàn toàn do người này “sáng tác” nên.
Vụ “Cô Lượm” mang tên Hà Minh Thành?
Trên mạng xã hội Facebook, blogger Khải Đơn (ngoài đời là nữ phóng viên của một tờ báo lớn ở Việt Nam, người đã có mặt tại hiện trường thảm họa ở Nhật bản trong nhiều ngày) đã đưa nhiều dẫn chứng cho thấy câu chuyện mà Hà Minh Thành kể có nhiều điểm bất hợp lý.
Blogger này kể, khi đang ở Fukushima, cô đã đi tìm cách để gặp Hà Minh Thành. Tuy vậy, khi cô gọi điện thoại và gửi mail cho ông Thành (theo số điện thoại và email ông cung cấp trên blog của nhà văn Đào) thì tổng đài báo số liên lạc không có thực, và email không ai trả lời.
Khải Đơn nhận xét: “Như tôi được biết qua thực tế sử dụng, sóng điện thoại luôn luôn song song với đường truyền internet. Nếu anh Thành không thể dùng điện thoại vì bị mất sóng, việc anh ấy liên lạc, reply thư liên tiếp cho các báo ở Việt Nam, thậm chí còn trả lời liên tiếp trên các blog và báo mạng... là điều phải xem xét lại”.
Bên cạnh đó, trong bài viết của Hà Minh Thành có đoạn: “Thành phố Sendai kể như tan nát, ngoại trừ ĐH Tohoku do nằm trên núi nên không hư hại gì”. Trực tiếp đến thành phố Sendai, Khải Đơn khẳng định thành phố này không hề “tan nát”, chỉ có những hư hại rất hay xảy ra khi động đất như vỡ kính, nứt một số khu nhà, tuyến đường nội ô.
Fukushima tan hoang sau thảm họa, nhưng Sendai thì không. |
Trong một chi tiết khác, Hà Minh Thành viết: “Tối hôm qua tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho người bị nạn. Trong số những người rồng rắn xếp hàng có một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà cậu lại xếp hàng cuối cùng, sợ đến phiên của em thì chắc chẳng còn thức ăn, tôi lại hỏi thăm…”.
Theo Khải Đơn, tại tất cả các trại cứu trợ ở các nơi mà blogger này tiếp cận được, không có ai thiếu quần áo và chăn màn và thức ăn do các doanh nghiệp, cơ sở kinh tế ở khu vực ít thiệt hại và lực lượng phòng vệ Nhật Bản đã nhanh chóng cung ứng mọi nhu yêu phẩm cần thiết. Chỉ có tình trạng người tập trung quá đông nên mọi người phải xếp hàng.
Không thể có tình trạng một em nhỏ 9 tuổi, chỉ có áo thun và quần đùi đứng trong đám đông mà không ai quan tâm cả. Với thời tiết dưới âm độ và tuyết rơi liên tục, cậu bé có thể gục chết vì viêm phổi cấp hoặc quá lạnh trong một thời gian rất ngắn.
Ngoài ra, tại tất cả các thành phố bị phá hủy mà Khải Đơn đến, cảnh sát không tham gia cứu trợ hay cứu nạn mà Lực lượng phòng vệ Nhật Bản hoàn toàn đảm trách việc này.
Người "vẽ" chuyện em bé Nhật là kẻ sùng ngoại?
Nghi vấn về câu chuyện của hà Minh Thành đã gây ra những tranh cãi gay gắt trên cộng đồng mạng, đồng thời sự trung thực của Hà Minh Thành cũng dần dần được bày tỏ.
Trên trang Blogspot, thành viên TRAN ANH HAI đặt nghi vấn “Hà Minh Thành bận cứu người, vậy thời gian đâu mà viết thư, viết blog suốt ngày đêm vậy?”.
Nguyen Luong Hai Khoi, thành viên mạng xã hội Facebook đưa ra một dẫn chứng khác cho thấy Hà Minh Thành đã lừa độc giả như thế nào. Theo đó, trước khi câu chuyện về em bé 9 tuổi được lan truyền trên mạng, nhà văn tên Đào từng đăng một bài viết của Hà Minh Thành với nội dung là một câu chuyện liên quan đến trận một trận đánh ở chiến trường biên giới nhiều thập niên trước.
Trong câu chuyện Hà Minh Thành kể, ông ta đã đi đến tận chiến trường xưa, gặp gỡ các nhân chứng vật chứng và ghi lại nhiều hình ảnh cùng những tình tiết đầy cảm động. Tuy vậy, những bức ảnh mà ông Thành nói là của mình chụp, thực ra là hình ảnh ông đã lấy lại trên blog của một khách du lịch người Nhật. Đặc biệt, nội dung của những bức ảnh đã bị Hà Minh Thành “đổi trắng thay đen”.
Cụ thể, trong một bức hình chụp người đàn ông ngồi bên đống đá ở bên kia biên giới, được người Nhật chú thích là Cuộc sống của mọi người ở đây khổ đến nỗi có thể được xếp vào mức "khu vực nghèo cấp quốc gia" thì Hà Minh Thành “vẽ” ra rằng, Nơi người đàn ông ngồi là... nấm mộ tập thể của các chiến sĩ Việt Nam trên xứ người.
Ở một bức hình có người phụ nữ gương mặt khắc khổ, nữ du khách Nhật chú thích rằng: Khu vực này mình rất nhiều, cuộc sống người dân rất khổ… thì Hà Minh Thành bịa chuyện rằng người phụ nữ kể chuyện cho ông ta rằng bà đã cứu sống 4 chiến sĩ Việt Nam.
Một bức hình khác có người đàn ông cầm một cái gói trên tay, nữ du khách Nhật kể rằng bà cho người đàn ông địa phương này một gói bánh có hiệu là Shiroi Koibito. Còn Hà Minh Thành phịa chuyện rằng người đàn ông này đang cầm cuốn nhật ký của một chiến sĩ Việt Nam.
Nguyen Luong Hai Khoi kết luận: “Không rõ Cô Lượm Hà Minh Thành này phịa chuyện để làm gì, nhưng người này đã vi phạm luật internet ở Nhật khi ăn cắp tư liệu của người khác, công bố rằng đó là của mình, sửa nội dung của tư liệu. Cho nên, khi đọc bài về em bé 9 tuổi của người này, vẫn với cái giọng văn ấy, tôi chả tin”.
Khi những chứng cứ về sự gian dối của Hà Minh Thành được người đọc gửi đến blog của nhà văn tên Đào, nhà văn này không đăng tải lại cũng như không đưa ra bất kỳ phản hồi nào.
Từ vụ Cô Lượm Hà Minh Thành, nhiều người phê phán mạnh mẽ thái độ sùng ngoại, nhược tiểu của một bộ phận người Việt. “Họ có thể căn cứ hoàn toàn vào một câu chuyện kiểu "chicken soup" và viết hàng tá bàn luận về sự vĩ đại của người Nhật, sự thiếu trật tự của ta...”, blogger Khải Đơn bày tỏ .
http://baodatviet.vn/Home/congdongviet/Em-be-Nhat-cao-ca-hay-tro-bip-cua-ke-sung-ngoai/20114/142801.datviet
8 nhận xét:
xim mời đọc bài nầy, có nhiều chi tiết ở phần ý kiến bổ sung
THƯ CẢM TẠ CHÍNH PHỦ VÀ NHÂN DÂN VIỆT NAM CỦA THỦ TƯỚNG NHẬT BẢN KAN NAOTO" do Hà Minh Thành dịch ?
http://nguoilotgach.blogspot.com/2011/04/thu-cam-ta-chinh-phu-va-nhan-dan-viet.html
Thanh Thanh(Hà Nội) nói:
Cờ đương dở cuộc không còn nước
Bạc chửa thâu canh đã chạy làng...
(Nguyễn Khuyến)
1/5/2011
Hà Trung (Tokyo)
Theo dõi, "HMT" là bút danh của một ông chủ tiệm bán nước mắm, băng dĩa nhạc hải ngoại ở Tokyo ? Cách hành văn và dùng "hán tự" ba rọi của ông nầy thì tôi đảm bảo ông nầy là người đóng vai thông tấn viên(tự do) cho một vài đài nước ngoài...đói tin ở Nhật. Xin chào thua!
Phan Tuan(San Diego)
Tôi vừa đọc bài trả lời của NV PV Đào, tôi thấy bác say sưa ca ngợi thần tượng của bác kinh quá, hình như bác không còn thấy được sự giả dối của "HMT" trong vụ điểm cao Lão Sơn, bài dịch của thủ tướng Nhật, bằng cấp TS-CA giả hiệu...người Việt ta có cấu "có mắt mà như mù" hay "có tai mà như điếc", không đúng với trường hợp nầy chăng ?
Bài nầy đang ở đây:
BÁO ĐẤT VIỆT: VI PHẠM LUẬT BÁO CHÍ; VI PHẠM ĐẠO ĐỨC NGHỀ BÁO ( Phần 1 )?
http://phamvietdaonv.blogspot.com/2011/05/bao-at-viet-vi-pham-luat-bao-chi-vi.html
Mong là Đất Việt có bài trả lời bác Đào để chúng tôi được hiểu thêm chân tướng của nhà văn dữ dằn nầy chứ còn nhân vật HMT thì không cần phải bận tâm nữa khi mọi sự việc của anh ta bày ra đều là giả dối và phét lác.
Hoang VH(Tokyo)nhắn:
Tôi cũng vừa đọc xong, xin góp cảm nghĩ như sau:
Bác PV Đào ơi, bác nói HMT "trong sáng", "quang minh chính đại" mà lại sử dùng nick name, chôm bài dịch của đại sứ quán NB ở Hà Nội làm của mình, đóng vai CA giả hiệu, mạo nhận "TS công học"...tùm lum ? "Trò chơi chữ nghĩa" của bác đấy ư ? Tôi đang chờ bài(2) của bác đây.Tôi bắt đầu nghi bác và cái ông TS-CA HMT cùng sáng tác ra em bé Soma 9 tuổi nên bấy giờ bác chịu "cố đấm ăn xôi" ?
Long Dung Thomas(Virginia) nói:
Mấy anh ở Nhật có ý kiến rất hay, xác đáng lắm. Xin cảm ơn.
Bác PVĐ lôi luật nầy luật nọ ra nổ ghê quá, nhưng bác quên luật đời là không ai ưa chuyện ba hoa,bốc phét và dối trá !
Sáng sớm nay, NV PV Đào đã đăng phần (2), mời bà con vào đọc ở đây:
BÁO ĐẤT VIỆT: VI PHẠM LUẬT BÁO CHÍ; VI PHẠM ĐẠO ĐỨC NGHỀ BÁO ( Phần 2 )?
http://phamvietdaonv.blogspot.com/2011/05/bao-at-viet-vi-pham-luat-bao-chi-vi_04.html
Hoang VH(Tokyo)nhắn:
Đọc luôn phần (2) rồi, chán phèo vì tác giả nói nhăn nói cuội...tấn công cá nhân nhà báo nào đó để đánh lạc hướng. Ông Đào đã khg giải thích được hành động và ngôn từ xảo trá của "HMT" vậy mà còn hứa bài (3) nữa !"Tả xung hữu đột" cũng không dấu được chiếc kim toa rập nói dối trong bọc. Tỉnh lại đi bác Đào ơi.