Thứ sáu, 04 Tháng mười một 2005, 11:57 GMT+7
- Chị đã có ý tưởng viết sách về cuộc đời người mẫu của mình từ 2 năm trước. Tại sao đến bây giờ vẫn chưa thấy cuốn tự truyện đó ra đời?
- Năm 2003, lần đầu tiên nhận được giải Người mẫu xuất sắc Việt Nam, tôi rất sung sướng. Ngay sau đó, có rất nhiều hợp đồng mời diễn và quảng cáo, rồi cả một mối tình nữa... Vì thế tôi muốn ghi lại để lưu giữ. Nhưng đến giờ ngồi lại thấy những chuyện đó thật phù phiếm, không có gì là danh giá, vinh quang cả.
Tôi có thói quen hay viết ra những suy nghĩ của mình. Tôi rất muốn viết cuốn sách này và đã suy nghĩ nhiều về nó. Nhưng hầu hết người thân và bạn bè của tôi đều nói là không nên. Nhiều người nói có viết cũng chưa chắc đã in được vì đụng chạm nhiều lắm. Tôi không muốn vì mình mà gia đình phải lo lắng, khổ sở nên đã ngưng lại không viết nữa. Tuy nhiên, có thể vài năm nữa tôi sẽ quay lại dự định này.Người mẫu Ngọc Thuý. Ảnh: Thành Nguyễn |
- Chị nói sẽ từ giã sàn diễn để nhường chỗ cho các bạn trẻ. Chị định làm gì tiếp theo?
- Tôi không diễn nữa nhưng chụp ảnh thì chưa nhường cho ai cả. Không diễn nữa là để đi học, để chuẩn bị cho sự hoạt động của công ty thời trang sẽ khai trương có tên Ngọc Thuý chẳng hạn. Tôi đã hoàn tất khóa học cơ bản về kinh doanh ở Đại học Kinh tế và tiếp tục học những môn khác để hỗ trợ cho việc mở lớp đào tạo nghề người mẫu... Không cần phải giấu giếm nhưng khi công khai việc mở công ty thế này là đã chính thức cạnh tranh với các công ty khác như Elite, P.L... Tuy vậy, mọi việc đều phải từ từ. Bây giờ chưa khai trương là vì chưa đủ lực.
- Chưa đủ lực mà dám chính thức cạnh tranh. Chị dựa vào đâu vậy?
- Nói trước cho họ chuẩn bị là vừa. Tôi hơi bị quá tự tin đúng không? Mấy ngày gần đây, gặp lại các nhà báo ai cũng hỏi vì sao một năm qua tôi không xuất hiện nhiều. Đúng là vài năm trước tôi mê diễn lắm. Ai mời cũng đi, khổ mấy cũng chịu, chỉ muốn được đi diễn thôi, muốn được nổi tiếng, muốn kiếm tiền. Nhưng khi nổi tiếng thấy phức tạp quá thì lại muốn im hơi lặng tiếng. Như thế để nhìn lại mình, xem mình đang ở đâu và cần phải làm gì sắp tới. Tôi phát hiện ra mình có khiếu kinh doanh, có máu với nghề người mẫu nhưng là lâu dài chứ không phải sớm tối như trình diễn catwalk. Cho nên mở công ty là giải pháp tốt nhất cho mình gắn bó với nghề hơn. Lần này tôi sẽ chuẩn bị thật kỹ lưỡng chứ không "lơ ngơ" như lúc mới vào nghề.
- Không "lơ ngơ" nữa chắc là đầu đã có "sạn" rồi chăng?
- Nói thế làm tôi thấy sợ đấy. Có vài lần tình cờ ngồi quán, nhìn bàn bên cạnh có đôi trai gái đang tán tỉnh nhau, nhưng trông hai người tương phản quá, tôi nghĩ ngay "chắc lại lừa nhau thôi". Nhưng ngay sau đó tự nhiên thấy mình già đi, lại vội vàng ngăn suy nghĩ lại "biết đâu họ yêu nhau thật thì sao". Tôi không muốn trở thành người phụ nữ sành sỏi đâu. Tôi muốn mình giữ lại được sự ngây thơ. Còn việc chuẩn bị kỹ là do tôi thấy cần phải làm thế. Càng làm việc, càng thấy đầu óc mình bé nhỏ, mình còn phải học nhiều để một ngày nào đó tự tin để tổ chức họp báo, tuyên bố công ty tôi đã thành lập, đang hoạt động tốt.
- Chị sẽ đặt tên công ty của mình là gì?
- Tôi đang làm rất nhiều việc để củng cố cái tên của mình, gây dựng niềm tin cho khách hàng. Có một cô người mẫu trẻ đến đăng ký học ở chỗ tôi chẳng hạn, tôi không muốn cô ấy sẽ bị người khác ngăn cản là "trời ơi, công ty đó của người mẫu hết thời rồi, học ở đó làm chi". Cho nên phải ra sức gìn giữ tên tuổi mình là vậy.
- Việc mở trường đào tạo người mẫu của chị bắt đầu từ đâu?
- Tôi từng đến các trường trung học phổ thông để tìm gương mặt mới hay tìm trên đường phố. Nhưng điều đó chẳng ăn thua. Rồi nghĩ là phải tìm mấy người đã đẹp, có khiếu... Suy nghĩ đó thất bại. Tôi đã tìm hiểu muốn mở một trường phải có hiệu trưởng và phải được pháp luật công nhận. Cho nên tôi không nghĩ đến việc mở trường gì ghê gớm. Chỉ là những khoá học cơ bản về làm đẹp cho phụ nữ nói chung. Những lớp học về trang điểm, cách đi đứng làm sao cho đẹp, nói năng sao cho duyên... Học viên chỉ là những phụ nữ bình thường, nhưng sau khi đã tham gia những khoá học này có thể họ sẽ trở thành những người mẫu nếu có năng lực. Còn không thì sẽ là những người phụ nữ duyên dáng và xinh đẹp hơn.
- Việc đào tạo những người có năng lực để trở thành người mẫu của công ty, chị tính thế nào?
- Chắc chắn rồi. Nhưng việc này cũng không phải đơn giản. Có nhiều người đã được đào tạo xong từ năm 16 tuổi. Vài ba năm sau nổi tiếng vì được công ty bỏ tiền ra làm PR, tìm kiếm show thì lại xin nghỉ về nhà. Nhưng thực ra không phải về nhà mà là đi nơi khác hoạt động. Thế là công lao, tiền bạc của công ty bỏ ra thua trắng. Nhiều phụ huynh không hiểu điều đó, cho là chúng tôi không tốn kém gì để quản lý họ. Nhưng mà chuyện này phức tạp lắm nên nghề nào cũng cần sống trung thực và có đạo đức nghề nghiệp.
- Trở lại với đời sống của chị, sau một năm nghỉ ngơi, chị có vẻ đằm thắm hơn. Điều gì tác động vào cuộc sống của chị vậy?
- Tôi đang ở trạng thái bình lặng. Tôi bây giờ khác ngày xưa lắm, không còn khổ tâm vì những tham vọng, những mưu cầu. Bây giờ nếu có tham vọng thì mong muốn được gặp người đàn ông thực sự yêu mình. Thật lòng mà nói, tôi ước gì mình được như hoa hậu Ngọc Khánh, gặp được người đàn ông tử tế, đàng hoàng để yêu thương và lập gia đình.
(Theo Người Đẹp)
Chủ đề liên quan: Ngọc Thúy đã không còn "lơ ngơ"
- Ngọc Thúy đã không còn "lơ ngơ"
- Ngọc Thúy đã tìm được một bờ vai để dựa
- Ngọc Thúy: "Để đàn ông khinh mới dại"
- Ngọc Thúy sống tình cảm nên dễ tổn thương
- Ngọc Thúy tự tin với công việc mới
- Ngọc Thúy không thích cầu thủ đẹp trai
- Ngọc Thúy đang cảm nhận rõ hai chữ "hạnh phúc"
- Ngọc Thúy từng ganh tỵ với Ngô Thanh Vân
- Ngọc Thúy theo chồng về Mỹ
- Xem tiếp các bài khác cùng chủ đề: Ngọc Thúy >>
No comments:
Post a Comment